Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1651: Gặp quỷ rồi



Ai ngờ bỗng dưng bị tên đàn ông mắt để sau gáy kia làm vỡ mất máy ảnh, sau đó Thẩm Nam lại phải mất hai nghìn tệ tiền bồi thường.
Cái này đã đủ xúi quẩy rồi.
Sau đó lại đi tới Dicos, chuẩn bị ăn chút gì rồi buổi chiều lại đi chụp ảnh.
'Thẩm Nam lại bị tên này và Vương Bằng tới quấy rối.
Sau khi mọi người rời khỏi thì đi thẳng tới phía cảng Bắc để chuẩn bị chụp ảnh.
Không ngờ lại đụng phải hành động truy bắt người của cảnh sát, tên đào phạm không nói không rằng liền bắt lấy cô ta cùng với Thẩm Nam.
Hăn vô cùng mạnh bạo, nhanh chóng cướp một chiếc xe, nhét hai người vào trong xe, lại chạy trốn tới một nơi, còn trói hai người lại.
Cho tới bây giờ, Diêu Viên Viên và Thẩm Nam đã vô cùng sợ hãi, các cô gái không hề hay biết tên này muốn mang hai người đi đâu!
Đặc biệt là nghĩ tới tình tiết trong phim, hai người bị bắt làm con tin, cuối cùng bị tên đào phạm...
Không dám nghĩ tới, sợ quá đi! Hai người đều rơi vào bể sâu tuyệt vọng và sợ hãi.
Nhưng hiện tại, anh chàng kia đã cưỡi xe đuổi theo, làm cho Diêu Viên Viên và Thẩm Nam chợt thấy có hy vọng.
"Thằng ranh, định đấu cùng tao sao? Còn non lắm!"
Vương Mãnh mắng chửi.
Lúc này hắn mới nhìn về phía chiếc mô tô đằng sau.
Kết quả lại càng hoảng sợ.
"Mẹ kiếp! Nó đâu rồi?"
Hản nhìn thấy chiếc mô tô vẫn cứ phi theo quán tính về phía trước, còn người ngồi trên xe đã không thấy đâu nữa rồi.
Bùm!
Lúc này, Vương Mãnh chợt nghe thấy trần xe truyền đến một tiếng vang thật lớn.
'Toàn bộ nóc xe trong nháy mắt đã bị đè xuống.
#Nó đang ở trên nóc xe?
Vương Mãnh ngẩng đầu nhìn lên cửa sổ ở trần xe, quả nhiên thấy được một khuôn mặt vô hại, đang cười hì hì nhìn mình.
"Đồ khốn kiếp! đi chết đi!"
Vương Mãnh dồn sức đánh tay lái, muốn lắc cho Trần Khiêm rơi xuống đất.
Nhưng mà, Trân Khiêm giống như một chất lỏng bám chắc, có rũ thế nào cũng không hề hay hấn gì.
Ngẩng đầu nhìn lên phía trước, hình như là một vườn trẻ.
Trần Khiêm biết, không thể trêu đùa hắn nữa nếu không sẽ tổn thất vô cùng nghiêm trọng.
Hai tay anh lập tức hành động
Một tay nắm được tay cầm cửa bên ghế lái, một tay trực tiếp đập vỡ cửa sổ.
Choang choang!
Cửa bên bưồng lái lập tức bị Trần Khiêm kéo ra, vứt sang một bên.
"Mẹ kiếp, gặp quỷ rồi!"
Gió lạnh vù vù thổi vào, khiến khuôn mặt Vương Mãnh biến dạng.
Vương Mãnh kinh hãi trừng to mắt.
Đồng thời tay hắn bị Trần Khiêm giữ lại XoetII!
Tiếng thắng xe bén nhọn chói tai truyền đến.
Hai nữ sinh trong xe cũng đổ rạp người về phía trước.
Ngay trước chiếc xe là một gốc cây lớn, may mà đã dừng lại rồi.
Túi khí an toàn mở ra, Vương Mãnh bị dọa mất hồn mất vía.
"Gặp quỷ rồi! Gặp quỷ rồi!"
Vương Mãnh hoảng sợ hô to.
Khi nấy nhóm người Hồ Tuệ Mẫn đuổi theo ngay đăng sau cũng đã chứng kiến rõ ràng cảnh tượng này.
Hồ Tuệ Mẫn nuốt nước bọt, khế há miệng, nhìn Trần Khiêm với vẻ khó có thể tin được...