Thiên La Đại Lục

Chương 117: Đổi chỗ



Sáng hôm sau, khi bên ngoài còn vẫn u ám thì Lâm Phong đã rời phòng, theo như kết hoạch hắn phải đến chỗ của sư phụ trước sao đó sẽ đến chủ cung xem thi đấu, hôm nay là Trận cung tranh tài đó.

Hôm qua bên trong Thực Vi Hiên, Lâm Phong đã được Tuệ Vân sư tỷ nói sơ qua về nội quy của đệ tử chân truyền, nghe chẳng khác gì nội môn đệ tử, chỉ thay đổi một số thứ như tài nguyên nhận được, chỗ ở…

Lâm Phong vừa đến khu vực dành cho đệ tử chân truyền thì đã có người xuất hiện mang hắn vào trong, lần này hắn không đến chỗ của Phi Dao mà là chỗ của trưởng lão nên ngọc bài của sư tỷ không thể dùng được.

Hai người đi đến trước cửa phòng thì dừng lại.

- Lâm sư đệ sư phụ đang đợi đệ ở bên trong.

- Đa tạ sư huynh dẫn đường.

Lâm Phong hướng tới cửa phòng hành lễ.

- Đệ tử Lâm Phong tới diện kiến sư phụ.

- Vào đi.

Bên trong căn phòng được bài trí đơn giản, chỉ có một cái giường nhỏ và nơi luyện đan, Lưu Vũ Đồng đang ngồi trên giường nhìn tên đệ tử đối diện, bộ dáng như vừa luyện đan xong.

Lâm Phong vừa vào phòng liền hành lễ.

- Đệ tử Lâm Phong tham kiến sư phụ.

- Quy tắc thánh cung chắc tiểu tử ngươi đã biết, ta chỉ muốn nói với ngươi hai chuyện, thứ nhất là không được làm trái những quy tắc đó, thứ hai không được quên quy tắc thứ nhất.

- Đệ tử hiểu rồi.

Lưu Vũ Đồng khẽ gật đầu.

- Đệ tử của ta có thể tùy ý tu luyện nếu gặp vấn đề có thể trao đổi với đồng môn, không được thì đến tìm ta.

- Đệ tử tuân lệnh.

- Chỉ cần tiểu tử ngươi an phận tu luyện thì bên trong thánh cung sẽ không có tên nào dám gây chuyện với ngươi.

- Thật sao ?

Lâm Phong nghe đến đây hai mắt tỏa sáng.

- Vậy yêu nữ à không thánh nữ có dám gây chuyện với đệ tử không ?

- Um… nha đầu đó không phải đệ tử nên không tính.

Lưu Vũ Đồng nhìn ánh mắt thất vọng của tên tiểu tử trước mặt chỉ muốn bay tới đập cho một trận nhưng nghĩ tới hình tượng uy nghiêm của trưởng lão nên bỏ.

Tuy nàng là trưởng lão nhưng tu vi chỉ cao hơn Linh Mộng một chút, chọc tới nha đầu kia không cẩn thận lại bị nó đánh một trận thì còn mặt mũi nào đi lại bên trong thánh cung.

Nàng lấy ra mấy cái vật phẩm để trước mặt Lâm Phong.

- Đây là quà nhập môn ta tặng cho ngươi, xem có cái nào vừa ý thì chọn một cái.

Trước mặt Lâm Phong gồm có một bình đan dược, hai gốc linh dược, hai cái đan đỉnh, một tờ pháp chỉ toàn bộ đều là địa cấp.

Sao khi thương lượng với lão đầu thì hắn quyết định chọn một cái đan đỉnh, khi bước vào ngũ cấp tu sĩ không phải tốn linh thạch mua địa đỉnh.

Lâm Phong ngồi nghe sư phụ nói thêm một lúc thì rời đi, nhìn bên ngoài vẫn còn sớm hắn đổi hướng đi tới khu vực dành cho đệ tử chân truyền, từ hôm nay nơi này sẽ là chỗ tu luyện mới của hắn.

Phòng tu luyện của đệ tử chân truyền lớn hơn nội môn đệ tử đến mấy lần, gần như là một tòa biệt viện, bên ngoài có trận pháp phòng vệ, bên trong có đầy đủ tiện nghi, linh khí cũng nồng đậm hơn.

- Đúng là một nơi tốt để tu luyện, hèn gì đám chân truyền đệ tử đều có tu vi cao như vậy.

- So với mấy chục vạn năm trước thì linh khí nơi này không kém hơn bao nhiêu.

Lâm Phong đang đi xung quanh tìm hiểu địa thế để lão đầu giúp hắn bài mấy cái trận pháp phòng vệ thì thấy một đám người đi qua.

- Tiểu Phong tử sao đệ lại ở đây ?

Lãnh Phi Dao dùng đôi mắt to tròn kinh ngạc nhìn Lâm Phong, nơi này là địa bàn của đệ tử chân truyền làm sao tên sư đệ ngốc này lại chui vào được nhỉ?

Tuệ Vân ở bên cạnh giải thích.

- Nơi đó là chỗ tu luyện của sư phụ ban cho sư đệ.

- À, muội quên mất.

Sao khi ăn uống no say ở Thực Vi Hiên thì Lãnh Phi Dao đã quên mất chuyện bái sư ngày hôm qua, nàng cảm thấy bái sư hay không cũng không quan trọng, tên ngốc này vẫn là sư đệ của nàng.

- Tiểu Phong tử có muốn cùng sư tỷ đi xem đám đệ tử Trận cung tranh tài không ?

- Đệ đang chuẩn bị đi đến đó.

Lâm Phong nhìn gian thương đi bên cạnh Tuệ Vân sư tỷ, hai người thỉnh thoảng còn nói với nhau vài câu, chủ yếu là bàn luận về đan đạo, xem ra kế hoạch đang tiến triển rất tốt.

Hắn tiến lại gần gian thương nhỏ giọng.

- Phong Viêm sư huynh chúc mừng.

Phong Viêm lén nhìn hai nữ tử đi phía trước, khóe miệng nhếch lên.

- Chuyện này còn phải đa tạ diệu kế của sư đệ.

- Tiểu đệ chỉ mượn nước đẩy thuyền, quan trọng vẫn là tấm chân tình của sư huynh.

Lâm Phong chỉ hiến kế, thành bại không liên quan đến hắn, quan trọng vẫn là lợi ích.

- Sư huynh hôm nay có kèo nào thơm không ?

- Có nhưng đệ không nên tham gia.

- Tại sao ?

- Lần trước đệ thắng được số lượng lớn linh thạch đã làm cho mấy lão đầu kia để ý đến đệ.

Phong Viêm nói xong thì đuổi tới chỗ Tuệ Vân tiếp tục học hỏi đan thuật, hi vọng tên sư đệ phía sao hiểu được dụng ý của hắn.

Khi đám người tiến vào Chủ cung thì đệ tử Trận cung đã bước lên chiến đài, lão đầu bên trên đang thông báo quy tắc thi đấu ngày hôm nay, 500 đệ tử Trận cung sẽ tiến vào một cái đại trận do 12 vị chấp sự và một vị trưởng lão bài ra, 10 đệ tử đầu tiên phá trận sẽ thông qua, trong vòng 5 giờ nếu số lượng đệ tử phá trận không đủ yêu cầu thì đệ tử phá được nhiều trận nhãn nhất sẽ được chọn.

- Bắt đầu… keng…

500 đệ tử bắt đầu phá trận, đại trận giống như một cái mê cung chứa đầy cơ quan cạm bẩy, chỉ cần đi sai vài bước sẽ bị trận pháp trục xuất, đệ tử bị trục xuất sẽ trực tiếp bị xử thua cuộc.

Lãnh Phi Dao chỉ xem một chút đã ngáp mấy cái.

- Nhàm chán thật, không biết tên ngốc nào nói Trận cung tranh tài hấp dẫn nhất thánh cung.

Lâm Phong ở bên cạnh gật đầu, biết trước thế này hắn đã từ chối đi chung, bây giờ mà hò hét như đám huynh đệ bên kia nhất định kết quả sẽ rất thảm.

Phong Viêm có vận khí tốt hơn, trong mắt hắn chỉ có Tuệ Vân, nữ tử thi đấu bên dưới gian thương hoàn toàn không để ý đến.

Ba giờ sao Trình Đông là đệ tử đầu tiên hoàn thành phần thi, thêm nữa giờ trôi qua 9 đệ tử hoàn thành vòng đấu, Trận cung chi chiến chính thức khép lại.

Sao Trận cung sẽ đến lượt Pháp cung tranh tài, vì có sự tham gia của băng nữ nên trời chưa sáng Lâm Phong đã bị Lãnh Phi Dao kéo đi.

- Sư tỷ bây giờ vẫn chưa thi đấu, đến đó làm gì ?

- Đi sớm sẽ lấy được chỗ tốt, nghe nói hôm nay sẽ có rất nhiều người đến xem không nhanh chân sẽ mất chỗ.

Lúc hai người đến nơi thì chỉ có vài tên đệ tử thánh cung đang kéo nhau tới chỗ đặt cược, xung quanh còn có vài tên đang quét dọn.

Lãnh Phi Dao nhìn xung quanh không thấy ai thì đổi hướng chạy tới chỗ đặt cược, hôm qua nàng không cược là vì nhất thời quên mất nên hôm nay phải tới sớm một chút để có đủ thời gian.

- Cược 5 ăn 1 sao, vẫn là tỷ tỷ lợi hại.

Đây đã là mức cược cao nhất chứng tỏ Lãnh Hàn Băng là một trong những đệ tử có khả năng tiến vào vòng trong cao nhất theo đánh giá của hội đồng nhà cái.