Ngày hôm sau.
Yên Kinh, nhà họ Long.
“Sao rồi? Chưa tìm thấy Tiểu Lôi à?”
Ông cụ nhà họ Long mặc lễ phục, mặc dù hôm nay nhà họ Long có sự kiện, rất nhiều khách quý và người của gia tộc sẽ đến, nhưng sắc mặt của tất cả những người trong gia tộc nhà họ Long đều lo âu.
“Không thấy thưa ông!”
“Nhưng chắc là nhà họ Dương làm, tối qua Dương Tiểu Bối đã được cứu rồi. Chúng tôi đã âm thầm điều tra nhà họ Dương, nhưng không tìm được manh mối nào cả!”
Một người trông như quản gia nói.
“Hừ, nhà họ Dương không có bản lĩnh lớn như vậy. Bọn họ không dám làm kẻ địch của nhà họ Long chúng ta, khả năng cao nhất chắc là Trần Khiêm - em trai của Trần Hiểu!”
Mắt ông cụ hơi híp lại nói.
“Trần Khiêm?”
Quản gia ngớ ra.
“Đây không phải lần đầu tiên thuộc hạ nghe đến cái tên này, hơn nữa ở Kim Lăng đã từng có hiềm khích với cậu Ba nhà họ Long!”
“Thậm chí, hình như Trần Khiêm cũng có liên quan đến chuyện cậu Ba mất tích ở Tây Naml”
Quản gia nói.
Ông cụ năm chặt cây gậy ba - toong.
“Chị em nhà họ Trần cố ý gây khó dễ với nhà họ Long đây mà. Thương cho Thiếu Vân, đến giờ ông nội vấn chưa tìm ra được manh mối gì về cháu. Nhưng không ai khác ngoài chị em nhà họ Trần - Trần Khiêm, Trần Hiểu rồi!”
Ánh mắt ông cụ lạnh lùng.
“Xem ra đã đến lúc tôi phải đích thân đi gặp hai chị em nhà này rồi! Nếu họ là hung thủ khiến Thiếu Vân và Thiếu Lôi mất tích, tôi sẽ khiến cho bọn họ chết không có chỗ chôn, không quan tâm người đứng sau hai chị em nhà đó là ail”
“Ông chủ, người nhà họ Tân đến rồi!”
Lúc ông cụ đang cảm thấy căm hận trong lòng thì có một người hầu đến nói.
Ông cụ gật đầu: “Mau mời vào đi Sắc mặt ông cụ vui vẻ hơn.
Hiện tại, chỉ dựa vào thế lực nhà họ Long mà muốn đấu với chị em Trần Khiêm thì vẫn yếu thế hơn chút. Việc phải làm bây giờ chính là liên kết với các thế lực khác!
“Tiểu Nhã Tiểu Nhã, không thì chúng ta đừng vào nhé?”
Ngoài cửa nhà họ Long.
Mấy cô gái lo lẳng nói.
“Sợ gì chứ, tớ cũng không muốn đến, nhưng nhà họ Long đã mời nhà họ Tân rồi, tới thay mặt ba tớ đến đây. Tớ có hiềm khích với bọn họ tớ còn không sợ thì các cậu sợ cái gì chứ!”
Tân Nhã nhìn Mạnh Xán và mấy người bạn của Mạnh Xán rồi nói.
“Không phải, nhà họ Long đứng đầu Yên Kinh chúng ta, vào một gia tộc như vậy, quả thực tớ hơi
căng thẳng! Hơn nữa Tiểu Nhã, cậu mau nhìn đi, khách đến nhà họ Long đều là tai to mặt lớn thôi!”
Mạnh Xạn không tự tin nói.
“Được rồi, chẳng phải có tớ đây sao. Trước đây tớ đã từng theo cậu thì hôm nay cậu phải theo tới”
Tân Nhã nói. “Được rồi được rồi, vậy bọn tớ theo cậu vào!”
Mạnh Xán le lưỡi nói.
“Hửm? Mạnh Xán Tiểu Nhã, hai cậu mau nhìn kìa, đoàn xe sang trọng quái”
Lúc này, một cô gái khác bỗng nhiên chỉ về đoàn xe sang trọng đang chạy về phía nhà họ Long, ngạc nhiên nói...