Thiên Hạ Vô Song

Chương 295: Món Đồ Đấu Giá Tuyệt Thế(2)



Nếu bệ hạ Đại Công muốn mạnh mẽ yêu cầu, không cần hỏi, hắn nhất định sẽ gặp phải sự phản đối của tất cả đại quý tộc. Đây là chuyện bệ hạ Đại Công không nhất định có thể tiếp nhận được. Hắn chỉ có thể sống chết mặc bây. Hắn muốn, chỉ có thể dựa theo quy củ bán đấu giá. Người nào trả giá cao sẽ có nó.

- Là ai nói cho ta biết, không cần để ý tới tên tiểu tử ở nông thôn loa?

Lúc này sự phẫn nộ của bệ hạ Đại Công quả thực vượt quá bất kỳ sự phẫn nộ nào trước kia. Rõ ràng lần trước trong phòng vệ sinh mình đã nghe nói Mạnh Hàn có thể có quan hệ với Tinh Linh. Nhưng lại có mưu thần tâm phúc muốn hắn không cần để ý tới tiểu tử kia. Nếu sớm biết như vậy, lúc đó mình cho Mạnh Hàn sự ủng hộ lớn nhất, hiện tại mình còn có biện pháp để kéo dài tính mạng của mình, sao có thể khổ sở như hiện tại?

Trong lòng bệ hạ Đại Công vô cùng hối hận. Đồng thời điều này cũng khiến hắn càng ngày càng phẫn nộ. Sau khi suy nghĩ đến những lời gia hỏa kia đã nói với hắn lúc đó, bệ hạ Đại Công không nói hai lời, miễn đi tất cả chức vụ của hắn, tước đoạt danh hiệu quý tộc của hắn. Sau đó bệ hạ Đại Công lại đày hắn đến một chỗ thật xa, không muốn tiếp tục trông thấy hắn nữa. Sau khi tâm tình bình tĩnh trở lại, bệ hạ Đại Công mới bắt đầu ra lệnh xoay xở kim tệ, chuẩn bị tranh đoạt pháp trượng sinh mệnh trong hội đấu giá.

Hối hận cũng không phải chỉ có một mình bệ hạ Đại Công.

Thời điểm hầu tước đại nhân vừa nghe nói Mạnh Hàn muốn bán đấu giá pháp trượng sinh mệnh, hắn thiếu chút nữa đã hối hận kêu lên thành tiếng. Lần đầu tiên sau khi Francis từ Hoàng Sa Trấn trở về, hắn dựa vào sự miêu tả của Francis và Lucy, biết được ma pháp trượng trong tay Mạnh Hàn là sinh dân pháp trượng.

Nhưng sau đó do phán đoán sai lầm khiến hắn cảm thấy Mạnh Hàn không có khả năng có quan hệ mật thiết hơn nữa với Tinh Linh. Cho nên hắn đã tỏ ra nghi ngờ đối với pháp trượng sinh mệnh. Hiện tại thì hay rồi. Mạnh Hàn lại trực tiếp tuyên bố bán đấu giá. Đó vốn là tin tức độc nhất vô nhị của mình. Nói không chừng lúc đó bán tốt cho Mạnh Hàn, lại có thể có được tình hữu nghị của Mạnh Hàn. Hiện tại sẽ không đến mức phải duy trì một mối quan hệ lúng túng như hiện nay.

Vì pháp trượng sinh mệnh, vì sản nghiệp tơ lụa, cho dù có rất nhiều đại thế gia cũng chưa chắc có thể lập tức xuất ra quá nhiều kim tệ. Bọn họ chỉ có thể xoay sở xung quanh đồng thời xuất ra một đống bảo bối do đám thế gia bọn họ cất giấu, giao cho phòng đấu giá Tôn Vinh, dự định bán đấu giá trước.

Lập tức, sau khi có hai người lôi những món đó giấu tận dưới đáy hòm ra đấu giá, các đại thế gia khác cũng lấy ra đồ cất trữ của mình. Quy mô của buổi đấu giá lập tức tăng lên một cấp bậc. Bởi vì số lượng ghế đã được đặt trước hơn nửa từ lâu. Hiện tại cho dù muốn vào buổi đấu giá, cũng khó tìm được một phiếu.

Thời điểm còn cách ngày tổ chức buổi đấu giá ba ngày, đoàn xe của Mạnh Hàn đã đi thẳng tới cửa phòng đấu giá Tôn Vinh đã được mình ủy thác. Đây cũng là một phòng đấu giá lớn nhất trong mấy thành bảo cự thạch của Công quốc.

Mấy ngày này là thời điểm phòng đấu giá bận rộn nhất. Bởi vì muốn xoay xở mua sản nghiệp tơ lụa và pháp trượng sinh mệnh cần rất nhiều kim tệ, gần như các đại thế gia đều lấy ra không ít những bảo vật đã cất giấu. Cho dù tính gộp tất cả trân phẩm đã bán đấu giá trong trong vòng gần mười năm cũng không nhiều bằng mấy ngày gần đây.

Tại sàn đấu giá, người đến người đi. Ngoài cửa chính là người chen chúc người. Sở dĩ nói Mạnh Hàn đứng ở cửa sàn đấu giá Tôn Vinh, bởi vì cửa là một quảng trường cực lớn. Xe của Mạnh Hàn dừng ở gần với quảng trường nhất. Tất cả quảng trường cũng đã bị những chiếc xe của đại thế gia đỗ chật kín.

Cả quảng trường lớn gần như đã biến thành một bãi đậu xe vô cùng lộn xộn, căn bản không tiến nổi một bước chân. Mặc dù như thế, Mạnh Hàn vẫn phát hiện thấy phía sau còn có không ít xe đang chạy tới.

- Khải Văn tiên sinh. Tiên sinh nói xem, vào lúc này nếu là có người tới cướp phòng đấu giá Tôn Vinh, liệu có thể biến thành phú hào siêu cấp hay không?

Mạnh Hàn nhìn cảnh tượng nhốn nháo trước mắt, nửa đùa nửa thật hỏi sát Khải Văn tiên sinh đang ở sát bên cạnh. Hắn vừa hỏi, trong lòng vừa nghĩ, thiên hạ nhốn nháo đều vì lợi. Thiên hạ càng nhốn nháo vì lợi, càng không có kẻ nào dám bắt nạt mình!

Mấy ngày nay Mạnh Hàn thường xuyên trò chuyện thỉnh giáo Khải Văn tiên sinh. Mạnh Hàn đã nhận được không ít sự chỉ điểm về phương diện ma pháp. Tuy rằng ma lực của Khải Văn tiên sinh đã hoàn toàn biến mất, nhưng đúng như lời hắn nói, thứ hắn có chính là kinh nghiệm và kiến thức.

Trước khi Mạnh Hàn đạt được ma đạo sư, Khải Văn tiên sinh có rất nhiều kinh nghiệm về tu hành ma pháp để cung cấp cho hắn tham khảo. Hơn nữa với mấy chục năm quản lý thư viện của Khải Văn tiên sinh làm cơ sở, trên căn bản những kiến thức do Mạnh Hàn mang đến từ kiếp trước ra chính là thứ đầu tiên trên thế giới này Khải Văn tiên sinh không biết.

Đối với hoạt động của thư viện này, Mạnh Hàn quả thực hết sức vui mừng. Đây có khác nào nhặt được bảo bối. Hắn nghĩ mãi không ra, tại sao học viện ma pháp có thể để một người trâu bò như vậy trà trộn vào trong thư viện mà không có người nào hỏi thăm. Thậm chí ngay cả viện trưởng cũng không nghĩ ra hắn. Trên thế giới lợi hại này lại không coi trọng những phần tử trí thức. Thật đáng sợ.

- Xem ra, chúng ta chỉ có thể trở lại vào hôm khác vậy.

Mạnh Hàn nhìn cảnh tượng người ra người vào tấp nập như vậy, không nhịn được nữa lắc đầu, hạ lệnh quay lại.

Được danh hiệu ma pháp sư như dự liệu, trên thực tế chuyến đi này của Mạnh Hàn đã không có ý nghĩa gì nữa. Tuy nhiên, vì sự ổn định và hòa bình lâu dài của Hoàng Sa Thành sau này, và vì cuộc sống sau này của mình được thoải mái, Mạnh Hàn tung một nửa sản nghiệp tơ lụa, tiến hành bán đấu giá, đơn giản chính là muốn trói một thế lực đại thế gia sung túc lên chiến xa của mình.

Mạnh Hàn căn bản không sợ sau khi người khác nhận được sản nghiệp sẽ ném hắn sang một bên. Mạnh Hàn dự định bản thân mình khống chế nguyên liệu tơ lụa, sau đó chia một nửa cho người chiến thắng trong buổi bán đấu giá kia. Nếu như vậy, vì lợi nhuận lớn hơn, gia hỏa cường đại này sẽ trở thành hậu thuẫn kiên cố nhất của mình.

Đối với Mạnh Hàn mà nói, pháp trượng sinh mệnh mất đi năng lượng sinh mệnh, đã mất đi ý nghĩa cơ bản nhất. Về điểm này, dường như giám định sư của sàn đấu giá kia cũng không thể nhìn ra được. Điều này lại khiến Mạnh Hàn không duyên cớ chiếm được tiện nghi lớn.

Ngay cả Khải Văn tiên sinh học rộng tài cao, cũng không biết pháp trượng sinh mệnh như vậy có thể sử dụng thế nào. Thậm chí phần lớn mọi người chỉ mới nghe nói qua về đại danh của pháp trượng sinh mệnh. Còn việc pháp trượng sinh mệnh có tác dụng gì, bọn họ lại hoàn toàn không biết.