Lâm Triết - thư kí khiêm luôn trợ lí của Lãnh Ngạo Đông, mang vào phòng tổng tài một sấp giấy tài liệu cẩn thận để lên bàn.
"Thưa sếp đây là tất cả tài liệu doanh số của công ty đối tác họ vừa gửi qua...còn đây là thông tin mà sếp bảo em đi điều tra..".
Lãnh Ngạo Đông tay vẫn đang kí tên vào các tờ giấy kia mắt đảo qua mấy sấp giấy tờ rồi lạnh giọng nói.
"Được rồi cậu ra ngoài đi"
"Vâng ạ"
..........................
Người trong danh sách điều tra mà Lâm Triết tìm có cả cô gái đó, người phụ nữ đêm hôm đó khiến hắn càng bất ngờ hơn về danh tính cô ta.
Bạch Sở Kiều, con gái thứ hai của Bạch Quân Thuỵ năm mười tuổi thì mất mẹ, du học ở Anh luôn đạt điểm số tối đa, cô còn rất giỏi giao tiếp với năm loại ngoại ngữ khác nhau....
Với những điểm số và thông tin cá nhân của cô càng làm hắn có chút hứng thú với nữ nhân này. Cô ta đã tốt nghiệp ngành thiết kế hạng A trong trường quốc tế nhưng hầu như số tiền học phí đều là do cô tự đi làm chi trả. Tiền chu cấp từ Bạch Gia chỉ là một phần nhỏ...những thứ thông tin thế này càng làm cho hắn nhận ra mối quan hệ gia đình người nhà họ Bạch là kiểu phức tạp khó gỡ.
Trong đống giấy còn có một tấm hình Bạch Sở Kiều còn là nữ sinh năm hai của trường, nụ cười đó khác hẳn với nụ cười lần đó khi hắn thấy cô. Hoá ra người nữ nhân này có nụ cười tinh khiết xinh đẹp tựa như một đoá hoa quỳnh về đêm.
"Cốc..cốc.." - tiếng gõ cửa truyền đến.
Lâm Triết đi vào có hơi khó nói nhìn hắn "sếp à..thật ra em định thông báo trước nhưng anh ta cứ khăng khăng đi vào nên...".
"Được rồi cậu ra ngoài đi..dù sao cậu cũng chẳng ngăn được cậu ta" - Lãnh Ngạo Đông giọng điệu như quá quen thuộc với những việc này.
Phía sau Lâm Triết, một người đàn ông với bộ đồ khá thời trang và phong cách tươi trẻ hàng hiệu nổi bật cùng nụ cười nham nhở kia nhìn Lãnh Ngạo Đông.
"Xem ra cậu rất rảnh" - Lãnh Ngạo Đông miệng thì nói hắn nhưng mắt và tay vẫn chăm chú vào xử lí công việc.
"Mau cảm ơn tôi đi, mối làm ăn đó vất vả đấy"
"Đối với Lục thiếu thì có gì làm khó được chứ"
Người đàn ông điển trai phong lưu kia chính là người bạn chí cốt của Lãnh Ngạo Đông cũng là người thừa kế duy nhất của Lục Thị - Lục Dạ Thần.
Lục Dạ Thần ngồi xuống sofa rót trà ăn bánh một cách thoải mái nhìn xung quanh căn phòng bày trí đúng là độc đáo giống như phong cách của Lãnh Ngạo Đông vừa lạnh lùng lại độc tài.
"Nói mới nhớ ra cái thằng Cố Thiên Hạo nó dám làm ra một chuyện động trời đấy...cậu muốn biết không"
"Thiên Hạo nói rằng không nên tin cậu hãy để chính miệng cậu ấy kể vào tối nay"
"Hắn dám chia rẽ sự liên kết giữa chúng ta sao"
Lục Dạ Thần nhăn mặt không vui ăn vài miếng bánh lại nhớ ra một chuyện gì đó nói tiếp, nụ cười nham hiểm liếc qua Lãnh Ngạo Đông.
"Nghe nói cậu cưỡng hôn một cô gái trên du thuyền nơi tổ chức buổi tiệc của bác Lãnh sao ?"
Đúng thật Lãnh Ngạo Đông dừng bút, đôi mắt tựa như băng lạnh đến sởn tóc gáy nhìn hắn ta. Cái tên này sao hắn lại biết chuyện này, hôm đó vốn dĩ hắn không có trên thuyền sao lại biết.
"Sao cậu biết ?"
"Oh..là thật sao, Ngạo Đông cậu thay đổi rồi nhỉ bạn tôi, đúng thật là cậu sao thế hả..hẳn là cô ta xinh đẹp lắm đúng không"
"Nếu không thì cậu rình mò tôi nhỉ ?"
"Tôi có bạn ở đó nên vô tình biết được cái tin động trời này đấy"
"Lạc Tư Nhiên sao...à, hoá ra cô ta thật sự là có quan hệ mờ ám với cậu"
Lục Dạ Thần nghe xong thì suýt nữa sặc cả nước trà trong miệng, ngay cả chuyện này Lãnh Ngạo Đông cũng biết đúng là bạn bè, khả năng không thể xem thường nhau được.
_______________________________
Khu mua sắm Hải Thành.
Bạch Sở Kiều vô tình gặp lại cô bạn thân năm cấp ba vì một số lí do gia đình mà họ đã mất liên lạc một thời gian khá dài. Không ngờ lại gặp nhau ở đây, cô bạn kia nhìn thấy Bạch Sở Kiều liền hớn hở chạy lại.
"Sở Kiều..đúng là cậu rồi, mình tưởng nhìn nhầm"
"Lâu quá không gặp cậu khoẻ chứ ?"
"Tất nhiên rồi cậu thì sao"
"Mình ổn mà cậu về nước khi nào thế..."
Lạc Tư Nhiên là con gái nhà tài phiệt cũng là bạn cấp ba của Bạch Sở Kiều, đúng thật là may mắn khi gặp lại.
"Mình có chút việc nên về được ba ngày rồi, định sẽ tìm cách liên lạc cho cậu nhưng không tìm được số"
"Không sao, chẳng phải giờ đã gặp rồi sao"
"Ừ nhỉ..chúng ta đi ăn kem đi"
"Đồng ý"
________________________________
Buổi tối tại thành phố Hải Thành.
Trong quán bar ánh đèn tiếng nhạc sôi nổi, không gian cũng đông vui không kém, người đến đây ăn chơi đều là những cậu ấm cô chiêu ăn có tiếng.
Vì đây không phải quán bar nơi giải trí bình thường mà là chỗ chỉ dành cho thế giới của những người có tiền và tiền. Những người đến đây đều có đủ loại chỉ là ngoài mặt chỉ là nơi giải trí nhưng thật ra đây cũng là nơi chuyên trao đổi và buông bán phi pháp nhưng là vì Lãnh Ngạo Đông một trong các thành phần lớn lập ra nên cả cảnh sát cũng làm ngơ.
Bạch Sở Kiều ở một nơi nào đó trong quán bar cùng cả Lạc Tư Nhiên, bọn họ ngồi ở quầy gọi một ly rượu cồn nhẹ.
Nhìn xung quanh quan sát, đúng là nơi của người giàu ném tiền vào rượu rồi có người còn vung ra một sấp tiền đô chỉ để cược uống rượu. Mấy cảnh tượng này thật là giống trong phim quá đi mất, lúc này cô có một cảm giác không lành đến từ phía sau lưng.
"Cậu sao thế ?" - Lạc Tư Nhiên vỗ vai cô hỏi.
"À..không, mình thấy hơi không quen thôi".
Lạc Tư Nhiên và Bạch Sở Kiều uống một ngụm rượu rồi đột nhiên nhớ ra gì đó hỏi cô.
"Phải rồi, Sở Kiều lần trước trên du thuyền mình thấy một cô gái rất giống cậu nhưng mình không kịp theo thì đã thấy cô gái đó bị một người đàn ông cưỡng hôn"
"Hả..có chuyện đó sao..chắc là người nào đó sao có thể là mình" - Bạch Sở Kiều có chút chột dạ.
"Ừ nhỉ, sao có thể là cậu" - Lạc Tư Nhiên ngẫm nghĩ rồi cười cụng một ly uống tiếp.
Lúc này, Lạc Tư Nhiên vô tình nhìn lên lầu hai thì lập tức bị sặc cả nước rượu trong miệng, cảm giác thật là khó chịu. Cái người đàn ông đứng trên đó nhìn cô giống như muốn nuốt sống vậy, thật đáng sợ nhưng cô đâu phải ăn trộm hay tội phạm truy nã đâu sao lại phải sợ hắn.
Không nghĩ nữa, Lạc Tư Nhiên uống nốt ly rượu trên bàn khi quay mặt lại đã không còn thấy người đàn ông kia nữa.
"Cô làm gì ở đây vậy ?" - Lục Dạ Thần đã đứng ngay sau lưng của Lạc Tư Nhiên.
Bạch Sở Kiều không hiểu gì nhìn bọn họ với bộ dạng này không phải mối quan hệ quen biết bình thường.
"Liên quan gì đến anh" - Lạc Tư Nhiên trả lời với cái giọng điệu men rượu càng làm hắn tức điên lên.
"Theo tôi" - Lục Dạ Thần không nói gì nữa mà thẳng tay kéo Lạc Tư Nhiên đi ra khỏi đó.
"Này..cái anh kia..." - Bạch Sở Kiều lập tức phản ứng đuổi theo thì ngay lúc đó bị chặn lại, chỉ là điều khiến cô sửng sờ...Lãnh Ngạo Đông, sao lại gặp hắn ở đây nữa rồi.
____________________________________
Bên ngoài, Lục Dạ Thần lôi tay của Lạc Tư Nhiên vào phía sau quán bar lúc này mới thấy yên tĩnh và tỉnh táo lại một chút.
"Cô làm cái quái gì ở đây vậy ?"
"Sao hả..tôi đang đi tìm thú vui bộ không được sao"
"Lạc Tư Nhiên" - Lục Dạ Thần tức giận mà hét tên cô lên.
"Gì chứ..Lục Dạ Thần anh nghĩ mình là gì, anh không phải bạn trai tôi càng không phải chồng tôi dựa vào cái gì mà quản tôi...còn nữa, anh thoải mái ra ngoài tìm tình nhân ca hát tôi chỉ muốn vui vẻ với bạn bè một chút anh nổi giận gì chứ
Lạc Tư Nhiên trong men rượu càng xinh đẹp quyến rũ cả lời nói hét thẳng vào mặt của Lục Dạ Thần làm hắn kinh ngạc, thật sự lúc này muốn ôm cô ấy về nhà mà thịt mất.
"Hoá ra cô vẫn còn ghen cái việc tôi ôm cô gái khác ở nước M cho đến giờ sao...ôi trời Lạc Tư Nhiên cô cứ phải làm tôi phát điên thế"
"Nực cười, tôi lại đi ghen vớ vẫn thế à...Lục Dạ Thần anh không phải bạn trai tôi nên việc anh có ngủ với bất kì phụ nữ nào đều không liên quan đến tôi"
"Cô..."
(Lạc Tư Nhiên và Lục Dạ Thần trong bộ truyện tiểu thuyết "Hôn nhân bạc tỉ" mời mọi người đón xem và ủng hộ nha)