Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1827: Tôi có thành hồn ma cũng sẽ không tha cho ông



"Đúng vậy, mọi chuyện cơ bản là giống như những gì cháu đã biết, hơn nữa, sự thật đã chứng minh, thân phận của Trần Khiêm không chỉ có chúng ta mà còn có rất nhiều thế lực đã biết rồi. Tu vi của Trần Khiêm tiến bộ thần tốc, mỗi ngày tăng lên gấp bội, chuyện này không liên quan đến đặc thù thể chất của cậu ta mà là do có người cố ý động tay động chân lên cậu ta, phóng thích tiềm năng của cậu ta, nhưng không nhiều lắm đâu. Năng. lượng phóng thích, nếu đặt lên bàn cân thì chỉ như giọt nước trong đại dương, như hạt cát trong sa mạc vậy!"
"Mà chỉ cần như vậy thôi, Trần Khiêm cũng đã khủng bố thế rồi, chứ nếu như khai phá toàn bộ tiềm năng của cậu ta, cho dù chỉ là một chén nước trong cái đại dương ấy, cũng đủ để biến chúng ta thành con kiến trong mắt cậu ta, chỉ cần cậu ta nhấc chân là đã có thể giẫm nát chúng ta rồi! Đến lúc đó, tương lai của nhà họ Cổ chúng †a là một thảm kịch, không có lấy một cơ hội để ngóc đầu lên. Cho nên, cháu đã hiểu vì sao chúng ta cùng với Cửu La Môn lại e dè cậu ta như vậy chưa?”
"Hơn nữa bà nội lúc trước cũng lén lút quan sát, cậu ta trước nay tính tình nhu nhược, yếu đuối. Không biết từ lúc nào, cậu ta đã trở nên cứng rắn, trầm tư, trưởng thành ngày một nhanh hơn. Cháu có tin là chỉ cách vài ngày gặp lại cậu ta, sẽ cảm thấy cậu ta biến đổi rất lớn, khiến ta cảm thấy dường như không làm quen được".
"Điầu này khiến bà nội lo lắng, nó giống như một tín hiệu cảnh báo nguy hiểm, báo động cho chúng tai"
Cổ Nguyệt Hà sa sầm mặt.
Cổ Vũ Tiêu ngạc nhiên đến há hốc miệng, ngoan ngoãn gật đầu.
"Vậy bà nội, lai lịch của nhà họ Cổ chúng ta thì sao? Nhà họ Cổ có lai lịch gì, còn nữa, bà nội có nhắc tới cao thủ đại thần thượng cổ đã tẩu thoát, họ chạy đi đâu rồi?"
Hôm nay, dường như Cổ Vũ Tiêu đã bước vào một thế giới khác lạ.
"Họ lánh nạn khắp nơi, thậm chí có người còn lưu lạc ở nhân gian, nhưng đại đa số đều đến một nơi gọi là Giới Vực, nơi đây linh khí tương đối dồi dào!"
"Giới Vực, Giới Vực là ở đâu? Ở ngoài trái đất luôn sao?"
Cổ Vũ Tiêu tò mò hỏi. Cổ Nguyệt Hà lắc đầu: "Không phải, Giới Vực cũng ở trái đất, nhưng ở những kẻ hở không gian ở trái đất! Hơn nữa, có rất ít người có thể đột phá để đi vào những kẽ hở. này, người đi vào được cũng khó mà ra, người ở ngoài cũng khó mà vào được!"
"Còn về phần nhà họ Cổ chúng ta, mấy mươi nghìn năm trước, lão tổ vô tình phát hiện vết tích thượng cổ lưu lại, do đó nắm giữ được một ít bí kíp, lưu truyền trong dòng họ, khiến nhà họ Cổ trở thành một trong những gia tộc lớn mạnh nhất trên trái đất!"
"Dường như cháu đã hiểu được chút ít!" Cổ Vũ Tiêu mơ hồ cái hiểu cái không gật đầu.
"Được rồi, giờ cháu đã biết hết mọi chuyện, bà nội tin cháu sẽ không ngăn cản bà nội nữa. Chuyện đã đến nước này, không còn đường lui nữa. Tương lai, dù chúng ta không đối phó với Trần Khiêm thì Trần Khiêm cũng sẽ không tha cho nhà họ Cổ chúng ta. Hơn nữa, đã bước chân lên thuyền, chúng ta bắt buộc phải đối phó với nguy cơ này. Bà nội tin cháu sẽ không để thứ tình yêu không có kết quả này làm mờ lí trí, bỏ mặc mấy trăm mạng người nhà họ Cổ đâu nhỉ?"
Cổ Nguyệt Hà buồn bã nói.
"Bà nội, thật ra theo hiểu biết của cháu về Trần Khiêm, anh ấy không phải là người lòng dạ độc ác đâu. Lúc này sự việc còn chưa căng, chỉ cần chúng ta giải thích rõ ràng với anh ấy, nói không chừng còn có thể giảng hòa!"
"Ha ha, cháu sai rồi, cháu căn bản không hiểu rõ cậu †a, nhất là cậu ta của hiện tại! Được rồi, cháu đừng nói gì nữa, ra ngoài đi, ngoan ngoãn ở nhà họ Gổ đợi, đừng làm bà nội phải phân tâm!"
Cổ Nguyệt Hà khoát tay áo.
Cổ Vũ Tiêu còn muốn nói gì đó, thấy bà nội không muốn tiếp tục lôi thôi thì đành lui ra.
Cửa mật thất một lần nữa khép lại.
"Bà sai rồi, bà không nên giải thích cặn kế như vậy cho cháu gái bà biết, điều này có thể khiến cô ấy mất mạng. Cô ấy đã yêu Trần Khiêm rồi, mọi cô gái đều ngu xuẩn trong tình yêu! Cô ấy có thể phá hỏng kế hoạch của chúng tai"
Đúng lúc này, trong mật thất vang lên một giọng nói kì bí.
"Tôi hiểu rõ cháu gái mình, tuy rằng nó chưa yêu ai bao giờ, nhưng khi tôi nói cho nó biết mọi chuyện, nhất định nó sẽ biết cân nhắc lợi hại. Đây cũng là giúp cho nó, nếu không tôi thật sự không chắc con bé ngốc ngếch này có làm ra việc ngu ngốc gì phá hoại kế hoạch của chúng ta! Cho nên tôi kể hết về thân thế của Trần Khiêm cho nó nghe, để nó biết sự chênh lệch quá lớn giữa nó và Trần Khiêm mà từ bỏ!"
"Ngược lại là ông đó, ông đã đồng ý với chúng tôi, nếu tới cuối cùng mà ông trở mặt, tôi có thành hồn ma cũng sẽ không tha cho ông!"