Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1546: Cửa động



Mà lúc bà ta ngã xuống đất, đột nhiên cảm giác hôn mê mãnh liệt mà phấn hoa mang tới cho anh cũng biến mất ngay. Hóa ra, đây... không phải loài hoa độc!
Cuối cùng Trần Khiêm cũng lấy lại sức mạnh, rồi phản ứng lại ngay.
Hình như đây là một thủ đoạn công kích về sức mạnh tinh thần.
Mà phấn hoa này giống như một chất xúc tác.
Lúc nãy sức mạnh tinh thần của mình đã bị khống chế. Vẻ mặt bà lão rất kinh ngạc.
Sau đó bà ta bò thẳng dậy, rồi đi tới đập cửa sổ một căn phòng.
Cửa sổ bị vỡ toang. Bà ta nhảy xuống biển.
Đợi đến khi Trần Khiêm đuổi ra ngoài lần nữa, thì bóng dáng bà lão đã mất tăm rồi.
Lúc này Cổ Vũ Tiêu và Thiết Thành cũng từ từ tỉnh lại.
Mấy vệ sĩ nhà họ Trần cũng đồng loạt lên thuyền.
“Mấy người dẫn Thiết Thành và Cổ Vũ Tiêu rời khỏi đây đi, ngoài ra hãy thăm dò dưới đáy biển, phải tìm cho ra tung tích của bà ta, bà ta đang bị thương, chắc chắn sẽ để lại dấu vết.”
Vì Trần Khiêm bị công kích về tinh thần, nên lúc này sắc mặt anh hơi tái nhợt.
Vệ sĩ nhà họ Trần nhận lệnh rồi đi điều tra ngay.
“Bà ta là ai vậy? Hình như bà ta đang cố ý đợi mình tới đây, hơn nữa nơi này cũng khá gần với cung Hải Vương.”
Trần Khiêm nhìn mặt biển, rồi thầm nghĩ trong lòng.
Nhưng có một chuyện anh có thể chắc chắn rằng, bà †a cố tình ngăn cản mọi người tiến vào cung Hải Vương.
Nói cách khác là ngăn cản mình tiến vào cung Hải Vương.
Hơn nữa, bà ta còn sử dụng vũ khí là đóa hoa. Lúc nhìn thấy nó ở chỗ ông nội, anh chỉ xem nó là một loại thực vật đặc biệt, nhưng không ngờ nó lại có công hiệu như vậy.
Đúng lúc này, trong đoàn thuyền của nhà họ Trần đột nhiên vang lên còi báo động.
Mười mấy con thuyền lớn của nhà họ Trần đều tập. trung tìm kiếm trên mặt biển.
Cuối cùng cũng phát hiện ra vị trí của bà lão.
“Cậu Trần, bà lão đó đã lặn xuống dưới đáy biển, máy dò sóng sona cũng đã dò ra, hình như nơi sâu nhất có một tòa kiến trúc bằng kim loại cỡ lớn.”
Vệ sĩ hưng phấn chạy tới đây báo cáo.
“Hình như bà lão kia đang bơi tới tòa kiến trúc đó.”
“Nếu không có bất ngờ gì xảy ra, có lẽ nơi này chính là vị trí của cung Hải Vương. Mấy người phụ trách tiếp ứng trên mặt biển, chúng tôi sẽ lặn xuống dưới đó xem thử, đúng rồi, hai người không sao chứ?”
Trần Khiêm nhìn về phía Cổ Vũ Tiêu và Thiết Thành.
“Không sao!”
Thiết Thành nói.
“Vậy thì tốt, hai người ngậm đá Tị Thủy vào miệng đi, chúng ta sẽ lặn xuống đó, hai người hãy theo sau tôi.”
Thế là ba người nhảy xuống biển, rồi bơi xuống dưới đáy biển.
Vì mang theo thiết bị khoa học, nên số liệu về vị trí của bà lão, và vị trí của Hải Vương Cung được truyền tới rất chính xác, không hề xảy ra sai sót nào.
Trần Khiêm muốn tìm bọn họ cũng không có gì khó.
Vì có đá Tị Thủy giúp đỡ, nên ba người bọn họ nhanh chóng bơi xuống đáy biển.
Không lâu sau, một cửa động tối đen như mực, chỉ cao bằng nửa thân người đã xuất hiện trước mặt ba người...