Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 2024: Truyền thuyết Hỗn Thế Ma Vương



Mấy ngày nay, thầy Quỷ sử dụng quẻ bói Cửu Long, kết hợp với Tu La Bàn này, tiến hành phán đoán chuẩn xác nhất.
Nghe nói, hình thức xuất hiện sớm nhất của tổ chức Long đã có từ mười nghìn năm trước.
Tất nhiên, có thể trước đây không hề lấy tên là tổ chức Long.
Nhưng lại là cha truyền con nối, phần lớn mọi công việc của tổ chức Long đều ở trong bóng tối.
Cũng giống như Bách Hiểu Sinh trong tiểu thuyết võ hiệp, trong Tu La Bàn có ghi chép tường tận những chuyệ
kỳ lạ xảy ra trong bao năm qua.
Nếu suy luận theo phép bói Cửu Long, thì tư liệu lịch sử mà Tu La Bàn tiến hành xác nhận, quả thật đã miêu tả tỉ mỉ một chuyện.
Cũng dựa vào điều này mà thầy Quỷ không chỉ biết được vị trí của đảo U Long, mà còn phát hiện chủ nhân của đảo U Long cũng bắt nguồn từ nhà họ Trần.
“Lúc trước tôi từng nghe bà cụ nhà họ Gổ nói, ban đầu nhà họ Trần từng là gia tộc tu chân vô cùng lợi hại, sau đó vì một số nguyên do đã làm cho nhà họ Trần tu chân đó bị diệt vong trong vòng một đêm, từ thiên đường rơi xuống địa ngục!”
“Còn ông nội tôi...” Nói đến đây, Trần Khiêm không khỏi do dự một lát rồi mới nói tiếp: “Ông ta là người duy nhất chạy thoát ra khỏi nhà họ Trần lúc đó, ông ta từng đi tìm nhà họ Cổ để báo thù, rồi nhân cơ hội cướp pháp khí nhà họ Cổ, sau khi lên kế hoạch hủy diệt xong, ông ta bắt đầu chạy trốn lên đảo U Long để ẩn cư. Lúc đó ông †a mang theo một bí mật quan trọng, sau khi ẩn cư trên đảo U Long, nhà họ Trần tu chân được sáng lập cho đến bây giờ, và nhà họ Trần chúng tôi sau này, đêu do một †ay ông ta sáng lập!”
Trân Khiêm nghĩ tới manh mối mình có được rồi nói. Nhưng thầy Quỷ lại lắc đầu:
“Cậu Trần, chuyện cậu nói giống như một phiên bản được đơn giản hóa thì đúng hơn, rất nhiều tin tức quan trọng đều bị lướt qua, theo như những gì tôi được biết từ trong Tu La Bàn, ông nội cậu... à, Trần Điểm Thương, hình như không hề đơn giản như vậy. Trên đảo U Long luôn tồn tại một truyền thuyết cực kỳ liên quan đến ông ta Thầy Quỷ nói. “Truyền thuyết đảo U Long?” Trần Khiêm ngạc nhiên. “Đúng vậy, đảo U Long, bây giờ đang nằm trong một hải phận thần bí của nước C, nghe nói mười nghìn năm trước từng xuất hiện một truyền thuyết, đó chính là truyền thuyết Hỗn Thế Ma Vương!”
Thầy Quỷ nói xong thì thấy ánh mắt thăm dò của Trần Khiêm.
Sau đó lại nhìn dáng vẻ tò mò của Long Diệp ở bên cạnh.
Ông ta nói tiếp: “Nghe nói mười nghìn năm trước, từng có rất nhiều ngư dân đánh bắt cá ở vùng biển đó, nhưng lại xảy ra một số chuyện kỳ lạ, từng tốp ngư dân bắt đầu mất tích một cách thần bí."
“Lúc đó, mọi người đều cho rằng có khi nào thuyền bọn họ bị mất phương hướng, nhưng hễ là ngư dân thì rất có cảm giác phương hướng với biển cả, gần như là sinh ra là có, sao có thể bị mất phương hướng chứ?”
“Mấy ngư dân này bắt đầu suy đoán, có khi nào trên biển xuất hiện một con quái vật khổng lồ, hoặc bọn họ. gặp phải bão, nên bị cuốn vào một số đảo hoang nào. đó."
“Bọn họ luôn thành kính cầu xin Thần Phật phù hộ, mãi đến khi một tốp ngư dân ra biển rồi gặp bão, đã đưa bọn họ lên một đảo hoang, mà trên đó, bọn họ đã phát hiện nhiều cái xác khô.”
“Chính là mấy ngư dân bị mất tích, nhóm ngư dân này cực kỳ sợ hãi, bởi vì những ngư dân đó chỉ mới ra biển chưa được bao lâu, chưa tới mấy ngày đã biến thành cái xác khô, rõ ràng là bị hút khô.”
“Sau khi phát hiện ra sự đáng sợ này, bọn họ lập tức. đứng ngồi không yên, chờ bão tan rồi, bọn họ mang toàn bộ thi thể quay về làng chài, đến khi quay về làng chài rồi bọn họ mới phát hiện ra, toàn bộ người trong thôn đều biến thành xác khô, bị hút sạch máu tươi.”
“Mấy ngư dân này cực kỳ đau khổ, bọn họ ra sức tìm kiếm người sống, cuối cùng phát hiện ra cả thôn chỉ còn lại một tên ngốc là còn sống sót, mấy ngư dân đó hỏi anh ta rốt cuộc trong thôn đã xảy ra chuyện gì...”
“Tên ngốc đó giơ tờ giấy mình đang vẽ cho bọn họ xem, ha ha, hình như tên ngốc này đã quen vẽ tranh, nên vẽ rất đẹp, mọi người phát hiện ra, đây là một quái nhân có ba mắt, và một đôi chân to lớn, đôi chân đó lớn đến cỡ nào chứ? Nhìn qua thì thấy gần bằng nửa thân người.”
“Hơn nữa đầu lưỡi tên quái vật này rất dài, tóc thì thẳng đến eo, còn biết nói tiếng người nữa!”
“Tên ngốc nói, lúc nhìn thấy hẳn ta, thì có người hỏi hắn ta muốn làm gì, kết quả hắn ta chỉ hỏi lại một câu, đây có phải thôn U Long không?”
“Có một đứa bé nói phải, sau đó hắn ta liền giết sạch người trong thôn, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn!”