Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1958: Chờ một chút



Sau khi bàn bạc xong, ba người cùng đồng hành đi đến sơn trang Hộ Long.
Nhà họ Thẩm khi trước là một gia tộc lớn ở vùng Ký Châu này, nhưng sau lại bị nhà họ Đoạn ám hại, bởi thế mà gia đạo sa sút.
Chiếc xe riêng của Thẩm Phiêu Phiêu vốn là một chiếc siêu xe trị giá ít nhất cũng phải năm sáu triệu
Hiện giờ chỉ có thể dùng một chiếc BMW series 7 rất đỗi bình thường.
Dĩ nhiên, Trần Khiêm cũng sẽ không chê bai chuyện đó.
Trên đường đi, Thẩm Phiêu Phiêu nói qua tình hình của sơn trang Hộ Long cho Trần Khiêm.
Sơn trang Hộ Long này được một hậu duệ vương hầu của triều Minh xây dựng, đến nay đã có lịch sử cả nghìn năm.
Về sau sơn trang này được nhà họ Vạn làm chủ đầu †ư mua đứt.
Bọn họ biến nơi đây thành công trình thăm quan quy mô lớn.
Bây giờ lại trở thành nơi tổ chức buổi lễ dưới lòng đất.
Mấy hôn nữa sơn trang Hộ Long sẽ cấm người ra vào, vậy nên lượng người tới đây mấy ngày nay lại tăng vọt so với trước.
Khiến cho bãi để xe cũng trở nên chật chội.
Đây là xe của ai? Ai cho phép mấy người dừng xe ở đây?
Thẩm Phiêu Phiêu mới vừa đỗ xe xong, lúc ba người đi ra chợt nghe được một giọng nói chói tai lạ thường.
Quay lại thì thấy một chiếc Mercedes-Benz sang trọng dừng trước mặt họ, một nhóm nam nữ lần lượt bước xuống.
Cô ả cầm đầu giọng đầy trào phúng.
Nhưng chưa nói hết ba câu, cô ả bỗng nhiên sửng sốt, ngay đến Thẩm Phiêu Phiêu cũng sững sờ.
Lý Kiều Kiều?
Thẩm Phiêu Phiêu?
Hai người cùng nói.
Sau đó, Thẩm Phiêu Phiêu hơi đỏ mặt, hiển nhiên cô †a cảm thấy hơi xấu hổ khi gặp cô gái không lớn hơn mình bao nhiêu tuổi kia.
Mà Lý Kiều Kiều thì hoàn toàn ngược lại, cô ta không che giấu vẻ đắc ý trên mặt.
Tôi còn tưởng là ai nữa, hóa ra là Thẩm Phiêu Phiêu à, thế nào? Không đi tìm việc làm mà lại đến sơn trang Hộ Long chơi à?
Lý Kiều Kiều lập tức khoanh tay cười lạnh nói.
Kiều Kiều, cô ta là ai vậy?
Mấy người trẻ tuổi cả nam lẫn nữ đi cùng Lý Kiều Kiều cất tiếng hỏi, bọn họ ai nấy đều mặc những bộ áo quần rất đắt tiền.
Bởi vậy ánh mắt đều chứa đôi chút miệt thị.
À, cô ta ấy à, tính ra cũng là em họ của tôi, mẹ cô ta là con gái nuôi của bà ngoại tôi, sau được gả qua nhà họ! Thẩm. Bây giờ mấy cậu không nghe tin à, nhà họ Thẩm. _ nát ra sao rồi! Không ngờ cô ta còn có tâm trạng chơi
bời, hơn nữa còn đến sơn trang Hộ Long chỉ có người giàu sang mới có tiên để đi nữa!
Lý Kiều Kiều rất bất ngờ. Giữa chị em họ với nhau đôi khi so bì rất gay gắt.
Trước đây Lý Kiều Kiều không sánh bằng Thẩm Phiêu Phiêu, cô ta cả ngày chỉ biết ngước mắt ghen ty.
Hiện †ại tình thế đã đảo ngược, cô ta đã có thể cười nhạo Thẩm Phiêu Phiêu rồi.
Chị!
Nghe Lý Kiều Kiều móc mỉa mình như vậy, Thẩm Phiêu Phiêu tức muốn điên nhưng lại không làm gì được cô ta.
Phiêu Phiêu, chúng ta đi thôi!
Trần Khiêm bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ một tiếng, anh thản nhiên gọi.
Thẩm Phiêu Phiêu gật đầu, cô ta đang định bước đi.
Chờ một chút!
Thì Lý Kiều Kiều gọi họ lại.
Chị còn định làm gì nữa hả Lý Kiều Kiều?
Thẩm Phiêu Phiêu hỏi.
Làm gì? Cô nói xem tôi làm gì nào? Lái con xe giẻ rách của cô đi! Cái hộp sắt mấy trăm nghìn tệ cũng có mặt mũi đậu ở bãi xe người ta bỏ cả trăm triệu xây dựng à?
Lý Kiều Kiều ra lệnh.
Đúng vậy đó, đã thế còn dẫn theo cả lũ ăn mày nghèo hèn vào đây nữa!
Một cô gái đứng cạnh Lý Kiều Kiều nói thêm.
Vừa nghe thấy từ nghèo hèn, cả Trần Khiêm và Tiêu Ngôn đều ngẩng phắt đầu lên nhìn cô ta.
'Tên nghèo hèn? Cố Phán, kẻ nghèo hèn nào vậy?
Lý Kiều Kiều cao giọng hỏi.