Thiên La

Chương 153



Ở một nơi khác bên trong bí cảnh, một đám đệ tử đang nghĩ chân trò chuyện, trong số đó có cả Tuệ Vân và Phong Viêm.

- Không biết bây giờ Lâm sư đệ thế nào rồi?

Phong Viêm nghe nói đến Lâm Phong, trong lòng có chút hả hê.

- Với tu vi của sư đệ có lẽ đã rời khỏi bí cảnh.

- Tuy Lâm sư đệ tu vi không cao nhưng có rất nhiều chủ ý, hi vọng đệ ấy có thể bình an.

- Sư tỷ yên tâm, tên đó không chịu thiệt đâu mà lo.

Tuệ Vân nhìn sơn lâm phía trước, chỉ còn một ngày nữa là nàng đến nơi có bích hỏa thụ, hi vọng mọi chuyện sẽ thuận lợi.

Phong Viêm ngồi bên cạnh ngắm mỹ nhân, hắn vào đây chỉ để đi theo Tuệ Vân còn những thứ khác hắn không quan tâm.

- Đó là thứ gì vậy?

Tuệ Vân chỉ vài chấm đen trên bầu trời, bọn chúng hòa vào màng đêm nếu không để ý sẽ không thể thấy được.

- Kệ chúng đi, xung quanh nơi này có mấy cái trận pháp bọn chúng không thể vào được đâu.

Phong Viêm vừa dứt lời thì gần đó truyền đến chấn động, trận pháp ẩn hình liên tục rung chuyển, mấy tên đệ tử vội rút binh khí chuẩn bị chiến đấu.

- Mọi người chạy mau, đó là thiết dực hắc phong.

- Cái gì ? sao bọn chúng lại ở đây ?

- Không có thời gian giải thích đâu, chạy mau đi.

Hắc dực thiết phong thường đi theo đàn, mỗi lần xuất hiện có số lượng lên đến hàng vạn con, kinh khủng nhất là trong số đó có tới mấy ngàn đầu địa cấp yêu phong, sức tấn công của cả đàn không thua gì một con thiên thú.

Phong Viêm nhìn đàn thiết phong bay tới vội kéo Tuệ Lâm chạy đi.

- Sư tỷ mau chạy thôi.

- Không kịp rồi.

Xung quanh đã bị thiết phong bao vây, số lượng vô cùng nhiều, nhìn từ xa như một đám hắc vân từ trên cao rơi xuống đại địa.

Phong Viêm cũng hết cách chỉ có thể kích hoạt thẻ bài trở về truyền tống trận, một lúc sao mấy chục tên đệ tử cùng xuất hiện trong truyền tống trận khiến lão đầu giữ trận giật cả mình.

- Có chuyện gì hử ?

- Đệ tử gặp phải thiết dực hắc phong.

- Đám hắc phong đó không phải ở sâu bên trong bí cảnh sao, các ngươi đi kiểu gì mà nhanh vậy ?

- Chuyện cũ nghĩ lại mà kinh.

Mấy tên đệ tử bị loại không có gì làm nên ngồi lại kể chuyện cho lão đầu nghe, bọn chúng đang nghĩ ngơi thì bị một đàn hắc phong tấn công, thế thôi.

Lão đầu nhíu mày.

- Các ngươi thật sự không làm gì bọn chúng ?

- Không có.

- Vậy thì kỳ lạ.

Hắc phong rất ít khi rời xa tổ vì bọn chúng phải bảo vệ phong dịch, trừ khi bọn chúng bị một con thiên thú đuổi ra ngoài hay là trong lúc di dời tổ thì vô tình gặp phải đệ tử thánh cung.

- Nếu là như vậy thì nhân phẩm của các người đúng là quá nhọ.

Ngày tiếp theo, Lâm Phong tiếp tục tiến về phía đầm lầy, sau khi suy nghĩ cả đêm hắn đã tìm ra được vài cái biện pháp khả thi.

- Âm khí nơi này thật nồng đậm.

Thông thường đám yêu thú ăn thịt nhả xương như vậy bên dưới đầm lầy sẽ có rất nhiều thú cốt, hắn quyết định dùng âm thi phấn gọi đám thú cốt này dậy giúp hắn hái băng liên.

- Đúng là diệu kế.

Trong lúc Lâm Phong đắt ý thì giọng nói của lão đầu truyền tới.

- Nhân phẩm của tiểu tử ngươi hôm nay khá tốt, vừa ra cửa đã có khách tới thăm.

- Là tên nào vậy?

Lâm Phong nhìn xung quanh không thấy ai, ánh mắt của hắn dừng lại vị trí đám hắc vân đang lướt về phía này, linh cảm cho hắn biết thứ này cực kỳ nguy hiểm.

- Má ơi cứu con.

Thiết dực hắc phong từ trên cao xà xuống, lúc bọn chúng tiếp cận thì đối phương đột nhiên biến mất, hắc phong lập tức chuyển hướng đuổi theo.

Lâm Phong chạy được vài chục bước thì nghe tiếng xé gió từ phía sau đuổi tới.

- Thiên lý tùy hành.

Sau vài lần đổi hướng thì đám hắc phong vẫn bám theo phía sau, Lâm Phong có cảm giác linh lực trong cơ thể đã tiêu hao hơn một nữa, còn tốt là hắn có vạn hỏa khai thiên để chống đỡ.

- Tiểu tử ngươi có thù với bọn này sao ?

- Đâu có, ta đâu quen bọn này.

- Trên người tiểu tử ngươi chắc có thứ bọn chúng cần.

Thông thường yêu thú sẽ không truy sát tu sĩ nhây như vậy trừ khi bọn chúng bị tấn công hoặc bị xâm phạm.

Lâm Phong kiểm tra lại toàn thân, những thứ quan trọng đều nằm trong giới chỉ và túi trữ vật, bên ngoài chỉ còn mấy cái ngọc bài và một cái túi nhỏ của tiểu sư tỷ tặng hắn.

- Không lẽ là thứ này ?

- Có đúng hay không thử là biết.

Lâm Phong thu cái túi nhỏ vào giới chỉ sau đó dùng thiên lý tùy hành, lần này đám hắc phong đã không còn đuổi theo nhưng vẫn lượn lờ gần chỗ của hắn.

- Đúng là thứ này rồi.

Bị đám hắc phong truy đuổi nữa ngày, linh lực không còn được một nữa, bây giờ mà tiến vào đầm lầy thì chẳng khác gì nộp mạng cho đám cự ngạc kia, hết cách hắn đành phải quay trở lại.

Vừa về đến chỗ ở, Lâm Phong liền bày ra một cái tiểu trận phong ấn khí tức xung quanh nếu để mùi hương bên trong túi bay ra thì cả hang ổ cũng không còn.

Hắn lấy ra cái túi nhỏ kiểm tra, bên trong là hỗn hợp linh dược và một loại chất lỏng màu đen, thử ngửi vài lần phát hiện mùi vị có chút quen thuộc.

- Hình như là phong dịch.

- Là phong dịch của thiết dực hắc phong.

- Nhưng sao lại có thứ đó ở trong này ?

Thứ này là tiểu sư tỷ cho hắn, nghe nói người luyện chế là Tuệ Vân sư tỷ, hai người này không thể nào hại hắn được.

- Có khi nào Tuệ Vân sư tỷ nhầm lẫn không ?

- Người bình thường thì có thể nhưng đan sư thì không thể.

- Chẳng lẽ sư tỷ không biết bên trong bí cảnh có thiết dực hắc phong ?

- Trước mặt lợi ít không có bạn hữu, tiểu tử ngươi nên cẩn thận.

Lâm Phong thu cái túi nhỏ vào trữ vật, chuyện này để sao khi kết thúc bí cảnh sẽ tìm hiểu, chuyện quan trọng trước mắt vẫn là thất sắc băng liên.

Sau một đêm khôi phục linh lực, Lâm Phong tiếp tục lên đường, hắn đi đến trước đầm lầy, một tay cầm cốt đao, tay còn lại cầm bình âm thi phấn.

- Vân tung mị ảnh.

Thân ảnh của hắn lướt vào bên trong, tuy không biết vị trí chính xác của thất sắc băng liên nhưng chỉ cần đi theo mùi hương nhất định sẽ tìm được.

Đột nhiên dưới chân truyền đến rung động, một cái miệng to lớn xuất hiện muốn nuốt chửng Lâm Phong.

- Chạy.

Hắn nhanh chân phóng lên một cây đại thụ gần đó, mặt đất dưới gốc cây nứt ra, đại thụ bị cự ngạc hút ngã, Lâm Phong lại nhảy qua một cái cây khác.

Hắn chỉ chạy vòng quanh nơi này mà không tiến vào bên trong, một lúc sao lại có thêm hai con cự ngạc xuất hiện, bọn chúng liên tục hút đỗ đại thụ xung quanh.

- Lão đầu xong chưa ?

- Rồi xong, loại độc khí nơi này sẽ khiến cơ thể ngươi tạm thời bị tê liệt nhưng không phải cực độc, có thể dùng hỏa lực thiêu đốt.

- Cửu hỏa liên hoa.

Tứ liên xuất hiện lơ lửng xung quanh Lâm Phong tạo thành một lớp hỏa thuẫn phòng ngự, hắn nhảy thêm một lúc thì bên dưới đã có một đàn cự ngạc bao vây.

- Đám cự ngạc này hình như không lợi hại lắm.

Cự ngạc nhìn thấy vẻ mặt đắt ý của tên trên cành liền há miệng phun ra một đống bùn lầy về phía Lâm Phong, tốc độ nhanh như tên bắn, uy lực ngang với công kích của linh giả ngũ cấp.