khoảng vài ngày sau mọi chuyện lắng đi, nhưng chuyện Ảnh Linh một linh thú cao ngạo, tàn nhẫn nhất đã nhận chủ đã truyền khắp Thành hầu như ai ai cũng biết
Lúc này ở Hoàng Tịch Phủ trên nóc phủ một người tóc đen dài mặc y phục màu xanh kế bên là một áo choàng đen đang ngồi thổi tiêu một mình
Tiếng tiêu nhẹ nhàng, vu vương, nhưng nghe lại rất êm tai, động đến lòng người, mang nỗi buồn nhớ người, nhớ một người cao ngạo, nhớ một người dịu dàng, một người tài giỏi, và một người vô tình nhất
- " khi nào mới gặp lại người " - thiên ly cằm tiêu nhảy xuống nhưng không quên mang áo choàng đen bên ngoài
Trong hoa viên Hoàng tịch phủ Huyết Tịch đang ngồi trên ghế đá pha trà, thiên ly đi đến ngồi xuống uống trà
- Đang nhớ một người nào sao - Huyết Tịch cười có ý châm chọc
- phải - thiên ly
- Cô thích người đó sao, chắc người đó là người vô cùng tài giỏi nhĩ - huyết tịch cười
- phải, chính người đó dạy ta thổi tiêu, tặng ta cây tiêu này, dạy cho ta nhiều thứ có thể nói là ta rất muốn vượt qua người đó- Thiên ly
- Sư phụ vậy là cô yêu sư phụ cô rồi - huyết tịch
- yêu, ngươi nghĩ đi đâu vậy chứ, võ học không xong lại có thời gian nghĩ chuyện lung tung như vậy - Thiên ly cười
- Không phải sao, (cười) hơi bán tin đấy- huyết tịch
Bên ngoài có một nha hoàn chạy vào thông báo
_ Công chúa, hai vị vương tử đến thăm người
- Mời vào - huyết tịch cười che miệng bên cạnh thiên ly tức giận u ám
- Cười nữa là cho ngươi căm luôn đó- thiên ly hầm hực