Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1370: Điềm báo chẳng lành



Chớp mắt đã ba ngày sau.
Rõ ràng sáng sớm hôm nay nhà họ Mạc rất bận rộn.
Mấy chục năm trước, Mạc Trường Không đã qua mắt gia tộc ẩn dật nhà họ Mạc, vì tham lam vinh hoa phú quý thế gian nên chạy đến Long Giang, gầy dựng một thế lực thuộc về mình.
Mấy năm nay, nhà họ Mạc không ngừng thôn tính, trở thành gia tộc quyền thế bậc nhất Hoa Hạ hiện nay.
Rõ ràng người nhà họ Mạc cũng có mục tiêu lớn hơn.
Đó chính là nhà họ Trần ở Nam Dương.
Một khi thôn tính được nhà họ Trần, thực lực của nhà họ Mạc sẽ tăng lên vô hạn.
Hôm nay, bắt được con át chủ bài là Trần Khiêm, trên dưới ba trăm người nhà họ Mạc vô cùng phấn khích.
Từng người đều đang chuẩn bị để chuyển đi.
Muốn cả nhà họ Mạc chuyển đến phương Nam.
“Nhanh nhất thì tối mai gia chủ sẽ đến Long Giang, không biết gia chủ sẽ thưởng cho chúng ta thế nào, ha ha hai”
Ngày hôm nay, nhà họ Mạc tổ chức bữa tiệc gia tộc.
||||| Truyện đề cử: Sống Lại, Ta Đích Thân Dạy Dỗ Quý Tử, Quý Nữ |||||
“Còn thưởng thế nào nữa, gia chủ từng nói rồi, tên Trần Khiêm này ít nhất có thể đổi được một nửa nhà họ Trần. Đến lúc đó, cứ lấy đại tài sản của một vùng rồi chia cho chúng ta là được!”
“Ha ha? Tùy tiện chọn một vùng? Anh xem thường nhà họ Trần quá rồi đấy. Cơ nghiệp của nhà họ Trần rải rác khắp thế giới, một vùng có thể bằng một đất nước rồi!”
“Tóm lại là ngầu!”
Mọi người hào hứng bàn luận.
“Đúng là lạ thật, cậu Hai, không biết chú chó mà cậu nuôi hôm nay làm sao nữa, cũng không biết ăn phải thứ gì, mà thỉnh thoảng lại cắn vào dây xích, bộ dạng hoảng sợ. Chắc không phải ba hôm trước dẫn chúng vào núi đụng phải cái gì chứ?”
Trong bữa tiệc, một người quản lý đi đến, nói với Mạc Vũ.
“Có thể đụng phải cái gì chứ, chắc là bệnh rồi, tìm vài bác sĩ thú y đến khám xem!”
Mạc Vũ lạnh lùng cười.
“Không ổn rồi cậu Hai, chó của cậu đã chết hai con cũng không biết tại sao nữa, cứ phát điên lên cuối
cùng sùi bọt mép!” Lúc này, một tên người làm lảo đảo chạy vào.
Cậu Hai rất thích muôi chó, rất yêu chó, người làm không dám lơ là nó.
Vội vàng báo cáo. “Cái gì? Mau đưa tôi đi xeml”
Mạc Vũ lo lắng.
Hắn vừa đi, tất cả mọi người trong gia tộc nhà họ Mạc cũng theo Mạc Vũ ra sân sau.
Ở sân sau, nuôi gần trăm con chó.
Lúc này, những con chó này như bị điên, vùng vẫy trong lồng sắt.
Ngay sau đó, Mạc Vũ lại tận mắt thấy ba con nữa phát điên.
“Đi tìm bác sĩ thú ý đi, khám xem mấy con chó này bị sao thế?”
Mạc Vũ nói.
Lúc này, thấy bộ dạng điên cuồng của bọn nó, không ít người của gia tộc họ Mạc hơi khiếp sợ.
Nói thế nào nhỉ, cảm giác mấy con chó này đem lại cho người ta giống như có đại nạn gì đó sắp tới vậy!
Chó nhà họ Mạc điên rồi, hơn nữa cho dù có tìm bác sĩ thú y thì cũng không làm gì được.
Đến sẩm tối, hơn một trăm con chó thì một nửa trong số đó như sắp chết.
“Từ lúc mấy con chó này từ An Lĩnh về thì giống như có gì đó không ổn rồi, cũng không biết có chuyện gì!”
Một người gặp Mạc Cường đang thậm thà thậm thụt thì chào hỏi anh ta, rồi nói chuyện hôm nay khiến hắn cảm thấy lạ.