Thiên Hạ Vô Song

Chương 118: Tìm Tòi Trí Nhớ (2)



Nữ tinh linh dường như hoàn toàn không nhìn thấy tiểu ma nữ nói năng lỗ mãng trước kia, cũng hoàn toàn xem nhẹ lời nói lỡ của mình, âm thanh và ngữ điệu nhàn nhạt, làm cho người ta nổi da gà.

Mạnh Hàn cũng không biết xảy ra chuyện gì, nhưng mà cũng biết tuyệt đối không phải là chuyện tốt gì. Vừa định nói chút gì đó, lại phát hiện mình không cách nào há miệng được. Cả thân thể đã giống như không phải mình, ngay cả động tác đơn giản nhất chính là nháy mắt hiện tại cũng không cách nào làm được.

- Biến thành như vậy chúng ta cũng không muốn, nhưng nếu như lãnh chúa đại nhân hợp tác thì chúng ta là sẽ không ra hạ sách nầy.

Trong giọng nói nữ tinh linh bình tĩnh, lại làm cho Mạnh Hàn cảm giác được uy nghiêm của thượng vị giả. So với tiểu ma nữ diễn xuất phô trương quả thực không thể so sánh nổi.

- Ngươi yên tâm, ngươi sẽ không chết, chỉ có điều sau đó ngươi không nhớ rõ chuyện gì đâu.

Nữ tinh linh nhìn qua ánh mắt kinh hoảng cua Mạnh Hàn thì nói ra một câu:

- Thật có lỗi.

Toàn thân Mạnh Hàn bay lên, chậm rãi từ mặt đất bay lên không trung, giống như có bàn tay vô hình to lớn mang hắn bay lên. Trên không trung dang tay dang chân như hình chữ đại. Sau đó, Mạnh Hàn cũng cảm giác trong đầu của mình như có cái ống đâm vào, cái ống này truyền ra lực lượng khổng lồ, điên cuồng rút não tủy của mình ra ngoài.

Xoát, một cỗ lực lượng hút tư tưởng hạch tâm của Mạnh Hàn ra ngoài, không trung lại truyền tới lực lượng thần bí, linh hồn của Mạnh Hàn giống như đạt được giải thoát, lập tức dọc theo cổ lực lượng này bay lên trời.

Thị giác của Mạnh Hàn từ trên cao nhìn xuống, ở trên bầu trời nhìn qua biến hoa bên dưới. Hơn nữa cổ lực lượng rút ra mạnh mẽ này biến mất, giống như hoàn toàn không ảnh hưởng gì tới bản thân mình.

Ánh mắt Mạnh Hàn giống như có thể nhìn xuyên thấu qua rừng cây, trực tiếp nhìn thấy trành cảnh bên dưới. Gavin đang hôn mê hoàn toàn, chắc hẳn những tinh linh này không hy vọng Gavin nhìn thấy cảnh bây giờ.

Về phần những tinh linh kia Mạnh Hàn chỉ thấy nhìn thấy đỉnh đầu, có sáu người, giống như đứng thành sáu đỉnh Lục Mang Tinh, thân thể Mạnh Hàn lúc này ở trung ương của Lục Mang Tinh. Sáu tinh linh đang giơ hai tay lên, chỉ vào Mạnh Hàn ở chính giữa, mà thân thể Mạnh Hàn lúc này lăng không bay lên cao, không ngừng xoay tròn. Trong lúc mơ hồ trên đầu sáu tinh linh xuất hiện lam ảnh nhàn nhạt tương liên với đầu của Mạnh Hàn.

Đây là chuyện gì? Mạnh Hàn không hiểu chút nào, vô ý thức nhìn qua thân thể của mình bây giờ, lại chỉ thấy một mảnh trắng xoá. Nhìn quét qua nơi khác thì nhìn thấy phân nửa Tinh Linh sâm lâm, hơn phân nửa Ải nhân sơn mạch, toàn bộ đều rõ mồn một trước mắt.

Lập tức Mạnh Hàn đã hiểu được tình cảnh của mình, tư duy của chính mình hiện tại đang ký thác vào ma pháp sủng vật Vân Đóa, lực lượng thần bí bắt được chính là liên hệ giữa mình và sủng vật.

Ánh mắt lại nhìn qua mặt đất, các tinh linh vẫn còn thi pháp, tỷ muội Louisa cùng Louise tỷ đang sốt ruột không biết nên làm gì mới tốt, tiểu ma nữ ở một bên ngăn cản các nàng không cho tới gần. Đối thoại của các nàng vang lên bên tai của mình.

Hiểu ra mình hiện giờ không có xảy ra chuyện gì, mà các tinh linh phía dưới lại không phát hiện ra được, tâm tình Mạnh Hàn lúc này thư giãn hơn nhiều. Từ những lời của nữ tinh linh nói ra, nàng dường như không có ý giết mình, nàng muốn thông qua biện pháp khác bổ cứu sai lầm. Chỉ có điều phương pháp bọn họ sử dung với Mạnh Hàn không có bất kỳ chỗ tốt nào, nếu không cũng không nói cái gì thật có lỗi.

Nhưng mà Mạnh Hàn hiện tại chưa phát ra giác có gì thống khổ, cho nên cũng yên tâm lớn mật nhìn xem. Nhìn qua bộ dáng của tinh linh dưới đất ngược lại không giống như phát hiện ra bí mật của hắn, yên tâm lớn mật quan sát tiếp thì nói sau.

Tình hình quỷ dị kéo dài cơ hồ nửa canh giờ, sau đó thân thể Mạnh Hàn nổi lơ lừng ngừng xoay tròn, chậm rãi rơi xuống mặt đất. Mà cùng lúc đó ánh sáng màu lam trên đỉnh đầu cũng biến mất, sáu tinh linh vào lúc này mở mắt ra.

- Có thu hoạch gì?

Nữ tinh linh đặt câu hỏi trước tiên, trước từ trong lời của nàng hình như không có thu hoạch gì đáng nói.

- Kỳ quái, ta chỉ tìm thấy trí nhớ hắn thí luyện ma pháp mà thôi.

Một tinh linh đối diện cau mày, dường như không quá tin tưởng vào phát hiện của mình.

- Ta cũng như thế.

Tinh linh bên cạnh trầm mặt mở miệng. Nhìn qua sắc mặt của tinh linh này giống như trên cơ bản đều như vậy.

- Đây là có chuyện gì? Bí pháp Tinh linh tộc chúng ta chưa từng thất bại bao giờ a.

Âm thanh của nữ tinh linh lúc này tràn ngập vẻ lo lắng:

- Băng Tâm quyết của hắn còn có phương pháp chế tạo quyển trục Cơ Diện đối với chúng ta mà nói vô cùng trọng yếu, làm sao có thể không có một chút trí nhớ liên quan nào cơ chứ? Chẳng lẽ tinh thần lực của hắn lớn tới mức vượt qua toàn bộ sáu người chúng ta cộng lại hay sao?

- Điều đó không có khả năng.

Tinh linh đối diện lúc này lại lắc đầu phủ nhận.

- Trí nhớ của hắn không có chút nào không bình thường cả, sinh hoạt từ nhỏ tới lần vô cùng đầy đủ, ít nhất ta thấy đúng là như thế. Cũng không có bóng dáng cao thủ nào đó động thủ động cước cả. Ta không tin trong quốc độ nhân loại còn có người khủng bố tới mức có tinh thần lực vượt qua sáu người chúng ta liên thủ cộng lại.

- Chẳng lẽ hắn có thể chống lại tinh thần lực cưỡng chế thôi miên của chúng ta hay sao?

Nữ tinh linh có chút không tin tưởng nói ra một câu:

- Không có khả năng sáu người chúng ta chỉ có thể nhìn thấy những chuyện như thế này, nhất định là có biện pháp nào đó chống cự lại thôi miên của chúng ta.

- Băng Tâm quyết!

Nữ tinh linh đột nhiên không nói cái gì cả, đột nhiên há miệng nói ba chữ, các tinh linh ở nơi này đều giật mình.

- Băng Tâm quyết còn có thể chống lại thân thần uy áp của sáu chúng ta cộng lại hay sao?

Nữ tinh linh giống như không tin tưởng vào cách nói như vậy, nhìn qua nữ tinh linh vừa nói chuyện:

- Đây không phải là nói đùa sao, Pháp Thần các hạ.

Trên bầu trời Mạnh Hàn ngược lại không có ngờ tới nữ tinh linh nói chuyện với mình lại là Pháp Thần của Tinh linh tộc. Chuyện làm cho hắn giật mình không nhỏ chút nào, muốn nhìn kỹ tướng mạo của tinh linh pháp thần này lại phát hiện thị giác của mình căn bản không cách nào nhìn thấy được, chỉ có thể nghe được âm thanh của nàng vô cùng rõ ràng, giống như âm thanh này từ trong thiên địa vang lên vậy.

- Ta nghiên cứu thời gian không dài lắm, nhưng mà trong đó có rất nhiều thứ vô cùng thâm ảo, đến nay ta không cách nào toàn nghiên cứu toàn bộ một cách thấu triệt.

Tinh linh Pháp Thần có chút lắc đầu:

- Chỉ nhìn câu đầu tiên tâm như băng thanh, trời sập cũng không sợ hãi. Ngay cả trời sập cũng không có gì phải ngạc nhiên, một chút tinh thần uy áp này có là cái gì cơ chứ?

- Nhưng mà ta lại không biết một nhân loại lại có thể lĩnh ngộ Băng Tâm Quyết tới mức độ sâu sắc như vậy.

Các tinh linh ở nơi này bắt đầu lâm vào trầm mặc, nhưng mà rất nhanh nữ tinh linh đã nói ra điểm đang ngờ của bản thân mình: