Thiên La

Chương 67: Diễn Đan





Hai người đi tới Đan cung thì đường ai người đó đi, nhà ai người đó về, Lâm Phong vừa về tới phòng đã thấy một thanh niên đang đứng đợi sẵn.

- Phong sư huynh tìm đệ có chuyện gì sao ?Phong Viêm liếc nhìn sao lưng Lâm Phong phát hiện không có ai đi theo.

- Đệ vừa rời cung sao ?- Đệ vào thành mua ít linh dược.

- Đi một mình?Lâm Phong lắc đầu.

- Đệ đi với Phi Dao sư tỷ.

- Đệ có biết Lãnh Phi Dao là ai không mà đi với nàng ta?Vẻ mặt Phong Viêm vô cùng nghiêm trọng, hắn kéo Lâm Phong vào trong phòng rồi khóa luôn cửa lớn.

- Ta nói cho đệ biết nha đầu đó không đơn giản đâu.

- Lãnh sư tỷ có vấn đề gì sao?Phong Viêm gật đầu.

- Đệ có biết phụ thân nàng là ai không?- Là Lãnh Tuyên tiền bối, nghe nói là nội cung chấp sự, có chuyện gì sao?- Lãnh tiền bối không có vấn đề, đệ có biết tỷ tỷ nàng là ai không?- Là Hàn Băng sư tỷ, hình như là chân truyền đệ tử của Pháp cung.


- Vậy đệ có biết gia gia của nàng là ai không?Lâm Phong lắc đầu.

- Không biết nhưng đệ nghe nói là trưởng lão của thánh cung.

- Sao tiểu tử này biết nhiều thế nhỉ?Phong Viêm thầm mắng, tên này chẳng phải vừa vào thánh cung sao, cái gì cũng biết thế này?- Đệ biết như vậy mà còn đi chung với nàng ta?- Gia tộc của nàng có vấn đề gì sao?- Không có.

- Đậu xanh.

Lần này tới lượt Lâm Phong thầm mắng, nói cả buổi trời hắn vẫn không biết chuyện quái gì đang xảy ra.

- Sư huynh có gì cứ nói, đệ đảm bảo sẽ giữ bí mật.

- Thật ra thì gia tộc của nàng không có vấn đề chỉ là tỷ tỷ của nàng không ổn.

- Chẳng lẽ Hàn Băng sư tỷ không phải là người của Lãnh gia?Phong Viêm lắc đầu.

- Hàn Băng sư tỷ tất nhiên là người của Lãnh gia nhưng bên cạnh nàng có một yêu nữ vô cùng bá đạo, yêu nữ này có một sở thích đặt biệt chính là hành hạ nam nhân.

- Sư huynh đang nói đến Linh Mộng thánh nữ có đúng không?Lâm Phong hít sâu một hơi kiềm nén cảm giác muốn đá đít tên nam nhân đối diện ra ngoài, vấn đề đơn giản như vậy chỉ cần một câu là giải quyết được, tên này lại nói hết nữa ngày trời.

- Đúng vậy, bên trong Đan cung cũng có tai mắt của thánh nữ, mỗi lần Phi Dao tiếp xúc thân mật với nam tử thì bọn họ sẽ báo cho Linh Mộng biết, hậu quả ra sao chắc ta không cần phải nói.

- Ý của sư huynh là đệ phải tránh xa Lãnh sư tỷ.

- Rất thông minh.

Thông minh cái nổi gì, trẻ con còn biết tên này muốn nói gì, Lâm Phong tiếp tục nín nhịn.

- Đa tạ sư huynh nhắc nhỡ.

- Ta cứu đệ được một lần nhưng lần sao chưa chắc cứu được đệ, bên trong Đan cung này không phải chỉ có Lãnh Phi Dao là nhân vật nguy hiểm.

- Vậy còn ai nữa?- Nếu đệ đã thành tâm muốn biết thì ta sẽ sẵn lòng trả lời.


Phong Viêm bài ra cái vẻ mặt thần bí, hắn lấy trong người ra một quyển thư tịch.

- Tèn tén ten… trong đây là toàn bộ nhân vật nổi tiếng bên trong thánh cung, trong đó có cả những cái tên nguy hiểm không nên đến gần chỉ cần có thứ này trong tay thì đệ không cần phải lo lắng, 5 khối trung phẩm linh thạch một quyển, không thương lượng.

- …Lâm Phong hoàn toàn bị đối thủ câm lặng, có bao nhiêu chiêu thức cũng không dùng được lúc này, hắn chỉ muốn biết thanh niên cực phẩm này làm thế nào có thể tồn tại đến bây giờ.

- Lão đầu bây giờ lão biết gặp được ta là may mắn cỡ nào rồi chứ?- Nhân sinh hữu hạnh.

Không còn cách nào phản kháng hắn đành phải đầu hàng, thế là năm khối trung phẩm linh thạch cứ thế mà bay, trước khi đi Phong Viêm còn tốt bụng nhắc hắn ngày mai phải đến đan phòng điểm danh.

Mỗi tháng đệ tử Đan cung phải đến đan phòng trình diện hai lần, lúc đó bọn họ sẽ có cơ hội quan sát một vị đan sư địa cấp luyện đan, thường là chân truyền đệ tử sẽ phụ trách chỉ dạy.

Nhưng đó là chuyện của ngày mai, còn bây giờ hắn phải luyện xong số dược tề sao đó đi ngủ một giấc hi vọng có thể gặp lại Huân Vũ.

Hôm sao, trời vừa sáng thì nội môn đệ tử Đan cung đều rời phòng, Lâm Phong vừa bước ra khỏi cửa thì thấy một tên chạy như ma đuổi lướt qua trước mặt hắn.

- Có cần phải gấp như vậy không?Còn gần một canh giờ nữa mới diễn đan, từ đây đến đan phòng chỉ đi một lúc là tới, không cần phải vội.

Cao nhân phải có phong thái của cao nhân, đợi khi hắn tới đan phòng thì nơi đây đã đầy người, Lâm Phong tìm lão chấp sự điểm danh sao đó tìm một chỗ ngồi xuống, bây giờ chỉ còn hàng cuối là chưa có ai ngồi.

Căn phòng này rộng lớn giống như một cái kháng phòng, có thể chứa hơn ngàn người cùng lúc nhưng bây giờ toàn bộ đã bịt kính.

- Từ bao giờ mà đệ tử Đan cung lại nhiều như vậy?Hắn nhớ không lầm thì bên trong Đan cung chỉ có vài trăm nội môn đệ tử, ngồi kiểu gì cũng không thể kín chỗ được.

Lâm Phong nhìn vài vòng xung quanh cuối cùng cũng hiểu ra vấn đề, hôm nay có cả đệ tử của các cung khác đến tham gia, hèn gì náo nhiệt như vậy.

- Bọn chúng đến đây làm gì nhỉ?- Ngắm mỹ nhân.

Giọng nói của lão đầu truyền đến giúp hắn giải tỏa bến mê, Lâm Phong mở to mắt nhìn khắp phòng, nữ tử Đan cung đúng là xinh thật nhưng không bằng Huân Vũ của hắn.

- Chẳng lẽ mấy cung còn lại thiếu nữ nhân trầm trọng như vậy sao, ta nhớ Pháp cung, Chiến cung mỹ nữ còn nhiều hơn Đan cung mà?- Bọn chúng không ngắm mấy nha đầu đó.

- Vậy thì ngắm ai?Lâm Phong nhìn lên phía trên, linh quang lóe sáng cuối cùng hắn cũng biết mấy tên này ngắm ai rồi.


Lúc sao cửa phòng mở ra, một nữ tử xinh đẹp vận lam y bước vào, dáng người nàng không thua gì Lãnh Hàn Băng, gương mặt thanh tú mang nét dịu dàng, vừa nhìn qua đã biết là một mỹ nhân ôn nhu.

- Tuệ Vân sư tỷ đến rồi.

- Sư tỷ nhìn bên này.

- OA… sư tỷ cười kìa, thật xinh đẹp…- Im lặng, mấy tên phía trước mau ngồi xuống…Lý Tuệ Vân vừa xuất hiện căn phòng lập tức dậy sóng, nàng đi đến giữa căn phòng, ngọc thủ giơ lên ra hiệu cho mọi người giữ im lặng.

- Các vị đồng môn, hôm nay Tuệ Vân sẽ phụ trách diễn đan, hi vọng quá trình luyện đan của ta sẽ hữu ít với các vị.

Nàng nói xong thì bắt đầu giới thiệu sơ qua đan dược, dược liệu, thủ pháp cùng với một số lưu ý được nàng rút kinh nghiệm từ quá trình luyện đan của mình.

Lâm Phong ngồi một bên cẩn thận ghi chép, thật ra có lão đầu ở đây hắn không cần phải làm điều thừa thải này nhưng vừa bỏ bút xuống thì hàng loạt ánh mắt hung ác lập tức liếc đến.

Lý Tuệ Vân giới thiệu xong thì bắt đầu phần luyện đan, ngọc thủ giơ lên, lòng bàn tay xuất hiện hai ngọn lửa nhỏ.

Giọng nói của lão đầu truyền đến.

- Tiểu tử nhìn thấy không, đó chính là hỏa linh thể.

- Thấy rồi, rất đẹp.

Lửa của nàng có màu đỏ hồng, tựa như hỏa ngọc, hoàn toàn không lẫn tạp chất, khi luyện đan không tạo ra hỏa vụ, loại hỏa linh thể này đã thuộc vào hàng cao cấp hiếm có rồi.

Đan đỉnh lơ lửng trên không bị linh hỏa thiêu đốt, từng gốc linh dược liến tiếp vào lò, cả quá tình như lưu thủy hành vân không một điểm dừng, từng động tác của nàng như đang nhảy múa nhìn vô cùng đẹp mắt, khiến cả đám đệ tử bên dưới say mê.

.