Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1452



Sau đó đi qua một bên, chuyển núi đá đến, lấp đây đường hành lang.
“Ha ha ha! Nhóc con, mười ngày rồi, tôi cực khổ đợi cậu mười ngày, cuối cùng cậu cũng chịu ra rồi!”
Lúc này, trên cao đột nhiên vang lên tiếng gào thét.
Sau đó, một bóng người từ trên sườn núi thấp nhảy xuống, đáp thẳng trước người Trần Khiêm.
“Mười ngày, tôi còn tưởng cậu chết trong đó rồi, nhưng tôi có hơi không cam lòng. May mà tôi vẫn đợi, nếu không thì thật sự để tên nhóc cậu chuồn nữa rồi!”
Mạc Thương Long cười lớn.
Trần Khiêm giật mình: “Thì ra tôi hôn mê trong hang mười ngày rồi, tôi còn tưởng chỉ mới một đêm chứ!”
“Trong hang động sợ đến mức hôn mê sao? Nhóc con, xem như cậu phúc lớn mạng lớn, không bị con trăn
khổng lồ đó giết!”
“Xem ra là ý trời, ý trời để tôi có được cậu, có được. sức mạnh này!”
Mạc Thương Long lạnh lùng cười.
Lần này Trần Khiêm phát hiện Mạc Thương Long còn nhếch nhác hơn so với mười ngày trước.
Xem ra lão †a thật sự vất vả rồi, ở đây gió đen gào rít mà ở lại đợi mình tận mười ngày.
“Hửm? Sao cậu lại chặn cửa hang, có phải trong hang có bí mật lớn gì không?”
Mạc Thương Long nói.
“Ừ, có rất nhiều bí ẩn mà tôi cũng không có cách để hiểu được, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có manh mối! Tôi chặn cửa hang trước, sau này tôi sẽ quay lại!"
Trần Khiêm thẳng thắn nói.
“Cái gì? Nói vậy là cậu đã chạm tới được bí mật trong hang? Rốt cuộc là cái gì?”
Mạc Thương Long hứng khởi, hai mắt lóe lên một tia tham lam.
Sau đó lão đột ngột xoay người, muốn dời tảng đá khổng lồ đi.
Nhưng cho dù lão có dùng sức thế nào thì tảng đá khổng lồ cũng không hề nhúc nhích.
“Sao lại nặng như vậy?” Mặt Mạc Thương Long tím tái.
“Tôi đã thêm vào tảng đá một số bí pháp, chỉ dựa vào sức mạnh thì vô dụng thôi!”
Trần Khiêm cười nói. “Bí pháp? Bí pháp gì?” Mạc Thương Long kinh ngạc hỏi.
“Nói đơn giản thì chính là nhờ vào năng lực huyền bí tồn tại trong tự nhiên. Nói thế này đi, chính là lực từ trường, với sức mạnh của ông có thể đấu lại được với lực từ trường của cả trời đất sao?”
Trần Khiêm nói.
“Cái gì? Gậu... sao cậu lại học được? Là ở trong hang này sao?”
Mắt Mạc Thương Long trợn lớn. “ừ"
“Chẳng trách Trần Điểm Thương liều mạng hộ tống cậu đi, hóa ra trong hang này còn có loại phương pháp như vậy, trời cũng giúp tôi, trời cũng giúp tôi mài”
Mạc Thương Long cười gắn. Sau đó lạnh lùng nhìn Trần Khiêm.
“Thảo nào tôi thấy sau khi cậu ra ngoài, khí tức cũng khác trước đây rất nhiều, hóa ra là gặp được điều kì diệu như vậy. Tiếc là cậu lại nói tất cả cho tôi, nhưng từ nay về sau, thế giới này chỉ có tôi biết được bí mật này. Trần Khiêm, cho dù có thế nào đi nữa thì hôm nay tôi không thể giữ cậu lại được! Đừng trách tôi độc ác khi lấy mạng cậu!”
Vừa dứt lời, Mạc Thương Long bay về phía Trần Khiêm, ra một chưởng đầy sát khí về phía ngực của Trần Khiêm...