Ba ngày sao, trời vừa sáng Lâm Phong đã khởi hành đến Vạn bảo các, hôm nay phải tranh thủ thời gian, sao khi giao dịch xong hắn còn phải chạy tới chỗ Ảnh Nguyệt đoàn.
Vạn Bảo các mở cửa 24/7 lúc nào cũng sẵn sàng chào đón khách hàng, phong cách làm việc không chê vào đâu được, Lâm Phong vừa tới nơi đã được đưa vào phòng tiếp đón.
Một lúc sao Chu Thất cùng với hai thanh niên và một nữ tử tiến vào, so với Lâm Phong thì hai thanh niên này có phần anh tuấn hiên ngang phù hợp với hình tượng của một quân tử hơn.
Nữ tử xinh đẹp rực rỡ, dáng người nhỏ nhắn, ngũ quan hoàn mỹ đặc biệt là đôi mắt linh động của nàng tạo nên vẻ đẹp hoạt bát, đáng yêu.
- Nha đầu này sao nhìn quen thế nhỉ ?
Lâm Phong nhớ lần trước đi săn thực thi thú cũng gặp phải một nữ tử, tuy nàng đã che đi gương mặt nhưng chỉ nhìn vào thân hình hắn dám chắc nàng ta cũng là một mỹ nữ tuyệt thế.
Chu Thất mỉm cười nhìn đối phương.
- Đại sư đây là người muốn mua công thức dược tề, lần trước lão phu đã giới thiệu qua.
- Ta biết rồi.
Lâm Phong nhìn hai thanh niên đối diện.
- Điệu kiện ta đã đưa ra, không thể thương lượng.
- Điều kiện đại sư đưa ra rất hợp lý.
Ngạo Phong lấy ra hai cái túi trữ vật đưa cho đối phương.
- Thứ đại sư cần đều ở bên trong.
Lâm Phong nhìn sơ qua vài lần, đúng là bên trong túi trữ vật có cả núi linh thạch đủ để chất đầy căn phòng của hắn, cả cuộc đời Lâm Phong chưa từng thấy nhiều linh thạch như vậy chỉ muốn lập tức mang về nhìn cho sướng mắt, nhưng hắn phải giữ hình tượng ngầu lòi của mình,túi trữ vật thứ hai chỉ có 5 viên yêu đơn, khí tức mỗi viên đều kém hơn yêu đơn của độc giác thú một chút.
Hắn lấy ra công thức dược tề được sửa đổi đưa cho hai thanh niên, hiệu quả vẫn như cũ chỉ là thành phần dược liệu đắt hơn một chút, lỡ như sao này có cạnh tranh thì hắn vẫn chiếm ưu thế.
Ngạo Phong cầm lấy dược phương, ánh mắt thoáng hiện vẻ vui sướng, nhiệm vụ lần này xem như hoàn thành thuận lợi.
Đúng lúc này một giọng nói lảnh lót như chim hót truyền tới.
- Ngạo sư huynh, chúng ta cứ thế mà đi sao? Lỡ như hắn đưa dược đơn giả thì sao?
- Lãnh sư muội không được nói lung tung.
Ngạo Phong vội ngăn lại, sao hắn lại quên mất bên cạnh còn có một tai tinh thế này? Lỡ chọc tức tên đan sư này khiến hắn đổi ý thì thảm.
Lãnh Phi Dao bỉu môi.
- Ta đâu có nói sai, nếu dược đơn có vấn đề không phải chúng ta sẽ bị trách tội sao?
- Có trách thì cũng trách bọn ta, đâu liên quan tới ngươi.
Ngạo Phong thầm mắng trong lòng, sai lầm lớn nhất của hắn chính là đưa sư muội này đi cùng.
- Đại sư, tiểu muội không hiểu lý lẽ, đại sư đừng để ý.
- Không sao, ta không chấp nhất nữ hài.
- Ngươi nói ai là nữ hài? Có dám nói lại một lần nữa không ?
Lâm Phong nhíu mày, không phải vì thân phận ngầu lòi này thì hắn đã xả nha đầu này một trận, lão tử nhịn.
- Ta tạm thời ở nơi này một thời gian, có vấn đề gì thì đến tìm ta.
Chu Thất hướng về phía Ngạo Phong gật đầu, vị đại sư này vẫn còn nhờ lão đấu giá nên chắc chắn sẽ ở lại một thời gian.
Ngạo Phong thấy vậy cũng yên tâm hơn.
- Đa tạ đại sư giúp đỡ.
- Hừ.
Lâm Phong liếc nhìn nữ hài một cái rồi rời đi, Lãnh Phi Dao lập tức đuổi theo nhưng nữa đường bị cản lại, nàng không thể dùng võ lực chỉ có thể dùng võ mồm.
- Có giỏi thì đứng lại đấu với bổn cô nương một trận, nè ngươi đứng lại đó.
- Lãnh sư muội, nếu muội còn nói lung tung ta sẽ nhờ sư tỷ đến giải quyết.
- Ta chỉ thuận miệng nói vài câu, mọi người cứ xem như ta nói linh tinh là được.
Đừng nhìn tỷ tỷ của nàng lạnh lùng ít nói mà kinh thường, lần trước yêu nữ kia chọc tỷ tỷ tức giận cuối cùng hai bên đánh một trận long trời lở đất ngay cả trưởng lão đang bế quan cũng phải chạy ra ngăn lại, giờ nghĩ đến vẫn thấy sợ.
Ngạo Phong cũng chỉ nói miệng chứ không dám làm, trong số đệ tử của thánh cung thì Lãnh Hàn Băng chính là một khối băng không ai dám đụng tới.
Lãnh Phi Dao nhìn vẻ mặt trầm ngâm của Ngạo Phong, nàng sợ hắn làm thật nên tìm cách đánh lạc hướng.
- Ngạo sư huynh sao huynh lại tin tưởng tên đan sư đó như vậy ? dù sao cũng là lần đầu giao dịch với hắn.
- Chu quản lý nói với ta vị đại sư này rất có uy tín, dược tề của hắn toàn bộ đều là hàng thượng phẩm.
- Chất lượng tốt vậy sao ?
Ngạo Phong gật đầu, cho dù là ở trong thánh cung cũng không có nhiều loại thượng phẩm dược tề, các vị chấp sự nghi ngờ nguyên nhân nằm ở dược đơn nên mới giao nhiệm vụ cho hắn đến đây hỏi mua.
- Hơn nữa đan sư thường rất uy tính, một khi để người khác biết họ lừa đảo sẽ không còn ai chịu giao linh dược cho bọn họ luyện đan.
- Thì ra là vậy.
Lãnh Phi Dao gật đầu, cái hiểu cái không nhưng nàng vẫn cảm giác tên kia rất đáng ghét.
- Hừ, đợi khi có cơ hội nhất định phải dại hắn một bài học.
- Hắc xì…
Lâm Phong vừa đến được cổng bắc của Thương Vân thành chợt cảm giác có một luồn hàn khí dâng lên, đây là một dự cảm không tốt trước khi xuất phát.
- Ở hiền sẽ gặp lành, lão tử sống gương mẫu bỏ mịa.
Lúc này ở cổng bắc đã có không ít người, bọn họ đều cầm theo một nhiệm vụ lệnh giống như Lâm Phong, nhìn sơ qua cũng hơn 100 người.
Lâm Phong chân ướt chân ráo bước vào, trong số đám người này thì tu vi của hắn thuộc hàng kém nhất nên không có ai chú ý.
- Lâm tiểu đệ…
Giọng nói như sấm rền vang lên, một thanh niên cao to đen nhám chạy về phía Lâm Phong.
- Hổ ca.
Sao hắn lại quên mất thanh niên này nhỉ, thịt tam vĩ thanh ngưu cũng thuộc loại thượng hạng chắc chắn không thể thiếu phần của thanh niên này.
Lý Thành Hổ nhìn thấy Lâm Phong như nhìn thấy hắc một thử, ngay cả nước miếng cũng sắp trào ra.
- Tiểu huynh đệ cũng đi săn tam vĩ thanh ngưu sao ?
- À… đúng vậy.
Lâm Phong theo bản năng lui lại vài bước, sao hắn chợt có cảm giác như dê vào miệng cọp nhỉ ?
Lý Thành Hổ tiến tới vỗ vai Lâm Phong.
- Đi thôi, đi theo Hổ ca đảm bảo có thịt trâu ăn.
- Đệ không thích ăn thịt, có xương gặm thì tốt hơn.
- Yên tâm, đi theo Hổ ca cái gì cũng có.
Lâm Phong gật đầu ngây thơ đi theo, thật lòng thì hắn cũng có chút cảm tình với Ảnh Nguyệt dù sao mọi người cũng từng sống chết cùng nhau.
Lần săn tam vĩ thanh ngưu này có thể nói Ảnh Nguyệt đã dốc toàn lực, phần lớn thành viên chủ chốt đều xuất chiến, dẫn đầu chính là Lưu Khôi đoàn trưởng, ngay cả Liễu mỹ nhân cũng tham gia.
- Các vị huynh đệ xem Hổ ca đưa ai đến đây.
Thành viên Ảnh Nguyệt quay lại nhìn thì thấy Lâm Phong đang đi bên cạnh Lý Thành Hổ.
- Lâm huynh đệ chúng ta lại gặp mặt.
Lưu Khôi là người đầu tiên mở lời, khuôn mặt hiện rõ nụ cười hào sảng.
- Lưu huynh xin chào.
- Lâm huynh đệ chắc đến đây để săn yêu ngưu, có hứng thú đi cùng bọn ta không ?
- Vậy tiểu đệ xin đa tạ.
Dưới sự dìu dắt của Hổ ca, Lâm Phong nhanh chống hòa vào Ảnh Nguyệt đoàn hơn nữa mọi người đều là tán tu nên có rất nhiều chủ đề cùng bàn bạc.
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?