Thiên Hạ Vô Song

Chương 757: Lần lượt tính sổ từng người (2)



- Hơn bốn ngàn vạn sao?

Mạnh Hàn dường như có chút kinh ngạc, sau đó phân phó nói:

- Bruce là bằng hữu cũ. Bỏ đi số lẻ. Bốn ngàn vạn kim tệ. Nghiệp đoàn lính đánh thuê chỉ cần bồi thường ta bốn ngàn vạn kim tệ, như vậy, chuyện này ta có thể xem như chưa từng xảy ra.

Lúc rời đi, vẻ mặt Bruce tiên sinh giống như đưa đám. Nhưng hắn biết mình không có cách nào từ chối. Thân phận và địa vị của hắn ở trong cuộc đấu này chỉ có thể là một lính hầu truyền lại tin tức. Người thực sự phải đưa ra quyết định, vẫn là những đại lão phía trên kia.

Chỉ có điều, chưa có một giây phút nào Bruce lại nghi ngờ đối với cao tầng của nghiệp đoàn lính đánh thuê như vậy. Hắn nghi ngờ không biết đầu óc bọn họ có phải bị nước vào hỏng rồi hay không, đàng hoàng làm ăn với Mạnh Hàn, hàng năm kiếm lời mấy vạn kim tệ không muốn, lại nhất định phải tham dự vào chuyện như vậy.

May mắn chính là, Bruce tiên sinh cũng không phải là người duy nhất có vẻ mặt đưa đám. Ở trong Hoàng Sa thành, cũng có một người tương tự. Đó chính là Jensen tiên sinh của nghiệp đoàn ngầm.

Mà Jensen tiên sinh đáng thương, giờ phút này cũng giống như Bruce lúc trước, đứng ở trước mặt Mạnh Hàn, mồ hôi như mưa.

- Nghiệp đoàn ngầm có quy tắc, trong tính huống tiêu phí của người ủy thác không vượt quá tiêu phí của mục tiêu, không chấp nhận ủy thác nhằm vào mục tiêu.

Mạnh Hàn vẫn hết sức bình tĩnh nhìn Jensen tiên sinh, dường như đang nói chuyện nhà với hắn vậy:

- Có phải có quy định như thế hay không? Jensen tiên sinh!

- Vâng, đại nhân! Quy định này là do bản thân Jensen đã từng tự mình giải thích cho Mạnh Hàn. Hắn căn bản không thể nào phủ nhận.

- Như vậy, tiêu phí của ta tại nghiệp đoàn ngầm đã vượt quá mấy triệu kim tệ.

Mạnh Hàn rất tùy ý nói ra con số này, thêm vào giao dịch quyển sách mặt phẳng chiếu và một vài quyển sách ma pháp, những năm qua tích luỹ xuống, con số này chỉ nhiều hơn chứ không ít hơn:

- Ta rất muốn biết, hầu tước Jeffery công quốc Milan, của cải không có tới một phần mười con số này, vậy đã tiêu phí ở chỗ các ngươi bao nhiêu?

- Đại nhân!

So với Bruce, quyền hạn của Jensen tiên sinh tương đối lớn hơn một chút. Hơn nữa nhưng gì hắn tham dự đều là giết người phóng hỏa, dũng khí cũng nhiều hơn một chút. Khi đối mặt với chất vấn của Mạnh Hàn, hắn cẩn thận giải thích:

- Ta không biết chuyện này. Đại nhân, ngài cho ta chút thời gian, ta sẽ phản ánh với cao tầng, cho đại nhân một công đạo.

- Tốt, ta đang chờ!

Jensen sảng khoái, Mạnh Hàn cũng sảng khoái:

- Bên nghiệp đoàn lính đánh thuê, ta đưa ra điều kiện, phải có người chịu trách nhiệm. Hơn nữa còn phải bồi thường tổn thất cho ta là bốn ngàn vạn kim tệ. Nghiệp đoàn ngầm cũng như thế. Tiên sinh xem đó mà làm thôi!

- Bốn ngàn vạn kim tệ?

Jensen không nhịn được nhảy lên. Giao ra một người nào đó, thất ra rất đơn giản. Nhưng bốn ngàn vạn kim tệ, làm sao lấy ra được? Chẳng lẽ lại lấy trực tiếp từ nghiệp đoàn ngầm sao? Nhưng bọn họ cũng chưa chắc có được bốn ngàn vạn kim tệ tiền mặt:

- Không thể nào, đại nhân, chuyện này tuyệt đối không có khả năng. Chúng ta không đền nổi!

- Ta quản các ngươi đi chết sao?

Mạnh Hàn lập tức mắng ngược trở lại:

- Thời điểm âm mưu giết ta đoạt gia sản của ta, chẳng lẽ không nghĩ tới sau đó ta sẽ trả thù sao? Ta mặc kệ. Ngược lại ta tổn thất nhiều như vậy, dù thế nào cũng phải cho ta một công đạo. Không có tiền sao? Không có tiền thì đi tìm những người ủy thác các ngươi.

Thật ra Mạnh Hàn không dự định để những kẻ ở phía sau lưng mình âm mưu đối phó mình được dễ chịu. Biện pháp tốt nhất chính là khiến bản thân bọn họ loạn lên trước.

- Hoặc là, các ngươi thừa nhận, mình phá bỏ quy tắc do bản thân các ngươi lập ra, sau đó muốn làm gì thì làm cái đó. Nghiệp đoàn ngầm giải tán cho ta.

Mạnh Hàn nói như vậy, hoàn toàn không cho nghiệp đoàn ngầm phía sau lưng Jensen một con đường rút lui.

- Đại nhân, ngài cũng biết, cho dù chúng ta nhận ủy thác, dù sao cũng không thành công không lấy tiền. Hiện tại làm sao có thể đòi tiên người khác đượ?

Đối mặt với sự uy hiếp của Mạnh Hàn, Jensen không thể không hạ thấp tư thái. Nếu như là trước đây, Jensen có thể không để ý tới uy hiếp của Mạnh Hàn. Nhưng vào ngày bạo loạn xảy ra, cao thủ siêu cấp kia xuất hiện đã khiến tất cả mọi người ý thức được, Mạnh Hàn trước mắt đã không phải là Mạnh Hàn trước đây, kẻ có thể mặc cho bọn họ sắp xếp nữa.

- Đưa đơn ủy thác ra chẳng lẽ không giao tiền đặt cọc sao?

Mạnh Hàn hừ lạnh một tiếng:

- Nói vậy bảng giá của ta hẳn không thấp chứ? Cho dù nhiệm vụ thất bại, ta cũng chưa nghe nói nghiệp đoàn ngầm đẩy lại khoản tiền đặt cọc. Đây không phải là kim tệ sao?

- Đại nhân, ta thật sự không biết những chuyện này.

Jensen tiên sinh chỉ còn thiếu nước quỳ xuống trước mặt Mạnh Hàn. Nếu như quỳ xuống thật sự hữu dụng, chắc hẳn hắn cũng không ngần ngại mà làm như vậy:

- Huống hồ, cho dù là tiền đặt cọc, cũng không có khả năng có nhiều như vậy!

- Không có tiền thì làm việc cho ta.

Mạnh Hàn cũng không làm khó dễ Jensen. Dù sao hắn là nhân vật nhỏ. Người làm chủ thực sự vẫn là cao tầng:

- Các ngươi không phải am hiểu giết người sao? Ta dùng bốn ngàn vạn, mua đầu của năm đại công công quốc, cộng thêm cao tầng của nghiệp đoàn lính đánh thuê và nghiệp đoàn ma pháp sư mỗi bên người cái đầu. Tổng cộng là hai mươi lăm đầu người. Bốn ngàn vạn kim tệ. Dừng nói ta không chiếu cố tới chuyện làm ăn của các ngươi!

Nói tới điều này, Jensen tiên sinh cũng thực sự không biết nên làm gì bây giờ. Hắn chỉ có thể nhanh chóng rời khỏi đó. Yêu cầu của Mạnh Hàn, hắn sẽ báo cáo lại không sót một chữ. Đương nhiên, hắn sẽ không để sót những lời cuối cùng.

Jensen tiên sinh tin chắc, Mạnh Hàn nhất định sẽ đưa ra phương pháp tương tự đối với nghiệp đoàn lính đánh thuê. Không trả thù lao, thì làm việc.

Có thể tưởng tượng được chính là, Mạnh Hàn muốn đầu người, không thể nghi ngờ nhất định là mấy người phụ trách nghiệp đoàn ngầm.

Nghĩ tới một điểm này, Jensen tiên sinh không nhịn được trong lòng bắt đầu thầm chửi bới. Luôn có vài gia hỏa tự cho là tất cả lợi trong thiên hạ hắn đều có thể một mình chiếm lấy. Đàng hoàng kiếm tiền không tốt hơn sao? Còn muốn đi con đường này, xem ra lần này không biết làm thế nào mới có thể giải quyết dược. Chí ít, người như hắn không thể giải quyết được.

- Chàng ép bọn họ như vậy, không sợ bọn họ liên kết lại với nhau đối phó chàng sao?

Catherine luôn ở phía sau Mạnh Hàn lắng nghe. Mãi đến tận khi Jensen tiên sinh rời đi, nàng mới tỏ ra khó hiểu hỏi.

- Trước đây ta cũng chưa từng ép bọn họ, nhưng không phải bọn họ đã liên kết lại đối phó ta sao?

Mạnh Hàn cười quay đầu lại, khẽ chạm một cái lên trên mặt nữ đại công Catherine:

- Chẳng lẽ nói, ta thiếu chút nữa bị người mưu tiền hại mạng, cộng thêm suy nghĩ muốn đụng đến nữ nhân của ta, ta phản kích thành công, lại phải cúi đầu trước những kẻ phá hoại quy củ này sao? Chúng ta hết lần này tới lần khác không sao, thì xem chuyện lúc trước như chưa từng xảy ra sao?