Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1707: Bà lão



Trần Khiêm vừa liếc mắt đã nhận ra người này là ai!
"Chúng ta oan gia ngõ hẹp thật!"
Trần Khiêm bước xuống xe, thản nhiên nhìn bà lão. trước mặt.
"Hơn một trăm đứa trẻ trúng Phệ Hồn Thuật, chuyện này là do bà làm?”
Trần Khiêm lạnh lùng nhìn bà ta hỏi.
"Cậu cho rằng chỉ có cậu biết Phệ Hồn Thuật hay. sao? Chỉ tiếc cậu xuất hiện quá sớm, nếu không đêm nay tôi có thể hút thêm nhiều máu trẻ con hơn nữa, tu vi sẽ tăng thêm một bậc!"
Bà lão đốt tiền giấy xong, chậm rãi đứng dậy!
Đôi mắt bà ta lạnh lùng, nhìn Trần Khiêm chằm chằm.
"Trần Khiêm, cậu giỏi lắm, ngày đó, tôi đã xem thường cậu, cũng vì sơ suất nên cậu mới có cơ hội lợi dụng, tàn sát quá nhiều tính mạng trong Thánh giáo của tôi. Hôm nay, cho dù thế nào cậu cũng không thoát được đâu, nếu cậu biết điều thì đi theo tôi về gặp tôn chủ!"
Bà lão này không phải ai khác, chính là giáo chủ 'Thánh giáo - Thiết Hồng, lúc trước thực lực của mình bị phong ấn nên Thiết Hồng có cơ hội, chính tay giết Thiết Thành!
Lúc đó anh cũng chỉ lo trốn thoát nên hoàn toàn thể Tìm được Thiết Hồng, báo thù cho người anh em Thiết Thành.
Dường như Thiết Hồng và Vân Tinh quen biết nhau, lúc đó đã bị Vân Tinh gọi đi!
"Tôn chủ? Là Vân Tỉnh à?" Trần Khiêm kinh ngạc hỏi.
"Đúng vậy, tam giáo cửu lưu, trong đó Tam giáo do tôn chủ quản lý, đệ tử Tam giáo trải dài khắp thiên hạ. 'Trần Khiêm, cho dù cậu đi đâu cũng không thể thoát khỏi đôi mắt của tôn chủ!"
Thiết Hồng cười lạnh nói.
"Xem ra tôi đã đoán đúng, có người ra tay độc ác với nhiều trẻ con như vậy nhưng lại không chịu xuất hiện, tôi đã đoán được từ lâu rồi, có người muốn ép tôi xuất hiện!"
"Bây giờ bà nghiễm nhiên trở thành tay sai của Vân Tỉnh, xem ra Vân Tinh đã dạy Phệ Hồn Thuật cho bà!”
Đúng vậy, Vân Tinh và cô gái áo trắng, và cả Thiên thần nữa, mọi người đến từ một nơi, mà người biết Phệ Hồn Thuật, ngoài Thiên thần ra thì hẳn là Vân Tinh kia cũng biết!
"Cậu luôn cho rằng cậu rất thông minh, đúng vậy, đúng là tôn thượng đã truyền dạy cho tôi, hơn nữa còn không chỉ truyền cho tôi mà ngay cả người anh em của cậu cũng học được rồi!"
Thiết Hồng cười mỉa!
"Thiết Thành, còn đứng ngây ra đó làm gì, đưa bọn họ ra đây!"
Thiết Hồng quát! Thiết Thành? Trần Khiêm giật thót mình.
Nhìn vào trong rừng cây thì thấy một bóng người đang lôi vài người bước từ trong rừng ra!
Người này là Thiết Thành!
Chỉ có điều, giờ phút này sắc mặt của hắn ta làm 'Trần Khiêm cảm thấy cực kỳ quái dị!
Cơ thể tỏa sát khít Đã xảy ra chuyện gì?
Trong tay hẳn ta là người nhà của Mộc Vũ, Tô Quốc. Cường, Vương Tuệ Mãn và còn có cả Đường Nhiên!
“Thiết Hồng! Lúc ở sơn trang, tôi chỉ bị phong ấn sức mạnh, bà tưởng rằng tôi thật sự sợ bà à?”
Trần Khiêm lạnh lùng quát, xông về phía Thiết Hồng!
Thiết Hồng hết sức thản nhiên, bỗng nhiên bóng dáng bà ta trở nên chập chờn rồi biến mất ngay tại chỗ!
Còn cơ thể Trần Khiêm thì giống như bị cố định lại! Cơ thể cứng đời