Thiên La

Chương 130: Bạch Vân thành



Lâm Phong đưa cho nàng một bình dịch dung đan cùng với một bộ nam y, Lãnh Phi Dao vừa nhìn liền hiểu ý mang nam y vào trong, trước khi đi còn trừng mắt nhìn sư đệ một cái.

- Không được nhìn lén.

- Ặc…

Lâm Phong tất nhiên sẽ không nhìn lén, lỡ để băng nữ biết được hắn nhìn trộm tiểu muội của nàng không biết sẽ có hậu quả như thế nào.

- Có khi còn bị yêu nữ bán hành.

Nữa ngày sau, bên trong một cái thành trì khác, Lâm Phong dẫn tiểu sư tỷ đi vài vòng sau khi chắc chắn không còn tên nào theo đuôi thì hai người tìm một cái khách điếm nghĩ chân.

- Cuối cùng cũng được tự do.

Lãnh Phi Dao hưng phấn hét lên, cảm giác bỏ nhà đi bụi thật sự phấn kích, quan trọng hơn là nàng đã trốn thoát sự giám sát của tỷ tỷ.

- Tiểu Phong tử làm như vậy có quá đáng lắm không, dù sao tỷ tỷ là vì quan tâm đến chúng ta nên đi theo sao bảo vệ.

- Đúng là hơi quá đáng.

- Hay là chúng ta để lại ký hiệu cho tỷ tỷ biết.

Lâm Phong lập tức lắc đầu, hắn vừa trốn khỏi đám người kia bây giờ để lại giấu vết cho bọn chúng đuổi đến, đúng là dở hơi.

- Sư tỷ yên tâm, nếu Hàn Băng sư tỷ không tìm được chúng ta nhất định sẽ tới Bạch Vân thành chờ sẵn, chỉ cần chúng ta đến đúng thời gian sẽ không có vấn đề gì đâu.

Lãnh Phi Dao nghe sư đệ nói vài câu liền bỏ qua chuyện của sư tỷ, hiếm có cơ hội được tự do như thế này nhất định nàng phải làm thật nhiều chuyện có ít như là đốt linh thạch để ăn mừng.

Sau khi nghĩ ngơi ăn uống no say hai người đi đến Vạn Bảo các, vừa bước vào trong thì Lãnh Phi Dao đã chạy mất, Lâm Phong đi tới chỗ giao dịch tìm mua một ít linh dược và thú cốt.

Từ khi hấp thụ long cốt thì bạch cốt đại đao và bạch cốt pháp tiễn đã có thêm chức năng mới, hắn từ chỗ lão đầu học thêm hai cái pháp văn chỉ cần kích hoạt là long khí sẽ tràn ra, thứ này đối với tu sĩ và yêu thú đều có hiệu quả cực cao.

Bên trong Vạn Bảo các chỉ có hai bộ thú cốt địa cấp đều bị Lâm Phong mua hết, ngoài ra còn có mấy gốc linh dược, vật phẩm bên trong tiểu thành trì đúng là ít đến đáng thương.

Hắn lượn thêm vài vòng không tìm thấy thứ có giá trị đành phải đi tới chỗ nữ y tìm tiểu sư tỷ nhưng vừa bước vào đã bị ngăn lại.

- Khách quan thứ lỗi, nơi này nam nhân không được bước vào.

- Thật ra ta là nam hài còn chưa phải là nam nhân.

- Nam hài cũng không thể.

Hết cách, Lâm Phong chỉ có thể tiếp tục đi dạo đến khi hắn có ý định xong vào nơi giao dịch nữ y thì Lãnh Phi Dao xuất hiện.

Mấy ngày kế tiếp Lâm Phong vừa tiến về Bạch Vân thành vừa thu mua thú cốt, linh dược... khi đến nơi thì đã đốt hơn mấy vạn trung phẩm linh thạch.

Bạch Vân thành là một trong bát đại thành trì chỉ đứng sao thánh thành, nơi đây có tôn giả bát cấp tọa trấn, đệ tử thánh cung thường trú lên đến vài vạn.

Căn cứ của thánh cung không nằm bên trong thành mà tọa lạc ở một dãy núi cách thành 10 dặm, dưới chân núi có ngoại môn đệ tử canh giữ vô cùng nghiêm ngặt.

Lâm Phong lấy ra ngọc bài đeo lên người là có thể tiến thẳng vào bên trong, cả hai vừa lên núi liền đi đến chỗ chấp sự báo danh.

- Lâm Phong, Lãnh Phi Dao.

Chấp sự nhìn hai thanh niên trước mặt một lúc sao đó nhỏ giọng nói.

- Cuối cùng hai tên ôn thần này cũng tới.

Mấy ngày trước Lãnh Hàn Băng và huyết y nhân đã tới Bạch Vân thành, Lâm Phong và Phi Dao vừa đi vừa chơi nên đến trễ hơn mấy ngày, trong thời gian này mấy lão chấp sự ở đây phải chịu đựng không ít áp lực.

Sao khi xác minh thân phận, mỗi người nhận được một cái ngân bài, thứ này chính là chìa khóa tiến vào cổ di tích, bên trong ngân bài còn lưu giữ thông tin của cổ di tích.

- Các ngươi nghĩ ngơi một đêm, ngày mai xuất phát.

- Tuân lệnh.

Dựa vào thông tin trên ngân bài Lâm Phong biết được cổ di tích không nằm ở Bạch Vân thành mà tọa lạc bên trong Hoang Nguyên cách nơi này khá xa, vị trí chính xác chỉ có trưởng lão thánh cung biết được.

Bên trong Bạch Vân thành có một cái truyền tống trận tống thẳng tới cổ di tích, xung quanh di tích còn được bài trận pháp đề phòng yêu thú tấn công.

Hai người trở lại phòng nghĩ ngơi, lần này mỗi người một cái, Lãnh Phi Dao vừa mở cửa bước vào lập tức cảm giác hàn khí tràn tới.

- Thôi xong.

Lãnh Hàn Băng xuất hiện trước mặt nàng, vẻ mặt lạnh hơn thường ngày rất nhiều.

- Ta có chuyện muốn nói với muội.

- Tỷ tỷ không phải là muội cố ý lừa tỷ, tất cả là chủ ý của tiểu Phong tử.

Hoạn nạn thấy được chân tình, Lãnh Phi Dao mang hết mọi chuyện đổ lên đầu Lâm Phong, trước mắt phải qua được ải của tỷ tỷ sao đó sẽ từ từ bù đắp cho sư đệ sao.

- Muội mau theo ta trở về.

- Không muốn.

Lãnh Hàn Băng không để ý đến sự phản đối của tiểu muội, nàng tiến tới bên cạnh Phi Dao.

- Lần này muội ra ngoài không xin phép, mẫu thân rất lo cho muội.

- Muội chỉ đi có một lúc sẽ trở về, hơn nữa mẫu thân cũng nói muội phải thường xuyên ra ngoài học hỏi không thể suốt ngày ở trong phòng.

- Cổ di tích vẫn chưa khai phá hết, muội tiến vào đó sẽ rất nguy hiểm.

- Đây đâu phải là lần đầu muội tiến vào cổ di tích, nếu tỷ không yên tâm có thể đi theo bảo vệ cho muội.

Lãnh Phi Dao cảm giác hàn khí đã rút đi liền biết được tỷ tỷ của nàng đang do dự.

- Chẳng lẽ tỷ tỷ không sợ tiểu Phong tử gặp nguy hiểm sao ?

- Chuyện của hắn không liên quan đến ta.

- Thật không ?

Lãnh Hàn Băng không trả lời, nàng xoay người bước vào phòng, hôm nay nàng quyết định mang tiểu muội trở về là muốn lưu manh đi một mình, bảo vệ một người sẽ dễ hơn là hai người.

Lãnh Phi Dao lủi thủi phía sao, ánh mắt lóe lên vẻ đắt ý.

- Có phải tỷ tỷ để ý tiểu Phong tử không ?

- Muội còn nói lung tung thì đừng trách ta.

- Không phải muội nói là mẫu thân nói.

Lần trước Phi Dao mang chuyện của Huân Vũ kể hết cho mẫu thân nghe kết quả làm cho nàng kinh ngạc đến mất ngủ, tỷ tỷ lạnh lùng kiêu ngạo của nàng lại thích một tên vô danh tiểu tốt.

- Không đúng, bây giờ tiểu Phong tử đã là đệ nhị thiên tài của Đan cung, tính ra cũng xứng đôi với tỷ tỷ.

Lãnh Hàn Băng nghe tiểu muội nói vẻ mặt có chút khác thường.

- Mọi chuyện không phải như mẫu thân đã nghĩ, ta quan tâm hắn chỉ là muốn trả ân cứu mạng.

- Tỷ muốn trả ân thì nên giúp sư đệ tìm Huân Vũ tỷ tỷ nhưng tỷ lại mang chuyện của Huân Vũ tỷ tỷ giấu đi, rõ ràng là có ý đồ.

- Ta chỉ không muốn hắn mạo hiểm, dù hắn có tới được Trường Hà cũng không giải quyết được vấn đề.

- Hừ, nói tỷ quan tâm hắn còn không chịu thừa nhận.

Lãnh Phi Dao nhảy lên giường nằm thẳng cẳng, mấy hôm nay đi chơi thỏa thích bây giờ đã đến lúc nghĩ ngơi, ánh mắt nàng nhìn tỷ tỷ đứng bên cạnh.

- Nếu tỷ không thích tiểu Phong tử vậy muội sẽ nói với mẫu thân, đáng tiếc mẫu thân vì chuyện này của tỷ mà vui mừng mấy ngày liền còn nhờ muội mời tiểu Phong tử đến Lãnh gia chơi.

- Mẫu thân nói như vậy thật sao ?

- Đương nhiên, từ trước đến giờ muội đã lừa tỷ bao giờ chưa ?

Phi Dao dứt lời liền cảm giác có gì đó không ổn nên quyết định im lặng không nói nữa.