Thiên Hạ Vô Song

Chương 733: Cố Nhân Đến Thăm (2)



Trong các người lùn, Mạnh Hàn đã là đại sư thiết kế vũ khí trăm phần trăm không hơn không kém. Mà đám người nhận được tin tức từ trong miệng các người lùn, trong thời gian lâu như vậy, đã truyền khắp hơn một nửa thế giới nhân loại.

Sau khi kết thúc cuộc hành trình kiểm tra lãnh địa của mình, Mạnh Hàn trở lại lãnh chúa phủ trong Hoàng Sa thành. Hoàng Kim Thành đã tiến vào giai đoạn trang trí hoàn thiện cuối cùng, rất nhanh sẽ có thể chuyển vào ở. Mạnh Hàn định ra thời gian buổi đấu giá là tháng sau, cũng được xem là thời điểm Hoàng Kim Thành mở thành. Hiện tại còn phải ở lại Hoàng Sa thành trước.

Nghiệp đoàn ma pháp sư và đại công Catherine đều có phái sứ giả đặc biệt tới đây. Nhưng hai bên đều rất ăn ý lựa chọn chờ đợi.

Người của đại công Catherine thì dễ nói. Từ trên xuống dưới gần như đều biết được địa vị của Mạnh Hàn, không dám tùy ý quấy nhiễu Mạnh Hàn là chuyện vô cùng bình thường. Nhưng người của nghiệp đoàn ma pháp sư cũng như vậy. Điều này thực sự khiến người ta cảm thấy có chút kỳ quái.

Lần trước Mạnh Hàn gần như có thể nói là đối xử vô cùng không khách khí với một người phụ trách nghiệp đoàn ma pháp sư tại một thành thị nào đó. Nghiệp đoàn ma pháp sư luôn luôn kiêu ngạo lại biết nén giận như vậy sao? Thậm chí sau khi Mạnh Hàn trở về đã liên tục xây dựng thành thị mấy tháng, bọn họ cũng không quấy rầy. Điều này có vẻ không chân thực cho lắm. Chỉ có điều, sau khi nhìn thấy sứ giả của nghiệp đoàn ma pháp sư, Mạnh Hàn lập tức trở nên thoải mái.

Người đến dĩ nhiên là Khải Văn tiên sinh. Đó là trưởng lão ngoại sự của nghiệp đoàn ma pháp sư do Mạnh Hàn một tay nâng đỡ. Sau khi nhìn thấy Mạnh Hàn, Khải Văn tiên sinh hoàn toàn không có vẻ đắc ý của nghiệp đoàn ma pháp sư, vẫn cung kính thi lễ về phía Mạnh Hàn.

- Khải Văn tiên sinh!

Mạnh Hàn cũng rất kinh ngạc vui mừng:

- Sớm biết là ngài lại đây, ta đã không thất lễ như vậy.

Mạnh Hàn thực sự không ngờ được, từ báo cáo mình nhận được, Khải Văn tiên sinh chí ít đã đến đây hơn hai tháng. Chỉ có điều không một ai nhắc tới sứ giả nghiệp đoàn ma pháp sư là ai, cho nên Mạnh Hàn mới không để ý đến.

- Là ta không cho bọn họ nói cho ngài biết, tránh quấy nhiễu đến ngài.

Khải Văn tiên sinh cho Mạnh Hàn môt lời giải thích, đồng thời cũng giải thích lý do.

Trên thực tế, Hoàng Kim Thành hiện tại đã không chỉ nổi danh trong công quốc, gần như ngay cả hai thủ đô đại đế quốc cũng đã trở thành cái tên quen thuộc. Ba đợt đấu giá đất đã thu vào hơn 150 ngàn vạn kim tệ. Điều này khiến tất cả mọi người trợn mắt há hốc mồm, đồng thời mỗi người đều đỏ mắt đến mức đố kị.

Đương nhiên, của cải cực lớn cũng mang ý nghĩa Hoàng Kim Thành sẽ chịu sự kỳ vọng của rất nhiều người. Cho dù là nghiệp đoàn ma pháp sư cường thế hơn nữa, nhưng trước mặt đám người đầu tư lượng vốn vượt quá 150 ngàn vạn kim tệ, cũng không thể không cẩn thận suy nghĩ. Một khi quấy rầy Mạnh Hàn xây dựng thành thị, khiến đám người có lượng tài sản khổng lồ thù hận, cũng không phải là chuyện gì chơi vui được.

Ngay cả việc xây dựng thành thị cũng không dám cắt ngang, chủ nhân thành thị như Mạnh Hàn, càng được đặt ở trên một vị trí quan trọng hơn.

Nếu như Mạnh Hàn chỉ một ma pháp học đồ bình thường, nắm giữ cơ mật quan trọng của ma pháp, đồng thời còn không cho người phụ trách nghiệp đoàn ma pháp sư thành thị mặt mũi, sớm đã bị nghiệp đoàn ma pháp sư bắt lại, không biết hiện tại đã gặp những chuyện gì.

Nhưng vấn đề là, hiện tại Mạnh Hàn đã không phải là ma pháp học đồ đơn giản như vậy. Bất luận xét từ phương diện của cải, địa vị, thậm chí là từ mặt thực lực mà nói, đều không là đối tựng nghiệp đoàn ma pháp sư muốn động là động được.

Hiện tại lại thêm vào vô số kỳ vọng của những kẻ có thế lực lớn như vậy, tất nhiên bọn họ càng không thể hành động thiếu suy nghĩ.

Ban đầu, thời điểm nghiệp đoàn ma pháp sư nhận được báo cáo từ một người phụ trách nghiệp đoàn ma pháp tại thành thị kia, còn định trực tiếp xử lý. Nhưng khi càng ngày càng nhiều danh tiếng của Mạnh Hàn truyền tới tổng bộ của nghiệp đoàn ma pháp sư, mấy vị phó hội trưởng mới ý thức được, muốn xử lý Mạnh Hàn là chuyện hoàn toàn không thể thực hiện được.

Bởi vì quan hệ giữa Mạnh Hàn và Khải Văn tiên sinh không tệ, nên Khải Văn tiên sinh đã thuận lợi trở thành ứng cử viên cho sứ giả. Nhiệm vụ của hắn chính là tạo mối quan hệ tốt với Mạnh Hàn, sau đó có thể từ trong miệng Mạnh Hàn nhận được phương pháp phát ra ma pháp không tiếng động đầy huyền bíkia. Đồng thời bọn họ hy vọng có thể nhạn được càng quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu cao cấp càng tốt.

Trong sự kiện diễn ra tại thủ đô, quyển sách ma pháp uy lực cấp tám đã biểu hiện ra sự cường hãn của quyển sách mặt phẳng chiếu. Cho dù là nghiệp đoàn ma pháp sư, cũng không thể không động tâm.

- Nếu như thật sự khó xử, vậy cũng không cần để ý tới.

Sau khi Khải Văn tiên sinh nói ra ý định của nghiệp đoàn ma pháp sư, lập tức giải thích:

- Thật ra hiện tại phó hội trưởng Jerome mở mày mở mặt nhất. Quyển sách mặt phẳng chiếu xuất hiện trực tiếp khiến hắn có thể trở thành phó hội trưởng mạnh nhất bên trong nghiệp đoàn. Hắn tuyệt đối sẽ nâng đỡ ngươi. Jerome tiên sinh từng nói, chỉ cần ngươi nguyện ý, có thể không cần để ý tới bất kỳ người nào.

- Không có gì khó xử.

Mạnh Hàn mỉm cười:

- Ta làm sao có khả năng khiến tiên sinh không có cách nào báo cáo kết quả được.

Khải Văn tiên sinh là người phát ngôn của nghiệp đoàn ma pháp sư mà Mạnh Hàn muốn toàn lực nâng đỡ, đương nhiên Mạnh Hàn sẽ không từ chối:

- Nói cho người phía trên biết, ta là một thương nhân. Muốn cái gì, chỉ cần bỏ ra cái giá xứng đáng là được.

Đối với một người liên lạc mà nói, không có gì khiến người ta cảm thấy dễ dàng cũng như càng thỏa mãn hơn so với truyền lại tin tức sống. Khải Văn tiên sinh đã hoàn thành nhiệm vụ của hắn. Còn nghiệp đoàn ma pháp sư có thể lấy ra cái gì, đây không phải là phạm vi chức trách của Khải Văn tiên sinh. Mặc kệ nghiệp đoàn cung cấp cái gì, nhiều cũng tốt, ít cũng được, trao đổi thành công cũng được, thất bại cũng không sao. Nói chung, điều đó đã không liên quan gì đến Khải Văn tiên sinh nữa. Đó là chuyện tầng lớp quyết sách.

Công lao này đã chắc chắn gắn với Khải Văn tiên sinh. Người khác không có cách nào nói được gì.

Trước đó không phải là không có người tiếp xúc với Mạnh Hàn. Nhưng thái độ của Mạnh Hàn đã nói rõ tất cả. Không phải người nào cũng có thể khiến Mạnh Hàn nói tới điều kiện tốt như vậy.

Lần này Khải Văn tiên sinh đến đalay, ngoại trừ mang theo nhiệm vụ này ra, vẫn mang đến một số sách ma pháp hệ thổ, thích hợp cho Mạnh Hàn học tập.

Khi thật sự đến vị trí trưởng lão nghiệp đoàn ma pháp sư này, hơn nữa đã đứng vững chân, có vài quy định đã trở thành vô dụng. Dù sao người như Jerome pháp sư, hoàn toàn không bị người khác dàn xếp vẫn là số ít. Huống hồ, lấy lập trường của Khải Văn tiên sinh mà nói, cho dù không tạo thuận tiện cho người nào, cũng phải tạo thuận tiện cho Mạnh Hàn.