Giờ nghĩ trưa, Bạch Sở Kiều vào tiệm cafe gần công ty mua một cốc cafe uống cho khoẻ khoắn thì tivi gần đó phát tin khiến cô giật mình làm đỗ cả ly cafe xuống đất.
"Tin nóng trong ngày..phó giám đốc Lạc TưNhiên c *ủa tập đoàn Bắc Á bịnghi ng ờliên quan đ ến một vụgi ết người tại nhà hoang ngoài thành phốH ải Thành hiện tại phía cảnh sát vẫn chưa có gì chứng minh cô ấy là hung thủ..họv ẫn đang tiếp tục điều tra và chưa cho nhận định chính xác...tiếp theo là quả*ng cáo..".
Bạch Sở Kiều như ngẩn ra tại đó, cô run cả người đem điện thoại ra gọi cho Lạc Tư Nhiên nhưng vẫn không được cô đành phải đi tìm một người...
Văn phòng của Lãnh Ngạo Đông đột nhiên bị đẩy ra cả Lâm Triết cũng cản không được, Bạch Sở Kiều ánh mắt đỏ hoe đi vào nhìn chầm chầm hắn.
"Cậu ra ngoài đi" hắn lạnh giọng nhìn Lâm Triết.
Bạch Sở Kiều vội vàng nhưng không kìm được hoảng loạn và run rẫy nói: "Lãnh Ngạo Đông anh biết tin tức khi nãy là gì rồi đúng không.."
Lãnh Ngạo Đông đi vào ghế sofa nhìn ám hiệu cho cô ngồi xuống bình tĩnh nói: "yên tâm đi..bạn của em sẽ ổn thôi".
Bạch Sở Kiều nói tiếp: "ổn..cậu ấy bị giam giữ rồi cậu ấy tuy hơi lạnh lùng khó tính nhưng không thể nào là kẻ giết người được...coi như tôi xin anh lần này cứu cậu ấy ra được không".
Lãnh Ngạo Đông chưa bao giờ nhìn thấy bộ dạng này cầu xin này của Bạch Sở Kiều, cũng đúng thôi giờ đây chỉ có Lạc Tư Nhiên mới là người thân duy nhất của cô mà thôi cả hắn cũng không mấy làm lạ.
"Lục Dạ Thần sẽ không để Lạc Tư Nhiên có vấn đề gì đâu..cũng có thể cô ta sẽ mau thả ra sớm thôi"
Lãnh Ngạo Đông nhẹ nhàng trấn an Bạch Sở Kiều khiến cô cũng đỡ lo và nhẹ nhõm một chút.
"Chuyện của em giờ là hoàn thành cho tốt thiết kế và thuyết phục được khách hàng với sản phẩm mới tháng này..còn lại em không cần phải bận tâm" hắn dịu dàng ôm lấy cô.
Bạch Sở Kiều không lẽ cô yêu hắn thật rồi sao...tim cứ không nghe theo cô mà nhảy loạn cả lên, cô tỉnh lại rồi nhẹ đẩy hắn ra "tôi..tôi đi làm việc đây..".
Lãnh Ngạo Đông cũng tự thấy bản thân càng lúc càng lạ thường, dường như đã quen với sự hiện diện của cô rồi khiến hắn không ngừng để tâm đến.
Lâm Triết nhẹ nhàng đi vào báo cáo: "Sếp... Mộ tiểu thư đến nói gặp sếp có chuyện quan trọng..".
Lãnh Ngạo Đông không suy nghĩ dứt khoác trả lời lại ánh mắt lạnh lùng nhìn Lâm Triết: "nói cô ta đi đi".
Lâm Triết hít thở thật sâu can đảm nói tiếp: "dạ..liên quan đến thiếu phu nhân nữa ạ..cô ta bảo như vậy".
Lãnh Ngạo Đông ngưng lại rồi trầm giọng: "cho cô ta vào đi".