Thiên Hạ Vô Song

Chương 868: Trưởng lão đứng ra (2)



Trên mặt hắn đầy vẻ nghi hoặc, kinh ngạc hỏi.

- Phía dưới còn có hai người sống.

Mạnh Hàn chỉ xuống phía dưới, sau đó vừa bước ra khỏi xe, đứng ở trên một cột đá vừa mọc ra, chậm rãi hạ xuống dưới mặt đất.

Bên kia trưởng lão Meredith cũng bước ra khỏi xe. Nhưng thân thể nàng lại trôi nổi trên không trung chậm rãi hạ xuống.

Hai người vừa hạ xuống đất, tất cả Tinh Linh bao gồm cả Alfred đều hướng về phía trưởng lão Meredith hành lễ. Tất nhiên, nỏ kim loại chỉ về phía Andy và Eva cũng hạ xuống.

Trưởng lão Meredith nhẹ nhàng khoát tay áo, trực tiếp đi tới bên cạnh Mạnh Hàn, sau đó nhìn mỗi người Eva và Andy một chút, lại nhìn hai ma pháp sư Tinh Linh đã hôn mê vừa bị ném tới.

Trưởng lão Meredith chỉ cúi đầu nhìn thoáng qua, liền quay đầu nhìn về phía Alfred, khẽ quát một tiếng:

- Alfred!

Nghe thấy trưởng lão Meredith gọi, Alfred đáp ứng một tiếng, vội vàng đi tới trước mặt trưởng lão, cúi người chờ đợi căn dặn.

- Tony nhận không ra sự khác nhau giữa Hắc Ám Tinh Linh và Nguyệt Quang Tinh Linh. Ngươi cũng không nhận ra được sao? Alfred!

Giọng nói của trưởng lão Meredith không lớn, nhưng dường như có một loại uy nghiêm khác thường trong đó.

- Trưởng lão, Hắc Ám Tinh Linh chưa hề hoàn toàn hàng phục. Có mấy con cá lọt lưới ở chỗ này dự định đánh lén là chuyện rất bình thường.

Đầu Alfred hơi cúi thấp, lớn tiếng giải thích:

- Nhưng hầu tước đại nhân lại ở trong khoảng cách gần với vương thành như vậy mà ra tay, với lượng lớn ma pháp công kích. Hơn nữa hầu tước đại nhân còn dẫn theo một vài cao thủ lai lịch không rõ ràng. Vì sự an toàn của vương thành và bệ hạ, ta không thể không hành sự thận trọng.

- Cao thủ lai lịch không rõ ràng?

Trưởng lão Meredith ngẩn ra, lập tức nhìn về phía Kiếm Thần Andy và Eva. Rất nhanh, nàng liền nở nụ cười:

- Kiếm Thần Andy đại danh đỉnh đỉnh cũng coi là cao thủ lai lịch không rõ ràng sao?

- Kiếm Thần Andy ta biết.

Alfred khẽ ngẩng đầu lên, chăm chú nhìn về phía Eva, trầm thấp nói:

- Ta nói chính là vị tiểu thư này!

- Ngươi nói ai lai lịch không rõ ràng?

Eva cũng luôn lắng nghe. Vừa nghe thấy Alfred nói mình lai lịch không rõ ràng, nàng nhất thời giận dữ, bộ dạng như muốn đánh nhau.

- Làm gì vậy? Eva!

Mạnh Hàn gào to một tiếng, thiếu chút nữa Eva đã muốn hét lại:

- Sao có thể ăn nói không lễ phép như thế. Ta có thể sẽ cắt hết tiền lương của ngươi!

- Ồ!

Eva có vẻ như oan ức, kêu lên một tiếng, sau đó ngoan ngoãn dừng lại không động đậy. Giọng nói bộ dạng của nàng giống như một thiếu nữ, cực kỳ ngoan ngoãn. Mà biểu hiện cỉa Mạnh Hàn giờ phút này lại giống như một ông chủ tim đen bóc lột thủ hạ của mình.

Nhìn thấy biểu hiện của Eva như vậy, trên mặt trưởng lão Meredith lộ ra một tia kinh ngạc. Đồng thời trên khuôn mặt Alfred cũng hết sức đặc sắc, dường như không thể tin được mình nhìn thấy cảnh tượng như vậy.

- Xem ra là một hiểu lầm!

Trưởng lão Meredith nhìn về phía Mạnh Hàn mỉm cười, nói:

- Tony, Alfred cũng chỉ vì sốt ruột lo lắng bảo vệ vương thành. Có thể đừng truy cứu hay không?

- Ta vốn cũng không muốn truy cứu!

Mạnh Hàn biểu lộ vẻ bất đắc dĩ, hai tay mở ra:

- Là Alfred tóm chặt không tha, nhất quyết muốn chúng ta bỏ vũ khí xuống, giơ tay chịu trói, chờ đợi xử lý.

Lần này, ánh mắt của mọi người đều tập trung vào trên người Alfred. Alfred nhìn trưởng lão Meredith, lại nhìn Mạnh Hàn, lại nhìn Kiếm Thần Andy và Eva một chút, rất khó xử gật đầu, nói:

- Là ta hiểu lầm hầu tước đại nhân, ta ở đây nhận lỗi với đại nhân!

Nói xong, Alfred cúi sâu người.

Alfred bày ra tư thế như vậy, Mạnh Hàn tất nhiên không cách nào truy cứu được nữa. Tất nhiên xem ở nể mặt trưởng lão Meredith, hắn trực tiếp giao hai ma pháp sư Tinh Linh đã bị bắt cho Alfred. Sau đó, Mạnh Hàn không nói thêm gì nữa, dẫ theo Kiếm Thần Andy và Eva tiến vào xe ngựa, tiếp tục bay về phía vương thành Tinh Linh.

Mạnh Hàn không biết là sau khi hắn dẫn theo đội ngũ rời đi, Alfred lập tức lại phát ra một tin tức, truyền trở lại vương thành Tinh Linh:

- Nữ hài thần bí vô cùng tham tiền. Vừa nghe thấy hầu tước nói muốn khấu trừ tiền lương, lập tức phục tùng, vô cùng quen thuộc với tính tham tài của Long tộc.

Tin tức truyền lại xong, Alfred phất tay. Lập tức có người nhấc hai pháp sư Tinh Linh lên. Đội ngũ nhanh chóng biến mất ở bên trong rừng rậm Tinh Linh.

Chỉ bay trong thời gian chưa tới một khắc, Mạnh Hàn liền nhìn thấy được vương thành Tinh Linh. Khoảng cách gần như vậy, Alfred khẩn trương như vậy cũng có thể thông cảm được. Chỉ có điều, hiểu thì hiểu, Mạnh Hàn luôn cảm thấy trong này có chút vấn đề. Alfred không phải là loại người lỗ mãng như vậy. Lần tiếp xúc với hắn trước đây đã chỉ rõ về điểm này.

Xung đột như vậy, lấy thân phận và địa vị của hắn, biểu hiện không nên cường thế như vậy. Cho dù hắn là đội trưởng hộ vệ Tinh Linh nữ hoàng cường thế, nhưng một đội trưởng hộ vệ nữ hoàng có cần chạy xa ra tới tận ngoài thành xa như thế để tuần tra sao?

Gần như bên này Mạnh Hàn vừa phát động phản kích, Alfred liền xuất hiện, vô cùng đúng lúc.

Vương thành Tinh Linh cực lớn, phải lớn chí ít gấp bốn lần so với Hoàng Kim Thành. Tường thành cao chót vót. Tất cả đều hình thành thực vật xanh quấn lấy. Phía mặt trên tạo thành một loại hoa văn mỹ lệ, trang nhã mà uy nghiêm. Các vệ binh Tinh Linh ở phía trên không ngừng đi lại tuần tra. Cho dù vương cung cực lớn là tường thành cao chót vót cũng không cách nào che giấu được.

Tất cả mọi thứ đều là màu xanh lục, hơn nữa còn được mấy ngàn cổ thụ cực lớn che phủ. Ở hơi cao một chút trên không trung, căn bản là không nhìn thấy hình bóng của vương thành Tinh Linh. Nếu như không có Tinh Linh Tộc dẫn đường, chắc hẳn căn bản cũng không có cơ hội tiến vào khu vực quan trọng nhất của rừng rậm Tinh Linh.

Tiến vào vương thành tất nhiên không thể tiếp tục bay. Khi tới bên ngoài thành mọi người liền khống chế Sư Thứu hạ xuống, sau đó từ từ tiến vào trong vương thành.

Trưởng lão Meredith nghênh đón, khiến Mạnh Hàn vô cùng có mặt mũi. Mặc dù ở trong vương thành Tinh Linh, từ xưa tới nay cũng chưa từng có nhân loại nào có vinh dự như vậy. Điều khiến Mạnh Hàn có chút kinh ngạc chính là hắn ở trên đường phố vương thành thấy được nhân loại.

- Vương thành Tinh Linh còn có những nhân loại khác sao?

Mạnh Hàn tò mò hỏi, xe của trưởng lão Meredith và xe của Mạnh Hàn đi song song với nhau, có thể nghe được người kia nói chuyện.

- Tinh Linh Tộc cũng không phải chỉ có một mình ngươi là bằng hữu nhân loại. Bọn họ cũng là khách của Tinh Linh Tộc chúng ta, đều thích sống trong vương thành, cho nên định cư ở đây.

Trưởng lão Meredith mỉm cười giải thích. Trên đường đi bất kể là Tinh Linh hay là nhân loại, nhìn thấy xe của trưởng lão Meredith, đều vô cùng cung kính hành lễ. Khi nhìn xe và đội ngũ hộ vệ của Mạnh Hàn, tất nhiên bọn họ cũng hết sức kinh ngạc.

Mạnh Hàn nhìn thấy nhân loại cũng không nhiều, chỉ có hai, ba người, nghĩ đến chuyện vương thành Tinh Linh lại có thể có nhân loại định cư, cảm giác này khiến Mạnh Hàn thấy rất kỳ quái.

Điều càng làm cho Mạnh Hàn kinh ngạc chính là, nữ hoàng Tinh Linh lại đang đợi Mạnh Hàn ở cửa hoàng cung vương thành.