Thiên Hồng Ma Đạo

Chương 82: Mật Thất Giết Người





Ở vị trí trung tâm của mật thất này, có một nam nhân trung niên khuôn mặt hơi kinh dị lẳng lặng nhìn chăm chú Lâm Phong.
Người này chính là Mộ Dung Hàn Sơn gia chủ Mộ Dung gia, Lâm Phong chưa thấy qua Mộ Dung Hàn Sơn, cho nên cũng không có nhận ra hắn là ai,chỉ là sau khi nhìn thấy Mộ Dung Hàn Sơn, Lâm Phong liền xác định người này chính là cao thủ linh thức bản thân liếc nhìn ra.
“ Ngươi là người gì? Tại sao dám cả gan như thế xông vào Mộ Dung gia ta, rốt cuộc ngươi muốn cái gì?” Rốt cuộc Mộ Dung Hàn Sơn là gia chủ của Mộ Dung gia, đang lúc kinh dị qua đi liền nhanh chóng khôi phục tĩnh táo.
Lâm Phong có chút xấu hổ nói:” Ta đến ngươi nơi này không có ác ý, chỉ là đến tìm một số đồ vật bốn thuộc về ta, ngươi yên tâm, ta tìm được đồ vật thì sẽ lập tức rời khỏi.”
Mộ Dung Hàn Sơn nghe vậy giận dữ nói:” Láo xược! Ngươi tưởng rằng Mộ Dung gia là hậu hoa viên muốn đến thì đến , muốn đi là đi sao? Hôm nay ngươi không nói rõ ràng đừng nghĩ đến bình yên rời khỏi!”
Nói xong, thân hình Mộ Dung Hàn Sơn vừa động, lấy tay hướng về phía nắm lấy Lâm Phong, Thiên Hồng thương trong tay Lâm Phong hư vẽ một cái nửa vòng tròn, ung dung đem công thế của Mộ Dung Hàn Sơn hóa giải còn đem bức lui.
“ Ta nói rồi, ta chỉ là đến tìm thừ thuộc về ta, không có ý đồ khác, mong người đừng lấy làm phiền lòng.” Lâm Phong biết bản thân không hợp đạo lý, dưới thứ tình trạng này, bất cứ ai đều sẽ cảm thấy hoài nghi với lai lịch của bản thân.
Sau khi Mộ Dung Hàn Sơn bị Lâm Phong bức lui, không khỏi âm thầm cảm thấy kinh hãi, vũ khí trong tay người nàu xem ta không phải phàm vật, chỉ là không biết hắn có phải là đến đoạt bảo, nếu là vậy tuyệt đối không thể cho hắn sống sót rời khỏi Mộ Dung gia, nếu không hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.
Nghĩ tới đây, đột nhiên sắc mặt Mộ Dung Hàn Sơn biến đổi, khẽ cười nói:” Như vậy không biết thứ thuộc về ngươi các hạ nói trong miệng, rốt cuộc là vật gì chứ?”
Lâm Phong đảo mắt nhìn mật thất này một cái, khi nhìn thấy đúng chỗ bên trái mật thất hai bên tượng đá, mắt của Lâm Phong dừng lại, bởi vì trong tay hai tọa tượng đá, mỗi cái đều cầm một thanh Huyền Kiếm.

Lâm Phong có thể xác định, Huyền Kiếm trong tay tượng đá kia chính là Ma Thần Khí tàn kiện phải tìm, bởi vì hình dáng dữ tợn của hai tọa tượng đá đó, với lúc trước Lâm Phong ở Ma Thần Điện nhìn thấy tượng đá giống hệt nhau.
Càng huống chi giờ phút này Thiên Hồng thương trong tay chấn động càng thêm lợi hại, dường như Lâm Phong vừa thả tay, Thiên Hồng thương liền tự động bay ra dung hợp với Huyền Kiếm vậy.
“ Ta nói chính là hai thanh Huyền Kiếm trong tay hai tọa tượng đá kia, hy vọng ngươi có thể cho ta lấy đi. Nếu như không thuận tiện, thì ta trực tiếp thu lấy.” Lâm Phong lạnh nhạt nói.
Mộ Dung Hàn Sơn nghe vậy nhìn về hướng tượng đá Lâm Phong chỉ, đột nhiên mặt hướng về Lâm Phong giận dữ nói:” Nói năng bậy bạ! Bảo vật Mộ Dung gia ta tại sao sẽ là thứ thuộc về ngươi! Rõ ràng ngươi là muốn trộm bảo không thành, cố ý bịa đặt lời nói dối muốn trêu đùa ta!”
Hai tọa tượng đá kia sở dĩ khiến Mộ Dung Hàn Sơn phẫn nộ như thế, chính là bởi vì tượng đá này là một trong Mộ Dung Hàn Sơn tìm kiếm trong đông đảo bảo vật, Lâm Phong nói là thứ thuộc về hắn, lúc lơ đãng xúc động đến tật của Mộ Dung Hàn Sơn, Mộ Dung Hàn Sơn không phát hỏa mới là chuyện lạ.
Lâm Phong nhìn thấy Mộ Dung Hàn Sơn thật sự tức giận, liền thấp giọng nói:” Nếu ngươi không nguyện ý, vậy ta cũng chỉ chính mình động thủ lấy đi.”
Quanh thân Mộ Dung Hàn Sơn đột nhiên chấn động, đại lượng lực chân nguyên dâng lên, tiện tay giương lên, một thanh Thượng Phẩm Tiên Khí vô cùng sắc bén xuất hiện trong tay Mộ Dung Hàn Sơn.
“ Hừ! Muốn đoạt bảo, ngươi cũng nhìn xem bản thân rốt cuộc thân đang ở chỗ nào, đúng là nói khoác mà không biết ngượng! Nếu như ngươi có thể ở dưới không coi vào đâu của Mộ Dung Hàn Sơn ta đem Huyền Kiếm lấy đi, ta nguyện ý đem tất cả bảo vật của ta cùng lúc tặng cho ngươi.” Mộ Dung Hàn Sơn trầm giọng nói.
“ Lâm Phong, lập tức giết chết tên người đáng ghét này, trong tay hắn cầm là Băng Phong Tiên Kiếm là từ trong Ma Thần Điện ta có được.” Tiếng của Ma Thần Khảm Phổ trong đầu của Lâm Phong vang lên.
Lâm Phong chậm rãi đem Thiên Hồng thương hoàng đương ở trước ngực chính mình, lạnh lùng nhìn Mộ Dung Hàn Sơn, xem ta cửa đá đó cực có thể chính là Mộ Dung Hàn Sơn này mở ra, và Mặc Kỳ Lân cũng chính là hắn thả ra.

Bởi vì lúc đó người có thể cùng với Lâm Phong đi vào bên trong điện của Ma Thần Điện, cũng không có Mộ Dung Hàn Sơn, cho dù Mộ Dung Hàn Sơn là gia chủ Mộ Dung gia, lúc này Lâm Phong cũng không lo được nhiều như vậy. Vì thỏa mãn dục vọng của bản thân, lại hại chết nhiều người tu chân như vậy, ngay cả sinh mệnh của chính mình cũng khó giữ được, lúc này trên mặt Lâm Phong tràn đầy sát ý nồng nặc.
Mặc dù Mộ Dung Hàn Sơn bị bộ dáng lãnh khốc vô tình của Lâm Phong làm hoảng sợ, nhưng kiếm thế trong tay lại không có dừng lại, trong lúc đó hàn quang thoáng hiện lên, một kiếm phải giết đã đến trước mặt của Lâm Phong.
Đương nhiên Lâm Phong sẽ không ngốc đến dùng thân thể cứng kháng tiên khí công kích của Mộ Dung Hàn Sơn, thân thể hối hả chớp động chớp động tránh qua Băng Phong Tiên Kiếm của Mộ Dung Hàn Sơn, ở trong mật thất trăm thước nhỏ này, thân ảnh của Lâm Phong không ngừng**xê dịch, Thiên Hồng thương ảnh tung hoàng qua lại, Thương Hồng Thương rót đầy lực Hỗn Nguyên, mang theo tiếng gió lờ mờ tương công kích lẫn nhau với Băng Phong Tiên Kiếm.
Mộ Dung Hàn Sơn càng đánh càng kinh hãi, tại sao cây thương dài màu đen của người thần bí này khác thương như thế, mỗi một lần đón đỡ hoặc là công kích đến trên cây thương dài màu đen kia, Mộ Dung Hàn Sơn đều có một loại cảm giác không ra sức chút nào. Giống như cây thương dài màu đen kia sẽ hấp thu công kích của bản thân vậy, rất là cổ quái.
Đương nhiên Mộ Dung Hàn Sơn không biết lợi hại của lực Hỗn Nguyên mà Lâm Phong dung2m mặc dù Băng Phong Tiên Khí sắc bén hơn Thiên Hồng thương rất nhiều, nhưng Thiên Hồng thương thắng ở trong úc vũ động xuất thần nhập quỷ, hơn nữa thương tính thông linh, cho dù không phải là Tiên khí cũng có thể địch nổi với Băng Phong Tiên Kiếm.
Lâm Phong không muốn lãng phí thời gian với Mộ Dung Hàn Sơn, liền ở lúc thân ảnh lần nữa vọt qua, sử dụng ra Phong Vân Động tầng thứ nhất, cảnh giới Vô Cục.
Ba mưới sáu tôn phân thân với nhanh đánh nhau cấp tốc công kích Mộ Dung Hàn Sơn, Mộ Dung Hàn Sơn ở tán loạn đón đỡ đồng thời lớn tiếng nói:” Phong Vân Động! Ngươi là người gì của Lâm gia?”
Ở lúc Lâm Phong thi triển Phong Vân Động, liền đoán trước sẽ bị người đồng vị của Tứ đại thế gia Mộ Dung Hàn Sơn nhìn ra, cho nên liền xuất chiêu không chút lưu tình, động sát khí.
Không đem Mộ Dung Hàn Sơn giết chết tại nơi, sau này sẽ đem lại phiền phức càng lớn, bản thân ở trước mặt Mộ Dung Nhược Tuyết càng sẽ khó xử, mặc dù nói Mộ Dung Hàn Sơn này đáng chết.
Cuối cùng, sau khi ở thứ hai mươi bảy tôn phân thân trọng trọng sử dụng Thiên Hồng thương hoành đập Mộ Dung Hàn Sơn một cái, chín tôn phân thân khác Thiên Hồng thương trong tay đồng thời xỏ xuyên qua thân thể của Mộ Dung Hàn Sơn. Đương nhiên, Nguyên Anh của Mộ Dung Hàn Sơn trong nháy mắt bị Thiên Hồng thương hấp thu.

Lâm Phong hờ bững nhìn thi thể như gỗ của Mộ Dung Hàn Sơn ngã xuống đất, vận lên lực Hỗn Nguyên đem chấn thành bụi phấn, hoàn toàn biến mất ở trong không khí.
Lúc này Thiên Hồng thương rất mau lẹ bay về phía hai tọa tượng đá đó, và hai thanh Huyền Kiếm trong tay tượng đá cũng ứng tiếng bay ra , với Thiên Hồng thương quấn quanh lẫn nhau, giống như đáng nhảy múa vậy. Chậm rãi, hai thanh Huyền Kiếm bắt đầu dung hợp với Thiên Hồng thương lên.
Dung hợp lần này so với thời gian lần trước sử dụng ở trong Ma Thần Điện thoáng dài hơn một chút, sau khi thời gian chén trà nhỏ qua đi, Thiên Hồng thương với Huyền Kiếm đã hoàn toàn dung hợp.
Lâm Phong cẩn thận xem xét biến hóa của Thiên Hồng thương, thân thương vốn màu đen tinh khiết lúc này màu sắc biến thành nhạt rất nhiều, dần dần biến thành màu xanh huyền. Và đô dài của thân thương cũng rút ngắn một chút, biến càng thêm điêu luyện. Đầu thương màu vàng cũng biến hóa không lớn, chì là càng sắc bén hơn lúc trước.
Nhưng nhìn trên toàn thể, giống như không kém gì so với Tiên khí, vì vậy Lâm Phong liền hỏi:” Ma Thần Khảm Phổ, Thiên Hồng thương hiện giờ có thể so sánh với Tiên khí hoặc là Ma khí không? Rốt cuộc Thiên Hồng thương là vũ khí cấp biệt gì hả?”
Ma Thần Khảm Phổ thấp giọng nói:” Thiên Hồng thương củabốn món Ma Thần Khí tàn kiện dung hợp đương nhiên có thể coi như nhau với Tiên khí Ma khí, thậm chí vẫn có hơn chứ không kém. Đối với là vũ khí cấp biệt gì, bởi vì nguyên thân của Thiên Hồng thương là tàn kiện Ma Thần Khí Dã Mâu Đao của ta, nói là Ma Thần Khí cũng không thể. Hơn nữa đã dung hợp bốn món Ma Thần Khí tàn kiện, uất ức một chút xem như là Thượng Phẩm Ma khí vậy!”
Lâm Phong nghe vậy rất là hưng phấn thưởng thức Thiên Hồng thương sau khi dung hợp, càng xem càng là thích.
“ Lâm Phong, sau khi Thiên Hồng dung hợp, liền là có năng lực tự chủ tìm kiếm các Ma Thần Khí tàn kiện khác, cũng có thể phát hiện được vị trí ở chỗ nào. Nếu như có thể tìm đầy đủ bảy món Ma Thần Khí tàn kiện, chỉ cần đó dung hợp thì có thể trực tiếp đem ba món tàn kiện khác của nó hấp thu qua lại, như vậy thì tiết kiệm được thật lớn sức tìm kiếm.” Ma Thần Khảm Phổ nói.
Lâm Phong vui vẻ nói:” Vậy thì quá tốt rồi, thời gian ngươi khôi phục chân thân của ngươi khoảng cách không xa!”
Đột nhiên Ma Thần Khảm Phổ thấp giọng nói:” Chúng ta hiện giờ lập tức rời khỏi nơi này, ta cảm giác được có hơi thở cường đại di chuyển đến nơi này.”
Lâm Phong vội vàng sử dụng linh thức cảm ứng một cái phạm vi lớn, inh dị nói:” Tại sao ta không phát giác được có người tu chân lợi hại, Ma Thần Khảm Phổ ngươi có lừa gạt ta không chứ?”
“ Mặc dù thân thể ta bị hủy, nhưng Tiên thức ta vẫn còn, với tu vị của ta, cho dù là cả Vô Cực Tinh có biến động nhỏ nào ta cũng có thể cảm giác được. Gạt ngươi? Ngươi tưởng rằng ta có cần gạt ngươi sao?” Ma Thần Khảm Phổ tức giận nói.

“ Ha ha, không tin tưởng ngươi mong ngươi thứ lỗi, ta chỉ là nói một chút mà thôi.” Lâm Phong có chút ngại ngùng nói.
Nói xong Lâm Phong liền rời khỏi mật thất, hối hả bay ra ngoài thông đạo lầu các vọt người hư đứng trên không của Mộ Dung gia, lúc này Lâm Phong đột nhiên cảm giác được một luồng hơi thở cường đại vô cùng của người tu chân hướng về phía bản thân bay nhanh qua nơi này.
Lâm Phong tin chắc lời nói của Ma Thần Khảm Phổ, vội vàng nói:” Ma Thần Khảm Phổ, bây giờ chúng ta phải rời khỏi sao?”
Ma Thần Khảm Phổ hờ hững nói:” Rời khỏi? Đã không kịp rồi, vị khách không mời này có tu vị tuyệt đối có thể đi ngang ở Vô Cực Tinh, ngươi tự cầu nhiều phước vậy! Ta phải nghỉ ngơi.”
Sau đó liền không có tiếng, Lâm Phong cảm thấy có chút không thể tránh được.
Luồng hơi thở cường đại đó càng ngày càng đến gần, Lâm Phong bị ép bức cảm giác đến cả hít thở cũng rất khó khăn, người người tu chân thần bí này tại sao lại lợi hại như vậy? Lâm Phong thầm nghĩ trong người tu chân chính mình đã gặp qua, cho dù là mạnh như Cửu Kiếp Tán Tiên Thanh Phong Minh Nguyệt cũng sẽ không cho bản thân áp lực lớn như vậy.
Người thần bí này rốt cuộc là ai chứ?
Thật ta phỏng đoán của Lâm Phong cũng không phải đúng, với thực lực của Thanh Phong Minh Nguyệt muốn cố ý phóng thả hơi thở tu chân cường đại thật ra rất dễ dàng, chỉ là Thanh Phong Minh Nguyệt tương đối vô danh, không muốn qua rõ ràng hiện lộ thực lực cường hãn của chính mình.
Khiến Lâm Phong tuyệt đối nghĩ không nghĩ tới là, vị người thần bí này không ngờ mạnh mẽ mang đi Mộ Dung Nhược Tuyết yêu nhất của bản thân, còn ép buộc chính mình đáp ứng một yêu cầu của hắn, bởi vì triển khai chính mình bước khắp nơi Vô Cực Tinh ở giới tu chân, quá trình xa xa đến Viễn Cỗ Hồng Hoang khổ sỡ tìm kiếm Mộ Dung Nhược Tuyết.
Đương nhiên, đây là lời nói sau.