Thiên Hạ Vô Song

Chương 846: Đặt cược phát tài



Harrison vẫn nhìn những chuyện vừa xảy ra, rất không phục nói:

- Vậy đã tính là gì. Nếu như ta cần, cũng có thể thỉnh cầu Alexander và Andrea ra tay bất kỳ lúc nào.

- Vấn đề là ngươi sẽ phải trả giá bao nhiêu?

Benson tiên sinh cười hỏi:

- Tuy nhiên tiểu Tony bỏ ra bao nhiêu? Mạnh Hàn chẳng qua chỉ là đưa ra hai chủ ý trong đầu, mà Harrison lại phải trả cái giá vô cùng đắt. Đó hoàn toàn là hai cấp độ khác nhau.

Nghe Benson nói vậy, Harrison yên lặng gật đầu. Hắn bỗng nhiên tiến lên một bước, đối mặt với Mạnh Hàn:

- Có muốn chúng ta tỷ thí một chút hay không?

- Tỷ thí cái gì?

Mạnh Hàn biết, đối mặt với những cao thủ này, nếu như một mực cung kính, cũng không thể thu được sự tán thành thực sự của bọn họ. Ngược lại càng tùy tiện, càng có vẻ bình đẳng với bọn họ, bọn họ càng thích. Cho nên, Mạnh Hàn dùng một giọng điệu rất tự nhiên hỏi ngược lại.

- Thi đấu kiếm tiền!

Harrison không chút do dự nói:

- Dùng phương thức của ngươi, buôn bán. Ta cũng không tin, ta còn không bằng một tiểu tử như ngươi.

- Tony, ngươi đừng bị Harrison lừa. Hắn có thể là một đại phú hào. Trên thế giới này, chỉ cần là đồ vật ngươi có thể nghĩ đến, từng nghe qua, mặc kệ trân quý tới mức nào, trên tay hắn nhất định có một phần.

Benson nhắc nhở Mạnh Hàn nói:

-Vật liệu chúng ta chế tạo binh khí đều có thể lấy được từ trong tay của hắn.

Tuy rằng Benson tiên sinh chỉ nói cho Mạnh Hàn một sự thật, nhưng đây hoàn toàn là một lời nhắc nhở không hơn không kém. Nếu như Harrison tùy tiện lấy ra một thứ đem bán, Mạnh Hàn có thể không chắc đã là đối thủ của hắn.

- Như vậy thì giới hạn thời gian và phương thức đi!

Mạnh Hàn nghe Benson nói như vậy cũng biết ý, cười nói:

- Harrison, tiên sinh chỉ định chúng ta phải bán cái gì, trong vòng nửa năm, chúng ta xem thử ai bán được nhiều hơn.

- Hoàng Kim Thành không phải có một cảnh rừng rậm Tinh Linh tương đối lớn sao? Hay dùng thực vật bên trong rừng rậm Tinh Linh là được rồi.

Thật ra Harrison rất thông hiểu đối với Hoàng Kim Thành, trực tiếp vạch ra địa điểm:

- Không cho phép dùng tơ lụa. Chỉ có thể dùng thực vật và đồ vật được làm bằng thực vật. Trong vòng nửa năm, xem ai kiếm được nhiều hơn.

- Được!

Mạnh Hàn không chút do dự đáp ứng. Dùng thực vật sao? Mạnh Hàn đã mở ra thị trường với các loại gia cụ có phong cách hiện đại từ lâu, cung không đủ cầu, còn sợ bán không bằng Harrison sao?

- Ngươi không thể để cho Tinh Linh Tộc hỗ trợ. Tương tự, ngươi cũng không thể mượn lực lượng của những người khác, chỉ có thể là nhân thủ trong lãnh địa của ngươi.

Harrison lại hạn chế một chút. Xem ra, hắn đối với cuộc tỷ thí lần này cũng vô cùng nghiêm túc, bằng không sẽ không dùng thái độ như vậy.

- Được!

Mạnh Hàn vẫn không chút nào do dự đáp ứng. Không có Tinh Linh, Mạnh Hàn còn có một trăm ngàn Ám Dạ Tinh Linh, vừa vặn thu xếp cho bọn họ một sản nghiệp.

- Ngươi không thể dùng sản nghiệp hiện có của ngươi. Nhất định phải bắt đầu từ vật mới sáng tạo ra.

Không nghĩ tới, Harrison lại thật có nhiều điều kiện như vậy. Hết điều kiện này lại tới điều kiện khác, khiến Mạnh Hàn vừa nghĩ tới biện pháp trực tiếp dùng gia cụ trong nháy mắt đã bị loại bỏ.

- Nếu như ngươi cũng bị giới chế tương tự, ta đồng ý.

Mạnh Hàn đương nhiên sẽ không sợ sệt trước hạn chế như vậy. Kiếp trước, những vật có thể sử dụng nguyên liệu từ gỗ thật sự nhiều lắm. Tùy tiện lấy ra mấy loại cũng không phải là việc khó khăn gì. Nhưng Mạnh Hàn nhưng nhất định phải nhấn mạnh sự công bằng, bằng không thì chỉ có mình bị hạn chế, Harrison không hạn chế, đây chẳng phải là thua rất oan uổng sao.

- Ta chỉ muốn có một hoàn cảnh công bằng.

- Đương nhiên là giống như ngươi.

Không biết trong đầu Harrison có ý kiến gì hay, hắn đang cười híp mắt, dường như đã chắc thắng không thua được.

- Được rồi, Benson, Alexander và Andrea và cả Eva nữa, bốn người các ngươi làm chứng. Thua cũng không thể làm lại.

Mạnh Hàn gật đầu một cái, trực tiếp kéo tất cả cao thủ ở đây vào. Ngay cả Eva hắn cũng không buông tha, thành tâm muốn để Eva có chút lợi ích.

- Các ngươi dường như vẫn chưa từng nói qua, thua sẽ như thế nào, thắng sẽ như thế nào.

Andrea rất xứng với nhân vật trọng tài, đưa ra chỗ thiếu sót nhạy cảm trong hiệp nghị giữa hai người vừa rồi.

- Nếu như ta thua, ta có thể theo giá thị trường bán cho ngươi mười vật ngươi chỉ định.

Mặt Harrison không biến sắc nói ra điều kiện của mình. Có thể nghe được, bán ra mấy món đồ theo giá thị trường, thực sự không cách nào so sánh được với thắng lợi. Nhưng Mạnh Hàn lại biết, có vài thứ căn bản có tiền cũng không thể mua được.

Đồ của Harrison, lại dùng cách nói của Benson tiên sinh, rất nhiều thứ đều thuộc về loại có tiền cũng mua không được.

- Nếu như ta thua, sẽ thiết kế cho ngươi một thành bảo, hoặc là thiết kế một binh khí mà ngươi muốn.

Mạnh Hàn cũng nói ra tiền đặt cược của mình. Xem ra, Harrison dường như rất hài lòng, hay là hắn muốn một binh khí?

- Vậy chúng ta làm trọng tài thì có lợi gì?

Nhưng Andrea lại không dễ dàng buông tha cho hai người như vậy, trái lại tiếp tục hỏi.

- Mỗi người có thể mua một món đồ theo giá thị trường.

Harrison rất tùy ý nói.

- Mỗi người sẽ có một bộ trang phục mới nhất mốt nhất, hoặc là một quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bảy.

Mạnh Hàn cũng đưa ra điều kiện.

- Quyển sách mặt phẳng chiếu cấp bảy? Chế tạo quyển sách có uy lực thế nào?

Trong mắt Andrea lóe sáng, vội vàng hỏi. Nàng cũng không ít lần nghe nói đến sự lợi hại của quyển sách mặt phẳng chiếu. Chỉ có điều, có vẻ như nhiều nhất chỉ mới nghe về quyển sách mặt phẳng chiếu cấp năm. Nàng lại chưa từng nghe qua có cấp bảy.

- Uy lực quần công cấp chín, tự mình tưởng tượng đi!

Benson tiên sinh ở một bên làm chứng nói. Hắn vừa mở miệng, Mạnh Hàn liền thấy được ba đôi mắt phát sáng.

- Thành giao!

Andrea và Alexander trực tiếp mở miệng hô to một tiếng. Quyển sách ma pháp có tác dụng quần công cấp chín, loại đồ tốt như vậy, bọn họ chưa từng có nghe nói có tồn tại. Cho dù là Benson, hắn có thể dễ dàng phóng thích ma pháp cấm chú cấp chín, nhưng cũng chưa chắc có thể thành công chế tạo ra quyển sách ma pháp cấp chín.

Điều kiện này của Mạnh Hàn, quả thực chính là trắng trợn đưa lễ vật cho bọn họ. Chỉ riêng câu này, đã khiến thiện cảm của bọn họ đối với Mạnh Hàn tăng lên rất nhiều.

- Lại có người đến.

Mạnh Hàn mới vừa định nói gì, nhưng cảm giác được có người tới gần.

Đám người Benson bọn họ cũng phát hiện ra điểm này. Bọn họ đều nhìn về hướng đó. Ngay lập tức Benson liền nhận ra được:

- Là Marcus và bằng hữu người lùn của hắn.

Cái tên Marcus này, Mạnh Hàn vừa nghe qua, đã biết Marcus là một đại sư rèn đỉnh cấp. Nhưng Benson lại không giới thiệu thân phận của người lùn kia. Điều này chỉ có thể nói rõ một điểm, người lùn kia hẳn cũng giống như hắn, là người được Marcus đề cử đến gia nhập vòng tròn này. Không biết hắn sẽ tiếp nhận khảo nghiệm như thế nào.

Rất nhanh Marcus liền xuất hiện ở trước mắt mọi người. Thân ảnh rất cường tráng. Đi theo phía sau hắn là một người lùn, Mạnh Hàn nhìn lại thấy hết sức quen mắt.