Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1889: Đều nằm trên người cháu



Rõ ràng ánh mắt Trần Bình An hơi trốn tránh, sau đó ho khan nói: “Cái này thì, trước mắt chưa có, chú không hề biết người đó là ai, nhưng mà bây giờ người đó đã xuất hiện rồi, chú nghĩ hắn ta sẽ còn xuất hiện nữa. Huống chỉ bây giờ chúng ta có manh mối quan trọng, đó là tại sao giám đốc khu vực lớn lại biết nhà họ Trần xảy ra chuyện, đây mới là mấu chốt!”
Trần Bình An nói. “Ừm, cho dù thế nào thì tất cả những chuyện này đều do người đứng sau màn làm, cháu sẽ bắt người đó rai"
Mà giờ phút này, toàn thân Lý Văn run rẩy, yếu ớt nằm dưới đất.
“Ông ta bị ngâm trong giếng lâu nên ngũ tạng bị tổn thương, chú Hai, cháu cứu ông ta trước!”
Nói xong Trần Khiêm nhấc Lý Văn đang hôn mê vào một căn phòng trong biệt thự.
Mà chú Hai sốt ruột quan sát bốn phía.
“Chú cũng đến từ Giới Vực? Bị Hội Thái Dương mang đi Giới Vực? Đúng không?”
La Tử Yên nhìn Trần Bình An hỏi.
“Không có chuyện gì gạt được cô Tử Yên, không đúng, là đôi mắt tỉnh tường của đại thần!”
Trần Bình An hơi khom lưng với La Tử Yên. “Ừ, và còn Lực Bá nữa, tu vi hai người cực kỳ giống nhau, hơn nữa vừa rồi tại sao chú lại không nói toàn bộ tình hình thực tế cho Tiểu Khiêm nghe?”
La Tử Yên tò mò hỏi.
“Cô hỏi về người đứng sau màn đúng không? Không phải tôi không muốn, nguyên nhân thứ nhất là trước mắt tôi chỉ nghi ngờ mà thôi chứ chưa chắc chắn. Thứ hai, Tiểu Khiêm đã trải qua quá nhiều trắc trở và tra tấn tâm lý. Nếu chỉ dưới tình huống nghỉ ngờ mà tôi đã nói danh tính người này cho nó nghe, tôi sợ nó không thể chấp. nhận, bị đả kích!”
Trần Bình An ưu sầu lắc đầu.
“Trên thực tế, sự thật này, đối với chú mà nói, cũng khó mà chấp nhận được.”
“Ừ! Chỉ hy vọng mọi chuyện có một cái kết tốt nhất!”
“Tôi hiểu, nhưng những trắc trở mà Tiểu Khiêm phải trải qua, thật ra nó là định mệnh, bởi vì từ khi cậu ấy sinh ra đã được định là không hề tầm thường, cũng đã định là không sống cuộc sống như người bình thường!”
La Tử Yên nói.
“Ừ, cô cảm thấy, sau này Tiểu Khiêm nên làm gì?”
Trần Bình An hỏi.
“Đạo Cơ của cậu ấy đã bị phá hủy, mặc dù tu vi của cậu ấy cực kỳ kinh khủng nhưng không đến mức có thể theo chân chiến đấu với bọn họ! Tiếp theo, tôi thật sự rất lo lắng!”
Đây đúng là chuyện Trần Bình An luôn lo lắng.
Thật ra anh cả và nhóm Tử Nguyệt, theo những gì Trần Bình An đoán, trước mắt chắc chắn mọi người sẽ không nguy hiểm đến tính mạng.
Bởi vì rất có thể người đứng sau màn đang muốn lợi dụng uy hiếp Tiểu Khiêm.
Cho nên sau đó Tiểu Khiêm phải đối diện với rất nhiều phiền phức, căn cứ theo tu vi hiện tại của Tiểu Khiêm, không thể đối phó với những cao thủ chân chính.
“Chú Hai, chị Tử Yên, hai người đang nói gì vậy!” Lúc này, Trần Khiêm bước ra.
“Tôi và chú Hai cậu đang thảo luận về việc Đạo cơ của cậu bị phá hủy!”
Tử Yên nhìn Trần Khiêm nói.
“Tôi biết Đạo Cơ của tôi bị hủy nhưng mà bây giờ tôi chỉ muốn điều tra chuyện người thân, và còn hẹn ước Thánh Thủy, tôi muốn nhanh chóng sang đó tìm ông nội, về việc khôi phục Đạo Cơ, bây giờ tôi thật sự không có sức quan tâm!”
Trần Khiêm buồn rầu nói.
“Nhưng, không khôi phục được Đạo Cơ của cậu, cho dù cậu có tìm được sự thật thì cũng là bước thêm một bước đối diện nguy hiểm, cậu không hề có sức chống cự, chỉ có khôi phục lại Đạo Cơ, cậu mới có thể đối phó với mọi thứ!”
La Tử Yên khuyên nhủ.
Trần Bình An gật đầu: “Cô Tử Yên nói đúng, chú cũng nghĩ vậy, việc cấp bách bây giờ là chữa trị Đạo Cơ của cháu, nói thật lòng, hy vọng của chú và cô Tử Yên đều nằm trên người cháu...”