Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 1986: Quả thực là quá mạnh



Trần Khiêm đi cùng với Lý Tú Tú.
Còn tưởng cô ta tìm mình vì việc gì, hóa là ra muốn bảo mình bắt giúp một con vẹt.
Con vẹt này biết nói tiếng người.
Cũng không biết thế nào mà sau khi đến đây thì lại trở nên không nói được nữa.
Cô ta cảm thấy lần trước con bò yêu kia sợ Trần Khiêm, nói không chừng con vẹt này cũng sẽ sợ Trần Khiêm, thế là nghĩ đến việc nhờ Trần Khiêm bắt giúp. mình.
Trần Khiêm lắc đầu bất lực.
Cũng vì sợ vướng vào Lý Tú Tú cho nên Trân Khiêm gật đầu đồng ý.
“Không ngờ anh cũng có thủ đoạn lắm đấy, kia chắc. là nhà họ Tần nhỉ? Mặc dù anh có thể bước lên con đường của nhà họ Tần, nhưng Trần Khiêm à, anh phải cảm ơn tôi đấy, hừ, thực ra tôi bảo anh qua đây bắt vẹt cho tôi chỉ là một trong nhiều lý do...”
Sau khi Lý Tú Tú đưa Trần Khiêm xuống dưới lòng đất, cô ta mới từ từ nói.
“Ý gì?
Trần Khiêm tò mò cười.
“Có thể anh không biết, nhà họ Tân này có thù oán với nhà họ Vạn, bây giờ anh lại ở cùng một chỗ với nhà họ Tần, đợi lát nữa vào trong rồi chắc chắn sẽ bị người của nhà họ Vạn nhìn thấy, anh không muốn sống nữa à!”
Lý Tú Tú oán hận nói.
*À, tôi hiểu rồi, đây là ý của cô à, ha ha, được, vậy tôi thật sự cảm ơn cô!”
Trần Khiêm cười mỉm.
“Tú Tú, cậu có quan hệ gì tên tầm thường này, không phải cậu thích anh ta rồi đấy chứ?”
Mấy cô gái bên cạnh Lý Tú Tú lần lượt che miệng chế nhạo, nói.
“Đi đi đi, đừng nói nhảm, sao tớ có thể thích anh ta chứt"
Lý Tú Tú cạn lời.
Nhưng mà nói thật, thực ra Lý Tú Tú rất có thiện cảm với Trần Khiêm.
Cảm thấy Trần Khiêm rất tốt, bụng dạ cũng vô cùng lương thiện.
Bởi vì nhóm Lý Tú Tú có quan hệ với nhà họ Vạn cho. nên tất có bọn họ có thể tự do ra vào ở sơn trang Hộ Long.
Lúc này, bọn họ tìm được một vị trí rất tốt để ngồi.
Ngay cả Trần Khiêm cũng được thơm lây từ Lý Tú Tú, ngồi ở vị trí tương đối gần phía trước.
Vừa nấy Trần Khiêm muốn đi.
Nhưng, thứ nhất là nghe Lý Tú Tú nói muốn tốt cho mình nên mới gọi mình đến bên cạnh cô ta.
Thứ hai là thế này cũng tốt, vừa khéo mình có thể ở bên dưới quan sát thật kĩ những cao thủ lát nữa sẽ tham gia thi đấu.
Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên giao đấu chính thức với người tu chân.
Lúc này, Trân Khiêm dồn hết sự chú ý của mình lên hội trường.
Đây là một hội trường hình tròn rất lớn.
Ở chính giữa hội trường là một bục cao dùng để thi đấu.
Có ba mươi mấy gia tộc ngồi ở bên dưới bục cao để tham gia thi đấu.
Mặc dù bề ngoài ba mươi mấy gia tộc này đều tỏ ra tôn trọng nhà họ Vạn nhưng thực ra trong đó đang sóng. ngầm cuộn trào.
Mọi người đều hiểu được tầm quan trọng của buổi lễ lần này, đều đang âm thầm phân cao thấp. Trần Khiêm ngồi bên dưới quan sát.
Phát hiện ra nhà họ Vạn và nhà họ Lý là hai gia tộc thực sự có thực lực nhất định trong những gia tộc này.
Có vài gia tộc còn lại. Tất nhiên cũng có người tu chân bảo hộ. Nhưng rõ ràng thực lực không bằng Lý Thiếu Tông.
Bởi vì sau khi bọn họ lên bục chỉ trụ được vài hiệp thì „ bị Lý Thiếu Tông đánh bại không thương tiếc.
Không biết vì sao, lúc này, ngay cả Vạn Diệu Tông cũng cảm thấy kì lạ.
Đó chính là thực lực của Lý Thiếu Tông tăng lên quá nhanh.
Vạn Diệu Tông biết Lý Thiếu Tông chẳng qua mới chỉ là tu sĩ nhất phẩm mà thôi, làm cách nào mà có thể đánh bại nhiều tu sĩ nhất phẩm dễ như trở bàn tay thế chứ?
Lẽ nào hiện tại cậu ta đã vượt qua cả tu sĩ nhất ái. phẩm rồi?
Vạn Diệu Tông hơi ngạc nhiên.
Bịch!
Chớp mắt, lại một ông lão nữa bị đánh bại rơi xuống khỏi bục cao.
“Tuổi trẻ tài cao, lão già tôi đây tâm phục khẩu phục!”
Lão già này hành lễ với Lý Thiếu Tông, sau đó xoay. người rời đi.
Cả hiện trường đều đổ dồn ánh mắt vào người thanh niên này.
Mạnh! Quả thực là quá mạnh!
Vạn Diệu Tông thấy một người mạnh nữa trong một gia tộc lại bị đánh bại.
Cũng không còn bình tĩnh được nữa.
“Chẳng lẽ quyền quản lý năm nay phải giao cho nhà họ Lý hay sao?”
Ông ta tự lẩm bẩm.