Lâm Phong dùng ánh mắt bi thương nhìn lão đầu.
- Chẳng lẽ tiền bối sắp hồn phi thiên giới nên muốn truyền thụ tuyệt học cả đời cho tiểu bối, chỉ tiếc là tiểu bối tài thô học thiển không thể học hết, tốt nhất là tiền bối nên ghi lại những thứ lợi hại nhất, kiếm được nhiều linh thạch nhất còn những thứ không quan trọng có thể bỏ qua.
- Tiểu tử thúi nhà ngươi không sợ lúc đi đường bị thiên kiếp đánh chết sao ?
- Cũng không phải sao, chẳng lẽ hôm nay thiên địa biến đổi nên lão đầu cũng đổi tính.
Lâm Phong nhìn ra bên ngoài, trời xanh mây trắng, gió mát thổi quanh, vẫn y như ngày thường.
Lão đầu nhìn bộ dáng của tên tiểu tử trước mặt cảm giác có chút hối hận, trên đời có một số loại người không thể đối tốt được, tên này chính là cực phẩm trong số đó.
- Lão phu cảm giác lần đến Quỷ Lâm sẽ có chuyện không tốt xảy ra.
- Cho nên tiền bối đưa ta thứ này để bảo mạng, xem ra tiền bối cũng không phải loại keo kiệt vậy mà trước giờ ta cứ tưởng…
- Ngươi tưởng cái gì ?
- Không có gì, hắc hắc… ta đi luyện thân pháp đây.
Qủy Lâm cách Thương Vân thành gần ngàn dặm nhưng không giống với Thương Vân thành chỉ là một thành nhỏ, Quỷ Lâm là nơi khá nổi danh trong giới tu sĩ, nơi này có một đặt sản gọi là quỷ linh chi có thể dung hòa đa số dược lực đồng cấp.
Nếu một linh giả nhất cấp dùng một viên huyền cấp đan dược chắc chắn sẽ bạo thể mà chết nhưng chỉ cần bỏ thêm một ít huyền cấp quỷ linh chi vào lò luyện đan thì có thể dùng thoải mái.
Ngay cả độc dược thì quỷ linh chi cũng có thể dung hòa, nếu không thể luyện đan thì có thể mang theo bên người để phòng thân nên được rất nhiều tu sĩ xem như bảo vật, giá cả khỏi thương lượng.
- Mấy chục năm trước có một tu sĩ hái dược một gốc huyền cấp quỷ linh chi, nghe nói đấu giá được hơn 2 vạn linh thạch.
- Nhiều vậy sao ?
Lâm Phong bán tín bán nghi nhìn Lý Thành Hổ bên cạnh, lúc này cả bọn đang trên đường đến Quỷ Lâm. Liễu Huân Vũ lên tiếng khẳng định.
- Chính xác là 2 vạn 3000 khối linh thạch hạ phẩm.
Một góc linh dược huyền cấp có giá vài ngàn linh thạch đã là nhiều rồi, ngay cả loại hàng hiếm như hồn dược, dị dược cũng chỉ hơn vạn linh thạch một chút mà thôi.
Hồn dược là loại linh dược liên quan đến linh hồn của tu sĩ thuộc hàng hiếm có khó tìm, dị dược là linh dược có linh hệ như thủy hệ, hỏa hệ, băng hệ… tuy không hiếm như hồn dược nhưng thường được mấy tên pháp sư săn tìm nên giá cũng rất cao.
Lưu Khôi nhìn ngọn núi đen ở phía xa cách đó mấy chục dặm liền ra lệnh dừng lại.
- Đêm nay chúng ta nghỉ chân ở đây.
Mọi người tản ra lập trại, Lâm Phong tìm một nơi thích hợp dựng cho mình một cái trại đơn giản, đối với một tán tu như hắn chuyện này chớp mắt là xong.
Sao khi làm xong hắn lấy vài khối hắc mộc thử ra nướng lên, mùi thơm của thứ này còn hơn cả tam vĩ thanh ngưu, nhìn khối thịt thơm phức hắn lại nhớ đến thanh lân xà.
- Nơi này không có thanh lân xà nhưng lại có một con mãnh hổ.
Lâm Phong vừa dứt lời thì nhìn thấy vài thân hình từ xa đi đến, dẫn đầu đương nhiên là Hổ ca trên tay còn mang theo vài bình linh tửu. Phía sao là thành viên của Ảnh Nguyệt đoàn có cả đoàn trưởng và Liễu mỹ nhân, chỉ là bạch y nữ tử không đi cùng.
Lần này ngoài Lâm Phong ra thì vẫn còn một nữ tử không rõ thân phận và dung mạo cùng đi đến Quỷ Lâm, nghe nói là hảo hữu của Liễu mỹ nhân nhưng Lâm Phong có cảm giác như đã từng gặp nàng ở đâu đó.
- Ha ha ha… Lâm huynh đệ đang nướng thịt a.
- Nếu ta nói đang luyện đao thì ngươi có tin không ?
Lâm Phong nói thầm, kiểu gì thì cũng sẽ tốn một mớ hắc mộc thử, chưa kiếm được gì mà đã thấy lỗ vốn rồi.
- Hổ ca tìm ta có chuyện gì sao ?
- Bọn ta đến tìm tiểu huynh đệ tâm sự.
Lý Thành Hổ tìm một chỗ ngồi xuống, tiện tay lấy luôn một miếng thịt nướng cắn một cái sao đó ném một bình linh tửu cho Lâm Phong.
- Vừa ngon vừa thơm, so với hắc mộc thử lần trước đệ cho ta còn tốt hơn.
- Đương nhiên, đây là hoàng cấp hắc mộc thử đỉnh phong, không dễ tìm đâu.
- Linh tửu này của ta cũng không dễ mua đâu, cũng là hàng hiếm đó.
Lâm Phong vừa mở nắp bình đã ngửi được hương thơm say đắm, chưa uống đã biết rượu ngon, hắn nốc một hơi rồi tán thưởng.
- Rượu ngon, Hổ ca thứ này mua ở đâu vậy ?
- Chuyện này…
Lý Thành Hổ liếc nhìn Lưu Khôi bên cạnh, rõ ràng linh tửu này không phải của gã mua. Lưu Khôi mỉm cười trả lời.
- Là ta đấu giá được ở Vạn Bảo các.
- Lưu đoàn trưởng đúng là hào phóng.
Hàng được Vạn Bảo các đấu giá tất nhiên không phải loại bình thường, mỗi thứ đều là trân phẩm, giá thành không bao giờ dưới ngàn khối linh thạch.
- Xem ra lần này khởi hành không tệ, chưa bắt đầu đã có lời.
Mọi người vừa ăn vừa nói chuyện, chủ yếu là mấy lần thăm dò di tích lúc trước, khi đó Lưu Khôi chỉ là thành viên của Ảnh Nguyệt đoàn, sao khi từng vị đoàn trưởng lần lượt ngã xuống cuối cùng đến lượt hắn lên kế nhiệm.
Lâm Phong càng nghe càng cảm thấy sự khắc nghiệt của di tích, đây chính là dùng mạng để đánh đổi một khi thành công thì nhất phi trùng thiên, thất bại thì chết không kịp hiểu.
Lưu Khôi nhìn về phía Quỷ Lâm, ánh mắt hoài niệm.
- Lần trước nhờ đoàn trưởng tiền nhiệm cứu giúp nên một nữa thành viên của Ảnh Nguyệt đoàn có thể an toàn rời đi, lần này không biết sẽ có bao nhiêu huynh đệ nằm xuống.
- Nhưng lần đó không phải chúng ta thu hoạch cũng rất nhiều sao ?
- Chỉ là không tìm được quỷ linh chi.
- Chuyện đã qua đừng nói nữa, 1 2 3 dô nè.
Lý Thành Hổ lớn tiếng hét, thảm cảnh ở Quỷ Lâm năm xưa chính là chuyện Hổ ca không muốn nhớ nhất.
Lâm Phong uống được một lúc thì tính tình hào phóng hẳn ra, hắn lấy thêm mấy chục khối thịt hắc mộc thử, tam vĩ thanh ngưu, thanh lân xà, huyết nhãn lang chiêu đãi mọi người.
Chuyến đi lần này tuy đã chuẩn bị rất tốt nhưng hành sự tại nhân thành sự tại thiên, ai biết được sẽ có chuyện gì xảy ra nên hắn quyết định hưởng thụ thật đã, chỉ chừa lại một ít cho tên nào nhặt được xác của hắn.
Trong lúc mơ màng, Lâm Phong nhìn thấy trước mặt xuất hiện một mỹ nhân, dáng người trưởng thành, đôi gò má ửng đỏ, hai mắt động nước trông mỹ lệ vô cùng, hắn khẽ thì thầm.
- Nếu lão tử lấy được một thê tử thế này có chết cũng mãn nguyện.
Sáng hôm sao, mọi người tiếp tục tiến về phía Quỷ Lâm, trên đường đi bọn họ gặp được không ít tu sĩ cùng đường, đi thêm mười mấy dặm đã nhìn thấy không ít liều trại của tu sĩ.
Hổ ca nhìn vài vòng xung quanh, số lượng tu sĩ lần này còn đông hơn lần trước đi săn tam vĩ thnah ngưu.
- Lần trước không ai tìm được quỷ linh chi, lần này chắc sẽ có người tìm được.
- Lần này chỉ sợ có phiền phức lớn rồi đây.
Lâm Phong vừa nhìn thấy một đám hắc y nhân đi qua, hắn từng nhìn thấy bọn chúng trong Thương Vân thành mỗi tên đều ẩn chứa sát khí nguy hiểm.
Lưu Phong dẫn theo Ảnh Nguyệt đoàn tìm một chỗ nghỉ chân, theo như tình hình trước mắt thì không tới ba ngày là có thể tiến vào Quỷ Lâm, giờ là lúc thích hợp nhất để chuẩn bị.
Hắc vụ bên trong quỷ lâm có thể khiến tu sĩ sinh ra ảo cảnh, lúc Quỷ Lâm mở ra hắc vụ sẽ tan biến một phần nhưng tu sĩ vẫn bị ảnh hưởng ít nhiều.
Mây xanh đỉnh núi sát liền nhau
Nam Bắc phân chia cửa ải đầu
Sống chết bao người còn khiếp đảm
Đi về mấy kẻ được nhìn nhau
Ẩn tàng cọp rắn đường gai phủ
Lởn vởn quỷ thần nhiễm khí đau
Xương trắng đìu hiu phơi gió buốc
Hán quân tài cán có gì đâu?