“Vậy sao?” Nàng biết mà. Thông qua những buổi tiệc trà gần đây, công chúa đã bày tỏ sự yêu thích đối với nàng. Cũng phải, nàng ấy rất thích những người có tài, lại còn thích bảo vệ kẻ yếu. Đó là lí do nàng ta đã thích nữ chính nguyên tác khi cô ấy trong hình hài nam nhân. “Còn ngài? Ngài có thích cô ấy không?”
Henry dừng bút rồi nhìn nàng. Hắn bảo: “Thật ra cố công tước từng giới thiệu và ngỏ ý muốn liên hôn với ta. Nhưng ta thích chọn một cô gái mà mình sẽ yêu hơn là vì mục đích chính trị. Hơn nữa ta không rõ công nương khi ấy có nguyện ý không, vì cô ấy chẳng tập trung gì cả.”
“Ta còn nghe nói cô ấy rất nhút nhát và ngoan ngoãn nữa. Mặc dù ta cũng rất thích cô gái hay thẹn thùng, nhưng có lẽ ta thích người như nàng hơn.” Henry đứng dậy và đi lại tủ rượu, lấy ra hai cái ly.
“Hoàng thái tử lại đùa rồi.” Thật ra nguyên chủ Sienna cũng không nhút nhát lắm. Chỉ là gia tộc suy tàn cộng thêm sự công kích từ mẹ kế và em trai đã đạp đổ sự tự tin và kiêu ngạo của cô ấy mà thôi.
“Hahaa.” Henry cười cười, sau đó quay lại hỏi: “Ta muốn uống một chút rượu, không biết nàng có muốn uống không?”
“Rất vui lòng bồi ngài.”
Theo lời gợi ý của Sienna, hai người mang rượu ra ban công uống. Trăng thanh gió mát, mấy khóm hoa nở bên dưới càng làm khung cảnh thêm hữu tình. Henry nhìn nàng chăm chú, nhìn mái tóc đen dài đang tung bay và dáng người thấp thoáng sau lớp áo choàng đen, cuối cùng cất tiếng hỏi: “Nàng thật sự rất bí ẩn.”
“Cũng không bí ẩn tới vậy đâu.” Rượu mạnh làm gương mặt Sienna hơi đỏ lên, nàng nghiêng đầu cười: “Thật ra có thể nói tôi là một người mà hoàng thái tử biết đấy.”
“Vậy là ta đã đúng rồi.” Henry buông ly rượu xuống, khom người về phía trước, đưa tay vén tóc nàng lên: “Nàng hẳn là một tiểu thư quý tộc. Mà, ta lại thấy nàng giống một nàng công chúa hơn, một nàng công chúa không đội vương miện nhưng vẫn kiêu sa lộng lẫy.”
“Cảm ơn ngài.”
“Mà, nàng rất bận sao? Ta thấy nàng chỉ đến đây vào đêm muộn và rất ít tới nữa. Hay nàng không thích nơi này?”
“Tôi rất thích, cũng rất thích nói chuyện với ngài. Nhưng nếu tôi đến thường xuyên thì ngài sẽ mất nhiều thời gian lắm, tôi thấy ngài luôn luôn bận rộn mà nhỉ? Vì ngài là một người đứng đầu tương lai.” Sienna lắc lắc ly rượu, một tay chống má nhìn hắn và cười.
“À…” Gương mặt Henry thoáng chốc đỏ lên. Hắn uống một ngụm rượu cho bình tĩnh và bảo: “Vì ta muốn một cuộc sống tốt nhất cho người dân. Từ nhỏ, ta đã được học rất nhiều về vương quốc, và ta luôn muốn mang lại cho người dân một cuộc sống tốt hơn.”
Sienna đứng dậy, đi ra ban công, hai tay chống trên thành ban công hít thở và bảo: “Ngài sẽ là một vị vua tốt.”
“Nhưng tất cả những gì ta biết được chỉ là sách vở. Phụ hoàng và mẫu hậu chưa từng cho ta ra ngoài khỏi kinh thành và họ cảm thấy việc chỉ cho ta ra khỏi hoàng thành để xây dinh thự đã là quá nhiều. Ta rất muốn xem cuộc sống của người dân ở những góc khuất mà sách vở không có, nhưng ta không thể.”
“Vậy ngài có muốn đi không? Tôi sẽ đưa ngài đi và đảm bảo rằng không có người phát hiện.” Sienna quay lại, nhìn hắn và cười thật tươi.
-----
Sáng hôm sau, nàng tỉnh dậy trên giường với cái đầu nặng trĩu, mọi thứ cứ như xoay vòng vòng. Tệ quá, hôm qua nàng đã uống hơi nhiều. Nàng còn nhớ lúc nàng ra về, Henry đã bảo: “Nàng tự về có ổn không? Hay là để ta đưa nàng về?”
“Hì, hoàng thái tử đừng nghĩ sẽ lợi dụng chuyện này để vạch trần thân phận của tôi chứ.”
Có tiếng gõ cửa vang lên cùng với tiếng của một nữ hầu: “Thưa ngài, chúng ta phải chuẩn bị trước khi người của hoàng cung tới.”
“Được rồi, ta ra ngay.” Nàng chống người ngồi dậy. Hôm nay người trong cung sẽ tới để đưa một thứ giống như thánh chỉ, công nhận địa vị công tước của nàng. Thật ra nàng hoàn toàn có thể dùng phép thuật để thanh tỉnh, nhưng nàng không muốn vì nàng còn cần nó.
Sau khi thay một bộ quần áo tử tế, nàng xuống nhà ngồi đợi. Hai mẹ con kia biết điều, ngồi ở sofa chờ đợi. Nàng dặn: “Nếu muốn những ngày tháng sắp tới yên ổn và sống tốt thì tốt nhất hãy biết điều.”
Không lâu sau, binh lính hoàng gia tới. Người tới trao thánh chỉ lại chính là hoàng thái tử, ngoài ra còn có công chúa Ella theo chơi. Thấy Ella, đôi mắt Ray liền sáng rỡ trong khi Ella còn chả thèm nhìn tới hắn. Nếu có, thì đó cũng là một ánh mắt khinh miệt.
Sau một loạt các thủ tục nghi lễ, Sienna đã giữ họ lại để chiêu đãi xem như là cảm ơn. Hoàng thái tử và công chúa, những người biết sự suy tàn của gia tộc Valley, không khỏi bất ngờ vị mọi thứ thịnh soạn đã được chuẩn bị. Trông không giống như gia tộc Valley đang suy tàn cho lắm, mọi thứ vẫn đúng ở cái mức mà một gia tộc công tước nên có.
“Sienna, hôm nay chị không khỏe sao? Ta thấy chị trông có vẻ mệt mỏi.” Ella có phần thân thiết với nàng nên lên tiếng hỏi.
“Thật thất lễ, mong công chúa và điện hạ lượng thứ. Chỉ là hôm qua tôi có uống hơi nhiều…”