Thiên Hạ Vô Song

Chương 885: Sự kiện ô long



Chỉ mấy câu nói này của Mạnh Hàn liền khiến nữ hoàng bệ hạ Tinh Linh tộc và mấy vị trưởng lão nhìn nhau.

Mạnh Hàn nói lời này là có ý gì? Lẽ nào hắn còn có thể khiến Louisa Louise trong khoảng thời gian ngắn thăng cấp Pháp Thánh sao?

Trong lúc nhất thời, mọi ánh mắt đều tập trung vào trên người Pháp Thần các hạ.

- Nếu như ngươi có thể một lần nữa cho các nàng hi vọng, ta sẽ cho ngươi thêm một bộ lạc Ám Dạ Tinh Linh.

Pháp Thần các hạ nhìn Mạnh Hàn, nghiêm túc khác thường nói. Trên phương diện nhân phẩm và sáng tạo kỳ ích, Mạnh Hàn đã nhận được sự tán thưởng của toàn bộ cao tầng Tinh Linh tộc.

- Ha ha, Tony, ngươi không thể như vậy!

Mạnh Hàn vẫn không trả lời. Louisa vừa nãy không nói gì, hiện tai không thể không đứng ra nói. Nếu để mặc Mạnh Hàn dọa dẫm như vậy, Tinh Linh tộc cho dù có bao nhiêu gia sản cũng không đủ đền.

- Không phải ta chủ động!

Mạnh Hàn bất đắc dĩ giang hai tay ra, vai hơi nhún một cái, làm một động tác vô tội.

- Sư phụ, không phải như thế. Trên thực tế chúng ta...

Louisa không thể không đối mặt với Pháp Thần các hạ. Chỉ có điều, nàng vừa nói câu này, đã bị Pháp Thần các hạ cắt ngang.

- Louisa, Louise, các ngươi câm miệng!

Pháp Thần các hạ nhìn trừng trừng vào hai đệ tử của mình một chút. Cho dù Louise không mở miệng, nhưng vẫn bị tai vạ.

Pháp Thần các hạ vô cùng tức giận. Hai nàng lại không đượ sự cho phép của các trưởng tộc đã đưa ra quyết định như vậy. Tuy rằng Louisa và Louise tương lai dường như chỉ có thể quấn lấy Mạnh Hàn, nhưng mấy vị đại lão vẫn muốn nhìn hai nàng trở thành pháp thần sau đó mới thúc đẩy chuyện này. Hai nàng tự chủ trương, làm cho các nàng hiện tại vô cùng bị động.

Louisa và Louise không dám trái lời Pháp Thần các hạ, ngoan ngoãn ngậm miệng lại. Nhưng trên mặt các nàng lộ ra một thái độ khác thường, cũng không biết là nên khóc hay nên cười.

Các nàng nhìn hai bên. Một bên là nam nhân của mình, một bên là chủng tộc của mình. Dường như cũng không tiện thiên vị bên nào.

Louisa vẫn muốn nói gì đó, lại bị Pháp Thần các hạ trừng mắt một cái. Louise ở phía sau kéo y phục của Louisa. Cuối cùng Louisa vẫn không thể mở miệng được.

Mạnh Hàn nhìn về phía hai nàng lại là một ánh mắt vô tội, sau đó liền đối mặt với Pháp Thần các hạ:

- Ta không cần Ám Dạ Tinh Linh!

- Tại sao?

Nữ hoàng Tinh Linh ro ràng là người bên ngoài, tất nhiên nhìn thấy được Mạnh Hàn đang làm ra vẻ. Điều này cũng không giống với phong cách của Mạnh Hàn trước đó. Nữ hoàng không nhịn được hỏi.

- Ta cần thêm để làm gì? Ta còn phải tốn tiền nuôi!

Mạnh Hàn lắc đầu một cái, thở dài một hơi nói:

- Nếu không phải bởi vì nguyên nhân khác, ta sẽ không thu nhận một bộ lạc Ám Dạ Tinh Linh này.

- Lãnh địa của ngươi cần tăng thêm nhân khẩu.

Nữ hoàng Tinh Linh mỉm cười, nói:

- Thân là hầu tước, nhưng không có nhận khẩu lãnh địa tương ứng với hầu tước, điều này không phù hợp với thân phận của ngươi. Mặt khác, ngươi đi đâu tìm ra nhiều người như vậy.?

- Nếu như ta muốn, dường như chỉ là chuyện một câu nói mà thôi!

Mạnh Hàn cười mà như không cười nhìn nữ hoàng Tinh Linh, chế nhạo một câu. Lãnh chúa đại nhân Hoàng Kim Thành đối xử tốt với con dân đã nổi danh. Bởi vậy Mạnh Hàn vẫn không thả ra. Nếu không, không biết có bao nhiêu người muốn khóc lóc gào thét đến gia nhập. Mạnh Hàn nói câu này, đúng là không phải lời nói khoa trương.

- Những Ám Dạ Tinh Linh này không giống với bọn họ.

Nữ hoàng Tinh Linh đã hoàn toàn nhận lấy trọng trách đàm phán với Mạnh Hàn:

- Bọn họ chỉ chưa từng tiếp nhận huấn luyện một cách hệ thống mà thôi. Lấy thiên phú chủng tộc của bọn họ, ngươi tuyệt đối sẽ không hối hận phải tiếp nhận một nhóm người như vậy.

Ánh mắt Mạnh Hàn sáng rực lên:

- Thiên phú giống như huynh đệ Ám Dạ Tinh Linh thủ hạ của ta chứ? Các ngươi chịu trách nhiệm dậy dỗ sao?

Năm đó huynh đệ Ám Dạ Tinh Linh được coi như dính chút ánh sáng của Mạnh Hàn, được Tinh Linh tộc dẫn dắt, phát huy được thiên phú chủng tộc. Phải biết rằng, Tinh Linh Nguyệt Quang vĩ đại vẫn không tán thành Ám Dạ Tinh Linh.

- Đúng!

Nữ hoàng Tinh Linh cười gật đầu nói:

- Chỉ cần là con dân của ngươi, chúng ta sẽ tận lực giáo dục.

Nếu để cho chủng tộc Ám Dạ Tinh Linh khác biết được những điều này, không biết bọn họ sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế thế nào để đi vào lãnh địa của Mạnh Hàn. Chỉ có điều, cái này còn chưa xong. Sau đó nữ hoàng Tinh Linh lại bổ sung một câu:

- Pháp Thần các hạ và bộ lạc Ám Dạ Tinh Linh ngươi nói tới là một nhánh gần với huyết thống Tinh Linh. Thiên phú chủng tộc vô cùng khả quan. Nếu như không phải ngươi hủy diệt hy vọng Louisa và Louise, chúng ta vốn dự định tiếp nhận bộ lạc Ám Dạ Tinh Linh này.

- Thành giao!

Mạnh Hàn giơ tay lên búng ngón tay một cái thật kêu. Đây đã là động tác riêng của hắn. Ngay cả Tinh Linh tộc cũng dự định thừa nhận bộ lạc Ám Dạ Tinh Linh này. Nếu như Mạnh Hàn không cần mới là lạ.

Không nói điều khác, chỉ cần có trình độ của huynh đệ Ám Dạ Tinh Linh, Mạnh Hàn đã muốn cười trộm. Thám báo tốt như vậy, vừa vặn có thể tìm hiểu tin tức ở khắp các nơi.

- Như vậy, ngươi cần bao lâu mới có thể khôi phục thiên phú ma pháp của các nàng?

Nữ hoàng Tinh Linh lập tức tiến vào trọng tâm, bắt đầu thời kỳ truy hỏi Mạnh Hàn. Không phụ thuộc vào các nàng có coi trọng hay không. Nếu như trong vòng mấy năm, Tinh Linh tộc có thể xuất hiện thêm hai Pháp Thánh, dựa theo cái tốc độ này, lấy thiên phú ma pháp của hai tỷ muội, thành tựu Pháp Thần chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian. Hai Pháp Thần chắc hẳn ngay cả Long tộc cũng phải run rẩy đi!

- Nữ hoàng bệ hạ, không biết ngài cần bao lâu?

Mạnh Hàn không trực tiếp trả lời, mà hỏi ngược lại một vấn đề.

- Đương nhiên là càng nhanh càng tốt. Cái này còn phải hỏi nữa sao?

Lần này, Pháp Thần các hạ lại nhảy ra quát mắng một câu. Pháp Thần các hạ luôn kìm chế sự tức giận. Thấy Mạnh Hàn còn muốn hỏi như thế, tất nhiên nhịn không được nữa.

- Như vậy, được rồi!

Mạnh Hàn nhìn Pháp Thần các hạ, bình tĩnh gật đầu, đưa tay chỉ về phía Louisa:

- Louisa, nàng biểu diễn cho Pháp Thần các hạ thấy một ma pháp khống chế với cấp bậc Pháp Thánh đi.

Lời Mạnh Hàn vừa nói ra khỏi miệng, nữ hoàng Tinh Linh và mấy vị các trưởng lão Tinh Linh đều thay đổi sắc mặt. Mấy đôi mắt trong nháy mắt đều tập trung đến trên người Louisa. Louisa dở khóc dở cười, chỉ có thể cười khổ nhìn về phía mấy vị trưởng lão nói:

- Vừa rồi ta đã muốn nói, nhưng sư phụ không cho ta nói! Sau khi ta và hầu tước đại nhân quan hệ, đã đột phá bình cảnh của ma đạo sư đỉnh phong. Hẳn có thể xem như là một Pháp Thánh sơ cấp.

Nhìn ánh mắt không vui của mấy vị trưởng lão, Louisa cũng không thể không kiên trì tiếp tục nói:

- Louise cũng như thế.

Lần này, mấy trưởng lão Tinh Linh tộc cuối cùng đã hiểu rõ ràng, tại sao trước đó Mạnh Hàn đối mặt với Louisa và Louise, biểu đạt động tác mình vô tội là có ý gì.

Mấy khuôn mặt mỹ lệ lộ ra vẻ đặc sắc, không nói ra được là có ý gì.