Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1915



Ầm ầm!
Không biết qua bao lâu, bên tai Trần Khiêm truyền đến một tràng tiếng nổ.
Tiếng nổ này khiến Trần Khiêm choàng tỉnh. Giống như từ trong mơ tỉnh lại. Trần Khiêm từ từ mở mắt ra.
Phát hiện ra hiện tại mình đang ở trên một hòn đảo, mà xung quanh hòn đảo này đều là cây cối rậm rạp.
Lập tức thi triển thần thức để nhận thức xung quanh, mơ hồ cảm nhận được xung quanh có du thuyền không ngừng chạy qua.
“Hiện tại chắc mình quay về rồi, nhưng đã bị lệch khỏi vị trí xuất phát, đến một hòn đảo!” Trần Khiêm thầm nói.
Muốn đến nhà họ Trần ở Nam Dương tất nhiên không khó, Trần Khiêm đang muốn bay thẳng về.
Bởi vì sâu trong tâm trí có thể cảm nhận được Đạo. Cơ của mình hoàn toàn không tổn hại gì, đá vận mệnh thật sự kì diệu.
Bây giờ anh đã không cần phải sợ gì nữa rồi.
Nhưng, những vấn đề sau đó cũng xuất hiện.
Chính là Đạo Cơ thức tỉnh trở lại khiến Trần Khiêm có sức mạnh vô cùng lớn, trước kia không có ngự khí, sở hữu những sức mạnh này hệt như anh đang cõng một quả núi trên lưng vậy.
Khiến Trần Khiêm không thể không dừng lại để tiêu hóa những sức mạnh khổng lồ này trước.
Trần Khiêm ngồi thiền tại chỗ, bắt đầu vận hành công pháp.
Cùng lúc này, nhà họ Trần. Một trận sấm chớp vừa quét qua nhà họ Trần. Nhưng sau khi đi qua thì chẳng còn lại gì.
Trần Bình An lo lắng chờ đợi ở một bên.
Ông ấy lập tức mở to mắt: “Đại thần Tử Yên, đây là chuyện gì vậy? Tiểu Khiêm đâu? Tính toán thời gian thì bây giờ chắc là thăng bé nên về rồi chứ?”
Trần Bình An vội hỏi.
“Ừ, nhưng không sao, chắc là lệch khỏi vị trí xuất phát thôi. Trước khi Tiểu Khiêm đi, chắc chắn đã nhanh chóng chuyển động cơ thể mình cho nên mới không quay về vị trí tại. Chỉ là không biết bây giờ đá vận mệnh đã đưa cậu ấy tới chỗ nào rồi!"
La Tử Yên nói.
“Theo như cô nói, sau khi thức tỉnh, tu vi của Trần Khiêm cũng không còn tầm thường nữa, nếu ở một vị trí khác thì thằng bé quay về cũng không cần lâu như vậy!”
Trần Bình An nói.
“Không, bởi vì sau khi thức tỉnh sẽ có được sức mạnh rất lớn, sức mạnh khổng lồ này sẽ xuất hiện trong Tình cảnh hiện tại, cho nên Trần Khiêm phải cần thời gian để tiêu hóa và dung hợp sức mạnh này. Bởi vì, những lợi ích và thay đổi mà sức mạnh này mang lại cho cậu ấy là vô cùng vô cùng to lớn! Thậm chí có thể làm thay đổi cơ thể của cậu ấy, cho nên nhất định phải hấp thu và sử dụng đầy đủ! E là một lúc nữa, cậu ấy cũng chưa quay về đâu!”
“ừ”
Trần Bình An gật đầu, sau đó nghỉ hoặc nói: “Vậy đại thần, cơ thể Tiểu Khiêm sẽ xuất hiện những thay đổi gì? Lễ nào giống như lúc chúng ta ở Giới Vực, có được một số năng lực đặc biệt?”
“Có thể hiểu như vậy, nhưng rõ ràng, những năng lực đặc biệt mà Tiểu Khiêm đạt được hoàn toàn không giống với chúng ta. Những thứ cậu ấy có được cũng không thể gọi là năng lực đặc biệt, mà sẽ mở ra một phép thần thông mới! Một phép thân thông vô cùng mạnh!”
La Tử Yên giải thích.
“Ừ, vậy tôi thực sự rất mong đợi. Sự biến đổi cuối _ cùng của Trần Khiêm sẽ thế nào?”
Trần Bình An vui mừng nói.
Lúc này, đột nhiên La Tử Yên nhíu chặt mày. “Không hay rồi!”
Cô ấy vội nói.
“Sao vậy đại thần Tử Yên?”
Trần Bình An hỏi.
“Có một nhóm người đang nhanh chóng bao vây chúng ta lại, tôi cảm nhận được khí tức của Cửu La Vương!”
La Tử Yên thận trọng nói.
“Cửu La Vương?”
Trần Bình An cũng trợn lớn mắt.
“Cuối cùng bọn họ vẫn tìm được đến đây, chúng ta phải mau chóng rời đi thôi!”
La Tử Yên nói “Muốn đi, đâu có đơn giản như vậy!”
Một tiếng quát khiến người ta sợ hãi vang lên xung quanh.
Theo sau là một trận gió lốc. Chính là Cửu La Vương.
Rất nhiều cao thủ theo sau bao vây cả hòn đảo nhà họ Trần.
“Đại thần Tử Yên, không được, cô phải rời khỏi đây trước, để tôi đánh lạc hướng bọn họ!”
Trần Bình An nói.
“Không được, ông là chú hai của Tiểu Khiêm, nếu ông gặp nguy hiểm, Tiểu Khiêm sẽ càng đau lòng hơn, bây giờ cậu ấy đã không còn người thân rồi!"
La Tử Yên lắc đầu.
“So ra thì đại thần Tử Yên quan trọng với Tiểu Khiêm hơn, mạng sống của Trần Bình An tôi không có gì quan trọng, cô mau đi đi! Nhà họ Trần có đường hầm bí mật, nếu còn chần chừ nữa thì hai chúng ta chẳng ai đi được đâu!"
Trần Bình An đau khổ khuyên nhủ.
La Tử Yên chật vật một hồi, cuối cũng chỉ có thể cắn răng.
Hiện tại, cô ấy tuyệt đối không thể rơi vào tay Cửu La Vương.
Nếu không, rất có thể Tiểu Khiêm sẽ gặp phải nguy hiểm khác.
Cho nên hết cách rồi!
La Tử Yên cầm ngọc bội Long Huyết, lập tức hóa thành một tia sáng, trốn vào đường bí mật của nhà họ Trần.
“Các người không ai thoát được đâu, cuối cùng Trần Khiêm sẽ rơi vào tay tôi...”
“Bên ngoài, giọng nói của Cửu La Vương vẫn đang gào thét...