Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1627: Xử lí đám tay sai



Trần Khiêm tiện tay quang lỗ tai của hắn ta sang một bên.
Trong tay còn cầm một cây gậy sắt to nhặt từ một góc.
Anh nhắm chuẩn phần đầu mà đánh, đầu hắn ta nở hoa ngay tức thì.
Miệng hắn ta sùi bọt trắng, cả người co giật đổ rạp. xuống đất.
Một loạt động tác này khiến cho năm người còn lại giật nảy mình.
Người đàn ông cầm đầu nhanh chóng bò ra từ trong xe.
Vẻ mặt lập tức trở nên dữ dẫn.
"Cụ nó, thăng ranh này, dám phá hỏng chuyện của ông đây, tao thấy mày muốn chết rồi đúng không!"
'Tên cầm đầu hầm hè với vẻ mặt nanh ác. Hắn ta móc con dao găm bên hông ra.
Có một người ra tay trước hắn ta, tên đó cầm dao đâm về hướng Trần Khiêm.
Chỉ là tốc độ của Trần Khiêm quá nhanh.
Anh giơ tay ra, sau đó bắt được lỗ tai của kẻ này, tiếp tục dùng sức vặn một cái.
"Gào!"
Hắn ta kêu lên thảm thiết.
"Roẹt!"
Lại thêm một kẻ bị Trần Khiêm xé toạc lỗ tai, anh vứt nó sang một bên.
Theo sát đó là một gậy giáng xuống, kẻ này bị phang vỡ sọ, cả người bay thẳng đi ra ngoài.
“Thằng khốn, cùng xông lên đi!"
Mí mắt của tên cầm đầu giật liên hồi.
Động tác của hắn ta là nhanh nhất, tuy phải nặng đến một trăm kí thế nhưng trông không hề vụng về chút nào.
Hắn ta rất nhanh nhạy.
Chớp mắt đã chạy tới gần Trần Khiêm, bay người tung một cú đá về phía đầu anh.
Trần Khiêm tỏ ra rất bình tĩnh.
Anh giơ gậy sắt lên phang một phát thật mạnh vào chân đối thủ.
"Áaaaaaaal" Bắp chân của hắn ta bị đánh gập ngược lại ba trăm sau mươi độ, đầu ngón chân thậm chí còn chạm vào phần đùi của chính mình.
Văn vẹo ghê tởm. Hắn ta gào lên một tiếng kêu như heo bị chọc tiết. Cả người co quắp phủ phục trước mặt Trần Khiêm.
"Tao lười dùng nắm đấm với lũ chúng mày, lũ rác rưởi!"
Trần Khiêm lạnh lùng nói.
Anh lại cầm lấy lỗ tai của tên này, nhấc lên ném thẳng hắn ta qua một góc.
Cả khuôn mặt hắn ta máu chảy ròng ròng, đau tưởng như sắp đã hôn mê.
Mấy người còn lại đến giờ mới phát hiện người trước mặt quá mạnh, bọn họ hoàn toàn không phải là đối thủ của anh, ngay cả đại ca cũng bị đánh tơi tả. Hơn nữa kiểu xé lỗ tai như vậy cũng quá tàn ác!
Cả bọn lập tức ném dao định chạy. Nhưng làm sao có thể chạy thoát. Trần Khiêm đuổi theo, từng gậy từng gậy vung lên, một hồi bọn họ đều gục xuống đất, anh còn tiện đường bứt hết mấy cái tai của bọn chúng ném cho chó ăn.