Thiên Hạ Vô Song

Chương 76: Bài Học Đầu Tiên Về Tài Vụ



- Có tiền có thể sai khiến được cả linh hồn người chết. Ta không tin, đập một số tiền lớn xuống, còn có người không thích làm?

Mạnh Hàn bĩu môi. Thấy hai quản gia coi thường sức mạnh của kim tệ như vậy, hắn cảm thấy rất buồn cười. Tuy nhiên, hắn cũng biết, các nàng không nhiều tiếp xúc nhiều với thế giới này. Rất nhiều chuyện bọn họ còn không thực sự hiểu rõ. Cho nên, hắn chỉ có thể hướng dẫn các nàng từng chút một.

- Có lẽ vậy!

Hai nàng dường như cũng không cảm thấy lý do của Mạnh Hàn có sức thuyết phục. Hoặc là, các nàng thật sự không có ý thức được ma lực của kim tệ, nên vẫn bán tín bán nghi.

- Ngày mai, Elyse hãy đưa ra một thông báo tuyển hộ vệ, xem có người nào cảm thấy hứng thú hay không.

Mạnh Hàn mỉm cười, không nói gì thêm nữa. Dù sao đi nữa thật sự làm mới biết được. Đến lúc đó, sự thực sẽ chứng minh tất cả.

Sau khi dặn dò chuyện chính xong, Mạnh Hàn chợt nhớ tới một vấn đề vô cùng nghiêm trọng. Hắn nhanh chóng đứng phắt dậy. Demi đang đứng phía sau bóp vai hắn không kịp phòng bị, bị hắn vùng dậy, cả người liền ngã nhào tới trên lưng Mạnh Hàn. Theo bản năng, Demi ôm về phía trước một cái. Ngay lập tức, nàng trực tiếp ôm lưng của lãnh chúa đại nhân trực tiếp vào trong lòng. Tư thế này rơi vào trong mắt của mấy người kia lập tức khiến khuôn mặt của Demi trở nên đỏ bừng.

Mạnh Hàn lại không ý thức được điều này. Hắn chỉ sốt ruột hỏi:

- Grace, chúng ta bị những gia hoả kia cướp đi bao nhiêu ngân tệ?

Đây mới là trọng điểm mà Mạnh Hàn quan tâm. Khổ sở kinh doanh mới có chút lãi, lại bởi vì bị đám đạo tặc cướp đoạt và treo giải thưởng, hiện tại chỉ còn lại chưa tới một nửa.

- Hình như là hơn một ngàn ngân tệ.

Grace nhanh chóng đáp trả.

- Hình như sao?

Mạnh Hàn cảm thấy hết sức bất mãn ý trước câu trả lời như vậy:

- Lẽ nào không có được một con số chính xác sao?

- Đại nhân, ngân tệ mới được chuyển qua đây, còn chưa sắp xếp kiểm kê. Chúng ta cũng không biết rốt cuộc có bao nhiêu.

Grace thấy được trên mặt Mạnh Hàn lộ vẻ không hài lòng, nàng vội vàng giải thích.

- Lẽ nào cửa hàng của chúng ta chưa từng có sổ sách ghi chép lại sao?

Mạnh Hàn cảm thấy kỳ quái hỏi.

- Số sách ghi chép sao?

Lần này, hai nàng Grace và Elyse trăm miệng một lời hỏi Mạnh Hàn:

- Đó là cái gì?

Nghe được câu hỏi đầy vẻ tò mò này, Mạnh Hàn thống khổ vỗ một cái sau đầu:

- Không phải chứ? Ngay cả số sách ghi chép mà các nàng cũng không biết sao?

Hai nàng đứng song song trước mặt Mạnh Hàn, đồng loạt lắc đầu. Các nàng thật sự không biết.

- Nói như thế, chính là mỗi ngày mua vào bao nhiêu thứ, bán ra bao nhiêu thứ, bỏ ra bao nhiêu tiền, kinh doanh lãi được bao nhiêu tiền đều ghi chép lại. Nó được gọi là sổ kế toán.

Mạnh Hàn dùng lời lẽ đơn giản nhất để nói, bàn giao rõ cho các nàng hiểu vấn đề về sổ kế toán.

Mạnh Hàn chú ý thấy, khi hắn đang nói tới những điều này, tỷ muội sinh đôi Tinh Linh đứng cách đó không xa, cũng đang dựng thẳng lỗ tai chăm chú lắng nghe, dường như các nàng cũng cảm thấy có hứng thứ đối với điều này. Chỉ có điều, động tác thận trọng của các nàng lại khiến Mạnh Hàn không tránh khỏi phải bật cười. Điều này cũng không phải là chuyện gì cơ mật. Lẽ nào cũng phải làm như vậy chứ?

- Muốn nghe thì cứ nghe đi, không cần đứng cách xa như vậy.

Mạnh Hàn nở nụ cười, nhìn về phía Louisa và Louise đưa ra lời mời.

Sắc mặt hai nàng hơi đỏ lên. Nhưng Louise đã rất nhanh liền bình phục trở lại. Nàng ngẩng đầu lên, lôi kéo tỷ tỷ Louisa đi tới phía trước, không chút nào yếu thế. Con mắt nàng nhìn chằm chằm vào mắt Mạnh Hàn, hừ lạnh một tiếng:

- Hừ, nghe thì nghe. Có gì đặc biệt hơn người đâu!

Lắc đầu cười khổ một cái, Mạnh Hàn cảm thấy có chút bất đắc dĩ đối với thái độ thù địch mà Louise thỉnh thoảng lại biểu lộ ra. Hắn nhún vai, sau đó vẫn rất nhiệt tình giảng hòa với các nàng:

- Nghe một chút không cái gì sai. Học thêm vài điều, sau này thời điểm cần tìm việc cũng sẽ tốt hơn.

Mạnh Hàn nói mấy từ tìm việc vô cùng hàm hồ, nhưng mọi người lại không chú ý tới. Bọn họ chỉ cảm thấy Mạnh Hàn nói có đạo lý, tóm lại không có cái gì sai.

Hai cặp sinh đôi Tinh Linh có thân phận cao quý, nói không chừng sau này sẽ có cơ hội nắm giữ quyền lực nào đó của Tinh Linh Tộc. Những thứ này không chừng sẽ giúp ích cho bọn họ cũng không chừng. Mạnh Hàn giảng hòa với các nàng, đồng thời cũng nói với chính mình:

Kết thêm mấy cái thiện duyên, cũng không có gì sai.

Mạnh Hàn không phải là người tốt nghiệp chuyên ngành kinh tế, cũng không phải là nhân sĩ trong giới tài chính. Chút kiến thức tài chính của hắn thực sự nhỏ tới mức đáng thương, chỉ giới hạn ở những kiến thức đơn giản nhất như tiền lời giảm đi mấy phần thì bằng với lợi nhuận, khấu hao tài sản cố định? Thế giới này có loại hạng mục tài chính như vậy sao? Nếu muốn đi sâu hơn nữa sợ là chính hắn cũng không rõ ràng. Nhưng dùng để ứng phó với mấy người trước mắt này, như vậy là đủ rồi.

Không cần nói sổ kế toán có ích ở chỗ nào. Thật ra có một câu nói rất hay. Nhớ nhiều không bằng nát đầu bút. Những điều ghi ra sổ sách chung quy sẽ rõ ràng hơn là ghi nhớ trong đầu. Tất nhiên, tới lúc phải thống kê cũng dễ dàng hơn rất nhiều.

Cho dù không hiểu phần lớn những kiến thức về tài chính, nhưng thân là một trong số những sinh viên đại học đã tốt nghiệp của thế kỷ hai mươi mốt, dù thế nào Mạnh Hàn cũng biết phải chia sổ sách ra làm hai phần. Một phần nhập vào, một phần xuất ra. Từ đơn giá nhân với số lượng, sẽ bằng tổng giá trị, sau khi tính được tổng giá trị xuất và nhập, đó chính là thống kê số liệu. Cuối cùng lấy tổng số nhập vào trừ đi tổng số xuất ra, sẽ có được con số lợi nhuận. Đơn giản rõ dọc, học ung dung, dạy cũng thuận tiện.

Trong thời gian nửa ngày ngắn ngủi, lãnh chúa đại nhân đã huấn luyện xong xuôi đối với hai vị Đại quản gia của lãnh địa cùng với hai vị khách của Tinh Linh Tộc.

Hai vị Đại quản gia và hai vị khách của Tinh Linh nghe rất say sưa, quả thực chính là trầm mê ở trong đó. Thời điểm nhìn lãnh chúa đại nhân, trong ánh mắt cũng tỏa ra ánh sáng lung linh, dần hiện ra một loại ánh mắt gọi là bội phục đến phục sát đất, khiến lãnh chúa đại nhân quả thực cảm thấy lâng lang không biết bản thân đang ở nơi nào.

Trên thực tế, hai vị đại quản gia cùng với cặp sinh đôi Tinh Linh chỉ là chưa từng có cơ hội tiếp xúc với thương nghiệp đẳng cấp thế gia mà thôi. Hơn nữa từ xưa tới nay chưa từng có người nào dạy các nàng về điều này.

Trình độ giáo dục của Hoàng Sa Trấn đã không cần phải nhiều lời. Còn hai tỷ muội Tinh Linh sinh đôi cũng bởi vì không có một Tinh Linh nào dám tiếp cận các nàng, cho nên kiến thức của các nàng mới bị đóng kín như vậy. Nếu không thì, một phương pháp tính toán con số đơn giản như vậy, sao có thể khiến các nàng giống như nhặt được chí bảo, hưng phấn giống như mình vừa học được phương pháp chế tạo thần khí nào đó.