Thiên Hạ Vô Song

Chương 976: Mở mang tầm mắt



Cả hai đều gật đầu. Trong trường hợp này, vốn cũng không có cơ hội cho các nàng lên tiếng. Trong lòng hai nàng đều hiểu rõ.

- Mặt khác, nếu như thời điểm tâm tình các bằng hữu của ta kích động, sẽ phát ra uy áp tinh thần rất lớn.

Mạnh Hàn không thể không sớm dự phòng trước. Một khi những người kia nghe thấy tin tức Long tộc bị giết, kích động một chút, phát ra long uy, hai nàng bất ngờ không đề phòng, nói không chừng sẽ không cách nào nhịn được.

Đối với điều này, hai nàng lại không cảm giác có chút kinh ngạc nào. Có Eva biến hình trước đó, các nàng đã sớm nghĩ đến, các bằng hữu của Mạnh Hàn sẽ có Long tộc, có long uy là chuyện bình thường. Tuy nhiên, Mạnh Hàn vẫn không thể không thận trọng dặn dò một phen:

- Các nàng tuyệt đối không nên cho rằng đó là một chuyện có thể dễ dàng đối phó. Nếu như thực sự không tiếp tục kiên trì được, ta sẽ khiến các nàng hôn mê, tuyệt đối không nên cậy mạnh.

Sau khi Mạnh Hàn ngàn căn vạn dặn, Eva dẫn theo mọi người tiếp tục lên đường. Thời gian ba ngày thoáng một cái đã qua. Rất nhanh Mạnh Hàn nhìn thấy được dãy núi quen thuộc đã gặp lần trước. Đồng thời, hắn cũng cảm giác được loại khí tức quen thuộc kia. Benson và Harrison đã tới đó trước.

Gần tới nơi, Fanny và Angelina không ngờ lại cảm thấy có chút khẩn trương, khiến Mạnh Hàn không thể không an ủi các nàng một phen. Lúc này mới bắt đầu lên núi. Bởi vì chuẩn bị đầy đủ, hai nàng căn bản không phải chịu nỗi khổ đóng băng như hắn lần trước. Các nàng thuận lợi thấy được cao thủ cấp độ truyền thuyết trong cảm nhận của các nàng.

- Benson tiên sinh?

Nhìn thấy Benson chớp mắt, hai nàng đều có chút ngạc nhiên. Lần trước Mạnh Hàn đi tới hai đại đế quốc, Benson tiên sinh vẫn đi theo hắn. Lúc mới bắt đầu, hai nàng đều cho rằng Benson tiên sinh chỉ là hộ vệ cao cấp hoặc là phụ tá do Mạnh Hàn thuê. Nhưng bọn họ lại không thể tưởng tượng được mình lại có thể nhìn thấy Benson tiên sinh ở trong hoàn cảnh này.

Cho dù hai nàng có ngốc đi nữa, hiện tại cũng biết Benson tiên sinh chắc chắn là một cao thủ. Nếu không thì hắn sẽ không xuất hiện ở chỗ này. Không nói chuyện khác, chỉ xem thái độ cung kính của Mạnh Hàn và Eva đã có thể nói rõ tất cả.

Đi tới nơi này, hai nàng đều cảm thấy không dám làm càn. Mạnh Hàn đã sớm căn dặn, nhìn nhiều nghe nhiều một chút, bớt nói một chút. Hiện tại thái độ của hai nàng chính là như vậy. Cả hai nàng rất cung kính theo Mạnh Hàn hành lễ với Benson và Harrison.

- Sao các nàng lại tới đây?

Benson tiên sinh thật sự cảm thấy rất vô cùng kinh ngạc. Hắn không ngờ được Mạnh Hàn lại mời hai vị thánh nữ lại đây. Điều này thực sự quá bất ngờ. Tuy nhiên, nếu như Mạnh Hàn đã được bọn họ đồng ý, tất nhiên hắn mời người nào cũng không đáng kể. Chỉ cần các nàng có thể thông qua sự kiểm tra của mọi người đều có thể được mọi người thu nạp.

Hiện tại đã cách lần tụ hội trước là một năm. Một năm này dường như trôi qua quá nhanh. Mạnh Hàn và Harrison đánh cuộc, nửa năm cũng đã thoải mái qua. Sau đó Mạnh Hàn dẫn theo Grace du ngoạn khắp nơi, trên căn bản lại bỏ ra nửa năm. Thêm vào đó là thời gian hai tháng đi trên đường tới đây. Thời gian một năm này hình như căn bản chuyện gì cũng không làm vậy. Chỉ có một điều thay đổi chính là tu vi của Mạnh Hàn lại tăng thêm một ít.

Benson đối với tâm tư Mạnh Hàn đã đoán được một chút. Hai nàng hiện tại căn bản cũng không có tư cách được đề cử. Mạnh Hàn dẫn các nàng chạy tới đây, chắc chắn là muốn tăng thêm một chút áp lực tâm lý cho cho hai nàng, chứ không phải là để đề cử các nàng.

Harrison lại có chút hứng thú nhìn Fanny và Angelina, đột nhiên cười nói:

- Thánh nữ Quang Minh, thánh nữ Hắc Ám, thú vị! Ta nhớ được trên tay ta còn có một vài đồ tốt của đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám, các ngươi có ý định muốn mua hay không?

Hai nàng không biết lai lịch của Harrison. Cả hai nàng đều có chút kinh ngạc nhìn Harrison. Trong tay của hắn thậm chí có một vài thứ của đế quốc sao? Điều này khiến các nàng không biết nên trả lời như thế nào.

- Trong tay Harrison tuyệt đối là đồ tốt, bình thường không có cấp bậc thánh khí, Harrison sẽ không cất giữ.

Mạnh Hàn ở bên cạnh nhắc nhở:

- Angelina, nghị trưởng các hạ không phải rất yêu thích thiên đường ngã xuống sao? Nói không chừng còn có thể mua được từ chỗ Harrison đồ tốt có cấp bậc tương tự. Fanny, không phải nàng vẫn chưa có ma pháp trượng nào thuận tay sao? Chỗ của Harrison tiên sinh chắc chắn sẽ có cực phẩm!

Mấy câu nói này khiến hai mắt của hai nàng tỏa sáng. Mạnh Hàn nói đều là những thứ các nàng động tâm nhất. Harrison này rốt cuộc có thân phận thế nào, không ngờ hắn lại có nhiều đồ tốt như vậy?

- Chỉ có điều thứ Harrison bán có hơi đắt! Các nàng phải chuẩn bị tâm lý!

Mạnh Hàn lại bổ sung một câu nói, nhất thời khiến hai nàng có chút mất hứng. Ngay cả Mạnh Hàn còn nói có hơi đắt, vậy đối với các nàng mà nói, chắc chắn là quá đắt.

Harrison lại không lưu ý đối với lời giải thích của Mạnh Hàn. Điều hắn thích chính là của cải. Mạnh Hàn nói như vậy, hắn mới vừa vặn mượn cơ hội dùng công phu sư tử ngoạm để đế quốc Quang Minh và đế quốc Hắc Ám phải lấy thứ ở trong tay hắn. Mạnh Hàn nói như vậy, chí ít hắn không cần phải nể mặt Mạnh Hàn mà giảm giá nữa. Đương nhiên, Mạnh Hàn cũng không cần hắn trả ân tình.

Chút nhạc đệm nho nhỏ cũng không hề khiến Fanny và Angelina cảm thấy thoải mái. Trái lại các nàng càng khẩn trương hơn. Benson và Harrison đều là Long tộc. Điều này rõ ràng càng khiến người ta chấn động hơn. Từ lúc nào mối quan hệ giữa Mạnh Hàn và Long tộc lại trở nên mật thiết như vậy? Lẽ nào Mạnh Hàn cũng không phải là loài người, mà là một con rồng?

- Ngươi là ai?

Trong nhất thời Fanny cảm thấy lỗ chân lông toàn thân đều dựng lên. Trong chớp mắt dưới cổ bị đặt một thanh chủy thủ, dù là ai cũng sẽ có cảm giác như vậy. Chủ nhân của thanh chủy thủ căn bản không biết đã xuất hiện từ lúc nào. Chỉ biết là nàng là một nữ tính. Hơn nữa vừa xuất hiện, nàng đã đặt thanh chủy thủ lên trên cổ của Fanny. Trước đó Fanny lại không hề có cảm giác.

- Ta là bằng hữu của Tony!

Một cách tự nhiên, Fanny vừa mở miệng liền nói ra mối quan hệ giữa mình và Mạnh Hàn. Trực giác nói cho nàng biết, đây là câu trả lời có tác dụng nhất.

- Ngươi là người được Tony đề cử sao?

Nữ sĩ phía sau lại hỏi một câu.

- Không!

Bởi vì dưới cổ có thanh chủy thủ, Fanny thậm chí ngay cả lắc đầu cũng không dám. Nàng chỉ vội vàng trả lời một câu. Chỉ có điều sau khi nói ra câu này, sắc mặt Fanny liền biến thành màu xanh, mồ hôi lạnh trong nháy mắt từ trên người toát ra.

- Ta cũng cảm thấy Tony không thể nào đề cử người kém như vậy được.

Người phía sau nói một câu, sau đó thu hồi chủy thủ. Lúc này thân hình của nàng mới hiện ra:

- Ta đã đến phía sau ngươi ngươi còn không phát hiện ra. Thực sự là kém xa so với Tony.

Fanny không phải không thừa nhận, vừa rồi mình thật sự cảm giác được sự sợ hãi của tử vong. Điều đó hoàn toàn vượt ra ngoài sự khống chế của ý chí mình.