Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1803: Tôi phải xé xác bọn họ ra để báo thù cho cậu



“Hóa ra là thế, lúc trước ở trong cung điện dưới sa mạc, có người thần bí nhắc nhở tôi rằng, nếu tìm được quan tài của cô gái mặc đồ trắng thì phải kết hợp luôn với việc mai táng. Hóa ra không phải vận chuyển thi thể, mà là vận chuyển hồn niệm.”
Trần Khiêm đã hiểu rõ.
“Vậy Lực Bá, ông có biết làm thế nào để tìm thể thích ứng của cô ấy không? Làm thế nào để đưa cô ấy ra ngoài thế?”
Trần Khiêm vội hỏi.
“Chuyện này nghe đồn rằng cô ấy cũng giống như
Thiên thần đại nhân, đã tu luyện Thiên Huyền Công, trong cơ thể tồn tại chân khí Thiên Huyền, linh hồn cũng được chuyển tiếp, cần phải tìm người am hiểu về Thiên Huyền Công, rồi dùng Thiên Huyền Thần Đồng để tìm kiếm hơi thở của thể thích ứng, sau khi tìm được rồi, lại dùng Thiên Huyền Công để phóng chân khí ra bên ngoài, một khi cô ấy phát hiện ra, sẽ nhanh chóng chạy tới đó thôi.”
“Nhưng cậu Trần à, rất nhiều người đều không luyện được Thiên Huyền Công, nên tất nhiên tôi cũng không biết.”
Lực Bá tự trách.
“Thiên Huyền Công?”
Trần Khiêm nghe vậy thì trong khấp khởi mừng.
Chẳng phải bây giờ mình đang luyện Thiên Huyền Công sao?
Quả thật trong đó có ghi chép rất nhiều phương pháp luyện mắt, luyện thể, và luyện khí.
Hóa ra dùng Thiên Huyền Công này thì có thể tìm được chị gái mặc đồ trắng.
“Đúng vậy, nhưng bí pháp này có yêu cầu rất cao về thể chất huyết mạch, nếu không có thiên phận thì khi luyện vào sẽ nổ mà chết.”
Trong mắt Trần Khiêm hiện lên khát khao mãnh liệt.
Thiên Huyền Công còn có thuyết pháp như thế à?
Vậy sao mình luyện vào thì không sao nhỉ?
Chẳng lẽ mình thật sự do anh Thiên thần đầu thai à?
Nhưng tạm thời Trần Khiêm không kịp suy nghĩ nhiều về vấn đề này.
Lực Bá nói cho Trần Khiêm biết phương pháp dùng chân khí Thiên Huyền để tìm kiếm thể thích ứng phù hợp.
Cho nên việc cấp bách bây giờ của Trần Khiêm, là nắm bắt thời gian để tìm được thể thích ứng.
“Lực Bá, cảm ơn ông đã nói cho tôi biết nhiều manh mối như thế.”
Trần Khiêm vui vẻ vỗ vai Lực Bá, sau đó lấy Khí Huyết Đan mang tới từ Dược Vương Gốc ở trong ngực ra, rồi đưa cho Lực Bá.
“Tôi không biết Khí Huyết Đan này có tác dụng khôi phục chân khí cho ông hay không, nhưng tôi vẫn lấy về cho ông, ông cứ dùng thử xem có tác dụng gì không.”
Trần Khiêm lấy Khí Huyết Đan ra.
“Đan dược ư? Đồ tốt! Nhưng chất lượng không tốt cho lắm, có điều vẫn có tác dụng, phải nói là rất có tác dụng, cảm ơn Thiên thần đại nhân, à không, cảm ơn cậu Trần!"
Lực Bá nhận bằng hai tay, vui vẻ cười nói.
Ông ta vừa vung tay lên, mười mấy viên đan dược chạy thẳng xuống bụng ông ta.
Chẳng mấy chốc, Trần Khiêm đã nhìn thấy, sắc mặt vốn đang tái nhợt của Lực Bá đã khôi phục hơn nhiều, đang dần hồng hào trở lại.
Lực Bá nhắm mắt lại, ngưng thần cảm ứng: “Bây giờ chân khí trong người tôi đã hồi phục được một chút rồi, để tôi thử khôi phục lại trạng thái ban đầu xem.”
Ông ta nói xong thì nắm chặt hai tay, xương cốt toàn thân nhất thời phát ra tiếng rắc rắc.
Tiếp sau đó, Trần Khiêm nhìn thấy, thể phách ông ta đang thu nhỏ lại với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Giống như Thúc Cốt Công vậy.
Chẳng mấy chốc, Lực Bá đã biến thành một người ông chú cao lớn, với vóc dáng hơi thô kệch mập mạp.
“Hì hì, cảm ơn cậu Trần, cuối cùng tôi cũng có thể giống hệt cậu rồi.”
Lực Bá cười nói.
“Ừm!”
Trần Khiêm khẽ gật đầu.
“Bây giờ tôi chỉ còn thiếu binh khí cầm tay nữa thôi, chỗ cậu Trần có tiệm rèn không, tôi sẽ tự rèn một chiếc, sau đó chúng ta sẽ đi tìm bọn họ.” Lực Bá bỗng hung hăng nói.
“Tìm bọn họ? Tìm ai thế?”
“Nhà họ Cổ muốn hãm hại cậu, tôi phải xé xác bọn họ ra để báo thù cho cậu.”