Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1094: Món quà này có hơi lớn



Thực ra phải nói người có khả năng nhất chính là anh họ của mình. Dù sao thì quả thực anh ấy quen biết quá nhiều người.
Hơn nữa, anh họ cứ thần thần bí bí!
“À ờ! Đây là món quà đầu tiên anh tặng em đấy, thích không?”
Trần Khiêm khẽ cười, nói. Mắt Tiểu Bối trừng lớn. Thật sự là anh họ!
“Anh, sao lại vậy? Sao anh có thể bảo nhiều ông lớn như vậy đến đón sinh nhật với em được chứ?”
Tiểu Bối thật sự rất kích động.
Quả thực, sự bất ngờ của món quà này có hơi lớn.
“Ha ha, đâu phải anh bảo bọn họ đến, là bọn họ tự đến mà, em không nghe thấy à, họ bảo việc kinh doanh trong tương lai, muốn hợp tác với em nhiều hơn!”
Trần Khiêm cười khổ nói.
“Việc kinh doanh? Nhưng mà em...”
“Con bé chết tiệt, sao con lại chạy đến đây? Mẹ tìm con khắp nơi, gọi điện thoại con cũng không nghe, bà nội con ở phía trước thì lo lắng, còn con...
Lúc này, Quách Thái Phụng tức giận xông vào.
Thấy con gái lại xếp bàn ở sân sau.
Lập tức giận dữ nói:
“Tiểu Bối, con có thể hăng hái cạnh tranh chút được không, chẳng phải mẹ đã nói rồi sao, tối sẽ tổ chức sinh nhật cho con. Con cần gì phải tổ chức bây giờ chứ, còn ở sân sau nữa, con thế này chẳng phải là cố ý cho nhà Quách Như bắt thóp à!”
Quách Thái Phụng tức giận.
Đang muốn kéo con gái đi. Nhưng khi bà ta thấy người ở trên bàn. “AI”
Đột nhiên Quách Thái Phụng kinh ngạc che miệng.
Rõ ràng bà ta đều biết những ông lớn đang ngồi ở đây.
“Bà đây chính mà mẹ của cô Tiểu Bối sao? Xin chào! Chúng tôi đến để chúc mừng sinh nhật cô Tiểu Bối!"
Mấy ông lớn cười nói.
Thấy A Sinh ở một bên đang bận rộn rót trà, lúc này Quách Thái Phụng mới nhận ra là đang có chuyện gì.
“Chúc mừng sinh nhật con gái chúng tôi? Đây đây đây... đây đây đây...”
Quách Thái Phụng kích động xoa hai tay, không biết phải nói gì.
Lúc này, vẻ mặt đột nhiên đơ ra.
Nằm lấy tai Trần Khiêm: “Đứng lên cho tôi, thấy tôi đến mà không nhường chỗ à!” Tóm Trần Khiêm sang một bên.
“Ôi trời ơi!"
Ẩm!
Đùng!
Cảnh này lại càng khiến tất cả mọi người đang ngồi đều kinh ngạc.
Đặc biệt là mấy người nhóm tổng giám đốc Trương, tách trà trong tay cầm không chắc nên rơi xuống đất. Tất cả bọn họ đều đứng lên. Sắc mặt ai nấy đều hoảng hốt.