Thiên La

Chương 82: Tiến vào bí cảnh



Linh Mộng nhìn vẻ mặt của hắn có lẽ đã hiểu ra được ý đồ của nàng.

- Số linh dược này ta không dễ có được nếu luyện dược thất bại thì…

Trên tay nàng xuất hiện mấy tờ pháp chỉ, không cần nói cũng biết kết quả thảm hại của hắn khi luyện đan bất thành.

Lâm Phong hít sâu một hơi ổn định lại tinh thần, đại thủ giơ lên, trên tay hắn xuất hiện huyết hỏa, vừa nhìn đã biết là loại hàng có nhiều tạp chất.

Đan đỉnh xoay tròn trên không, từng gốc linh dược lần lượt bay vào đỉnh, động tác lúc nhanh lúc chậm rõ ràng không quá chuyên nghiệp.

Đây là do Lâm Phong cố ý, yêu nữ nói chỉ cần không thất bại là được chứ đâu nói phải luyện ra mấy viên đan dược.

- Muốn chơi lão tử sao, xem lão tử làm sao đốt linh thạch của các ngươi.

Linh Mộng nhìn tên nam nhân trước mặt vài giây lại thấy nhàm chán, nàng nắm lấy ngọc thủ của Hàn Băng kéo nhẹ, băng nữ do dự một chút thì ngồi xuống cạnh nàng.

Yêu nữ mỉm cười dựa vào lòng Hàn Băng, cảm giác mát lạnh truyền đến làm cả người nàng vô cùng thoải mái.

Lâm Phong đứng bên cạnh vừa luyện đan vừa nhìn thấy cảnh tượng trên giường, cảm giác nóng bỏng từ trong cơ thể dâng trào làm hắn không cách nào tập trung.

Nữa giờ sao, lò đan dược cuối cùng cũng hoàn thành, tứ đan từ trong lò bay ra, tam đan thượng phẩm, nhất đan trung phẩm.

Linh Mộng nhận lấy bình đan dược, vẻ mặt không có gì là kinh ngạc, đệ tử thánh cung luyện được như thế này nhiều không đếm hết.

- Bổn thánh nữ chỉ lấy hai viên, số còn lại xem như trả công cho ngươi.

- Hả?

- Không được sao?

- Đa tạ thánh nữ.

Lâm Phong khóc không ra nước mắt, biết được sẽ có chuyện tốt thế này thì hắn đã luyện ra năm viên thượng phẩm đan dược rồi.

- Cút đi.

- Đệ tử cáo lui.

Hôm nay không bị yêu nữ đá đi xem như là mai mắn nhỏ trong bất hạnh lớn của hắn.

Lãnh Hàn Băng nhìn lưu manh rời đi, nàng nhìn qua nữ tử bên cạnh.

- Sao ngươi phải làm khó hắn?

- Là hắn đắt tội với ta trước.

- Ta thấy hắn sẽ không dám đắt tội với ngươi.

Linh Mộng mỉm cười.

- Vẻ bề ngoài của một tên nam nhân là thứ tốt nhất để đánh lừa nữ nhân, hắn hoàn toàn có thể luyện thành ngũ đan nhưng lại chỉ luyện ra tứ đan.

Lãnh Hàn băng nhíu mày.

- Ý của ngươi là hắn cố ý, làm sao ngươi biết được ?

- Chẳng lẽ muội quên ta cũng từng là một đan sư sao ?

Trước khi trở thành thánh nữ thì Linh Mộng là một đan sư thiên tài nhưng chuyện này chỉ có một ít người biết được, Lãnh Hàn Băng là một trong số đó.

Nhớ tới khoảng thời gian đó, Hàn Băng nhẹ giọng khuyên nữ tử bên cạnh.

- Chuyện đã qua ngươi đừng để trong lòng.

- Muội đang lo cho ta sao, thật là hiếm thấy.

Linh Mộng nở một nụ cười.

- Lâm Phong không đơn giản như muội nghĩ, bề ngoài hắn chỉ là một tên lưu manh nhưng bên trong là một kẻ có tâm cơ cẩn thận, tràn đầy tham vọng của một cường giả, muội phải cẩn thận.

- Chuyện của hắn không liên quan đến ta.

- Vậy thì xem như ta nhiều lời.

Sáng hôm sao, một trong cửu thiên tiểu bí cảnh của thánh cung mở cửa đón khách, vài trăm đệ tử mang theo ngọc bài tiến vào truyền tống trận, hào quang lóe lên rồi vụt tắt, toàn bộ đệ tử đã được truyền tống đến bí cảnh nằm sâu bên trong Hoang Nguyên.

Lâm Phong nhìn xung quanh, nơi này chỉ có đại thụ che trời hoàn toàn không thấy thứ gì khác.

- Linh khí thật nồng đậm.

Hắn có thể cảm nhận linh khí nồng đậm qua từng hơi thở, tuy chưa thể so với linh thạch nhưng đã vượt qua linh khí ở thánh cung.

Lão đầu lượn vài vòng bên trên như cá gặp nước.

- Đáng tiếc vẫn còn thiếu một chút.

Tuy linh mạch đã hóa thạch nhưng vẫn còn một ít linh khí, qua hàng vạn năm tích tụ bên trong phong linh mới được như thế này, nếu là linh mạch của mấy chục vạn năm trước thì nơi này có thể xuất hiện linh tuyền.

Linh tuyền là linh khí hóa thành linh thủy, không thể so với linh thạch nhưng dễ sử dụng hơn nhiều, nấu chín lên là có thể uống được.

Mấy trăm đệ tử chia nhau hành động, tiểu thiên bí cảnh ngang dọc hơn mấy ngàn dặm, tuy không thể xem là rộng lớn nhưng trong vòng một tháng khó mà đi hết được.

Lâm Phong lấy ra địa đồ nhìn qua vài lần sao đó hướng ngọn núi cao gần đó đi đến, vừa đi được một lúc thì nghe thấy tiếng yêu thú gầm thét.

- Nhanh như vậy đã động thủ rồi sao ?

Bên trong bí cảnh có không ít yêu thú, mỗi lần phong linh suy yếu thì yêu thú sẽ tiến vào như thú triều, thánh cung sẽ không càn quét yêu thú mà để lại cho đệ tử thí luyện.

Đi được một lúc thì nhìn thấy một cái hang nhỏ cao hơn nữa thước, bên ngoài trơn bóng, có thể là hang của một đầu mãng xà.

Lâm Phong lấy ra phong hỏa pháp chỉ kích hoạt, một ngọn lửa bay thẳng vào trong hang.

- Xè… xè…

Đúng như dự đoán, một đầu mãng xà từ bên trong chui ra nhưng vừa ló được cái đầu đã bị Lâm Phong tiêu diệt.

Hắn kéo luôn phần còn lại trong hang ra ngoài, mãng xà dài hơn hai trượng, nhìn qua là đoán được đây là một đầu hoàng cấp mãng xà.

- Để xem gia tài tên này được bao nhiêu.

Lâm Phong dùng lưu tinh đao đào xuống hang của mãng xà, yêu thú bên trong phong linh khác với yêu thú Hoang Nguyên ở chỗ bọn chúng có thể đào linh thạch để tu luyện, thông thường đám yêu thú sẽ dự trữ linh thạch trong hang, đây cũng là một trong những lý do thánh cung không càn quét yêu thú.

Nữa giờ sao, Lâm Phong lấy được hơn 20 khối hạ phẩm linh thạch trong hang yêu xà, tính luôn cả đầu yêu xà thì hắn thu được tổng cộng hơn 50 khối linh thạch hạ phẩm.

- Nơi này làm ăn cũng không tệ.

Thu dọn chiến trường xong, hắn tiếp tục leo núi, thường thì yêu thú đều có địa bàn riêng, hắn vừa gặp một đầu yêu xà nên tạm thời sẽ không gặp thêm yêu thú khác.

Hai giờ sao, Lâm Phong lên đỉnh, từ nơi này có thể quan sát một vùng khá rộng lớn.

- Lão đầu thấy được gì không ?

- Cách nơi này mười mấy dặm có một cái hồ, tiểu tử ngươi có thể đến đó tìm thử.

- Vậy đi thôi.

Theo lời của lão đầu thì địa thế cũng ảnh hưởng đến sự hình thành linh thạch vì những nơi tụ tập nhiều linh khí tất nhiên sẽ có nhiều linh thạch.

Lâm Phong lao thẳng xuống núi, chạy một mạch đến chỗ cái hồ, trên đường đi khá yên tĩnh, xem ra đám người đi chung với hắn đã rời khỏi nơi này.

Khoảng cách mười mấy dặm đối với một tu sĩ chỉ là vài bước chân, Lâm Phong vận vân tung mị ảnh nhảy vài lần là tới nơi.

Cái hồ trước mặt hắn khá lớn, bán kính hơn một dặm, mặt hồ xanh biếc, sống nước lăn tăn, bên trên có vài loại thủy linh thảo đang trôi êm đềm theo chiều gió.

Lâm Phong đứng bên bờ hồ, một tay cầm cái đùi gà đang ăn dang dỡ, tay còn lại cầm một cái cần câu, mồi câu là một con yêu kê hoàng cấp.

- Hình như bên dưới hồ không có thủy yêu.

Lão đầu từ chối cho ý kiến, phương pháp tràn đầy tính sáng tạo này trước kia lão chưa từng gặp và sao này cũng không muốn gặp lại.

Lâm Phong gặm xong cái đùi gà thì lấy một tờ yêu chỉ kích hoạt, một con hỏa ngư lao thẳng xuống đáy hồ, loại yêu chỉ này được hắn chế tạo chuyên dùng để thăm dò yêu thú, hiệu quả cực cao lại không tốn nhiều chi phí, vô cùng tiện lợi.

Một lúc sao hỏa ngư nổi lên, bộ dáng vẫn bình yên vô sự, vậy là bên dưới đáy hồ không có yêu thú.

- Sao lại như vậy ?

Theo lời lão đầu thì cái hồ này là nơi khí tụ, một nơi tốt như thế này sao lại không có yêu thú canh giữ, như vậy chỉ có một khả năng là lão đầu già rồi nên bị lú lẫn.