Thiên La Đại Lục

Chương 109: Đấu trận



Lão đầu nhìn tất cả đã vào vị trí liền mở một chiếc hộp, bên trong có một viên đan dược.

- Đan dược luyện chế hôm nay là hóa linh đan.

Lâm Phong vừa nghe xong tên đan dược thì ngẩn người, hóa linh đan thuộc hàng đan dược khó luyện nhất trong huyền cấp nhưng không đủ làm khó hắn, đều hắn kinh ngạc là đan dược hôm nay thi đấu lại là một trong ba loại đan dược mà Phong Viêm đã dự đoán.

- Lần này trúng tủ rồi, không muốn thắng cũng khó.

Mỗi một đệ tử sẽ được phát một túi trữ vật, bên trong có mấy chục gốc dược liệu cùng một tờ đan phương, muốn đạt được kết quả tốt nhất thì phải chọn ra được mười mấy gốc linh dược phù hợp nhất trong túi trữ vật.

Thời gian luyện đan là hai canh giờ, tiêu chí xếp hạng là số lượng, chất lượng và thời gian, hai bên cùng số lượng thì sẽ xét chất lượng của đan dược, cùng chất lượng thì người nào có thời gian ngắn hơn sẽ dành chiến thắng.

Dựa theo kết quả của những lần đại hội trước thì chỉ cần Lâm Phong luyện chế thành công bốn viên thượng phẩm đan dược và thời gian luyện đan nằm trong một trăm đệ tử đầu tiên hoàn thành thì nhất định sẽ thành công vượt qua vòng đầu tiên.

- Tiểu Phong tử cố lên.

Lãnh Phi Dao đứng trên kháng đài dùng ánh mắt ủng hộ, nàng đứng phía sao các vị trưởng lão nên không dám lớn tiếng hò hét, Lâm Phong mà thắng trận thì nàng sẽ bỏ túi 3 vạn 5000 khối trung phẩm linh thạch, vừa nghĩ thôi đã thấy hưng phấn.

Lý Tuệ Vân nhìn bộ dáng của sư muội, đôi môi khẽ cong, ánh mắt vẫn bình tĩnh quan sát bên dưới, ở một nơi gần đó Lãnh Hàn Băng lạnh lùng nhìn xuống sân đấu khiến cho mấy tên đệ tử yếu vía lạnh cả sống lưng.

Linh Mộng ngồi bên cạnh mỉm cười nhìn Hàn Băng, sao khi bị sư phụ kéo đi một thời gian thì khí tức trên người của yêu nữ so với lúc trước đã có thêm vài phần khó đoán.

- Muội đang lo cho tên kia sao?

- Ta chỉ lo mất linh thạch.

- Muội mất bao nhiêu ta đền cho muội gấp 10 lần có được không ?

- Ta không có thói quen dùng đồ vật của người khác.

Linh Mộng liếc nhìn xuống sân đấu, một lúc sao nàng lại nở nụ cười.

- Tên đó bản lĩnh không tệ, vòng này không làm khó được hắn.

- Vậy sao ?

- Muội đừng quên ta cũng từng là một đan sư.

Bên dưới sân đấu, Lâm Phong đã chọn xong linh dược, những gốc linh dược này giống nhau đến 8, 9 phần chỉ cần sơ xuất một chút sẽ hỏng bét.

- Đã đến lúc lão tử xuất thế.

Hắn vỗ một cái vào đan đỉnh, nắp đỉnh bay lên lơ lửng trên không sao đó ném toàn bộ dược liệu vào cùng lúc.

- Tiểu tử vẫn chưa đến lúc chơi trội.

- Mém quên.

Theo kế hoạch thì vòng này hắn sẽ không tiến vào top 10, như vậy tỷ lệ đặt cượt ở vòng sao sẽ tiếp tục tăng lên vì vòng kế tiếp có sự tham gia của đệ tử chân truyền.

Một giờ sao, đệ tử đầu tiên hoàn thành luyện đan, sao đó là liên tiếp những lò đan dược bung nắp, đến người thứ 69 thì Lâm Phong khai lò, 4 viên thượng phẩm đan dược được hắn thu vào bình.

Hai canh giờ trôi qua, lão chấp sự gõ chuông tuyên bố kết thúc tranh tài, so với hôm qua thì phần thi luyện đan hôm nay tương đối nhàm chán, không có chút nào hấp dẫn.

Toàn bộ đệ tử tham gia thi đấu vẫn đứng im bên trong cấm trận, phải đợi đến lúc công bố kết quả mới được rời đi.

Thêm nữa giờ trôi qua kết quả thi đấu được công bố, một dãi trường hồng xuất hiện trên cao, bên trên lơ lửng tên và thứ hạn của đệ tử tiến vào vòng tiếp theo.

Chữ Phong đầu tiên xuất hiện dọa Lâm Phong hết hồn, hên là không phải tên của hắn mà họ của gian thương, xem ra thanh niên này quyết tâm trở thành đệ tử chân truyền đây mà.

Phía sao họ và tên chính là thành tích, Phong Viêm luyện chế thành công 5 viên đan dược, toàn bộ đều là thượng phẩm, từng cái tên nối đuôi nhau xuất hiện đến số thứ 35 thì hai chữ Lâm Phong hiện lên, như vậy là hắn đã hoàn thành nhiệm vụ.

- Tiểu Phong tử làm tốt lắm.

Vừa ra tới đại môn thì Lãnh Phi Dao đã phóng tới, phía sao nàng còn băng nữ cùng với tỷ muội Lý gia.

- Lâm sư đệ chúc mừng.

- Đa tạ Lý sư tỷ.

Lý Tuệ Vân nhìn Phong Viêm đứng bên cạnh cũng nói lời chúc mừng làm cho gian thương cười không khép được mồn.

- Đi thôi, chúng ta mau đi lãnh thưởng.

Lãnh Phi Dao hưng phấn chạy đi, Lâm Phong vui vẻ đi theo nhưng hai con chim sẽ này làm sao biết đại bàn ở phía sao của bọn chúng, số linh thạch băng nữ bỏ ra còn nhiều hơn gấp mấy lần tổng số linh thạch hai tên nào đó cộng lại.

Ngày tiếp theo đến lượt đệ tử Trận cung xuất chiến, nơi thi đấu vẫn là Chủ cung, khi mọi người đến nơi thì nhìn thấy một tòa tháp cao chọc trời được dựng lên.

- Đây chính là vạn trận tháp sao ?

Lâm Phong ngẩn đầu nhìn tòa tháp, có nhìn đến mỏi cổ cũng không thấy đỉnh tháp, thứ này không phải là một tòa tháp bình thường mà là một kỳ bảo được chế tạo ra dành riêng cho thánh cung đại hội.

Tuy được gọi là vạn trận tháp nhưng bên trong chỉ có 999 tầng tương ứng với 999 huyền trận, nghe nói từ khi thánh cung thành lập vẫn chưa có đệ tử nào phá được toàn bộ số trận pháp trong một lần tiến vào.

- Lão đầu nếu lão vào bên trong thì có thể phá được bao nhiêu trận.

- Một hơi phá hết.

- Nè, lão thật sự không biết cái gì gọi là khiêm tốn sao ?

Lão đầu trả lời bằng giọng khinh bỉ.

- Tiểu tử ngươi không biết trận pháp không tấn công khí linh sao ?

- Ừ… ta quên mất.

Hôm nay chỉ có Lâm Phong đến xem, tiểu sư tỷ của hắn vừa kiếm được một đống linh thạch đã chạy đi đâu không biết, băng nữ phải chuẩn bị cho phần tranh tài ngày mai, gian thương thì hắn không cần quan tâm.

Quy tắc hôm nay vô cùng đơn giản, toàn bộ đệ tử trận cung sẽ chia làm từng top tiến vào bên trong, mỗi top có hai giờ để phá trận, 500 đệ tử phá được nhiều trận nhất sẽ tiến vào vòng trong, trường hợp có cùng số trận phá được thì xét trận nhãn, số trận nhãn ngang nhau thì xét về thời gian phá trận.

- Keng…

- Đệ tử tham gia tranh tài vào tháp.

Top đầu tiên bước vào bên trong, theo lời của lão chấp sự thì vạn trận tháp có thể chứa tối đa 1000 người mỗi tầng nhưng để đảm bảo an toàn mỗi lần chỉ cho 500 anh em tiến vào.

Từ bên ngoài có thể nhìn thấy toàn cảnh bên trong nhưng bên trong không thể nhìn ra bên ngoài cho nên đám đệ tử bên ngoài có thể thoải mái hò hét cổ vũ khi thấy người gặp nạn.

- Nhìn kìa bên kia có một tên đang bị chó đuổi…

- Tên bên kia còn thê thảm hơn, hắn bị treo ngược trên cây cả giờ rồi…

- Nhìn kìa, có mỹ nữ đang tắm…

- Đâu…

Lâm Phong nghe nói có chuyện tốt liền chạy tới xem, thì ra là một nữ tử đang phá một cái thủy trận, y phục của nàng bị nước thấm ướt nhưng chỉ có một chút.

- Nếu trời mưa thì tốt quá.

Lâm Phong vừa dứt lời thì một con thủy quái xuất hiện há mồm nhắm ngay nữ tử phun nước.

- Hay…

- Hảo yêu…

- Người bài ra trận này thật cao minh.

Đám sắc lang liên tục vổ tay tán thưởng, bình thường đám nữ tu mặt trường bào rộng lớn che hết phần thiên hạ, bây giờ chỉ nhìn thấy dáng người cũng đủ làm đám sắc lang mãn nguyện.