Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 370: "Được lắm!"



"Chị dâu quen mấy tên này thật sao? Đúng lúc em đang muốn tìm người hỏi xem có quen ai là cậu Lý Lý Duệ hay không, dù sao chị cũng quen biết rộng, không ngờ thật có quen kẻ gọi là cậu Lý này!"
Tô Khải lúc này cũng cười lạnh mà nói.
"Ha ha ha? Gì? Cậu Lý Lý Duệ á? Nói anh ta sao? Chị đây nhổ vào, chị nói cho cậu biết, ba người bọn hän, ngoại trừ có chút giống người ra, kẻ tên Lý Duệ kia làm gì có đồng nào. trong người, là một sinh viên nghèo; còn tên họ Trần đứng cạnh anh ta, ha ha ha, một thăng nghèo đến cơm không có. mà ăn thôi, cho nên Tiểu Khải à, hôm nay cậu bị ba thắng nghèo đánh đó!"
Lâm Kiều vừa nói vừa hưng phấn ngúng ngẩy.
Mấy cô gái bạn Tân Phỉ đứng một bên, tất cả đều đỏ bừng mặt xấu hổ, các cô nhìn Lý Duệ chỉ cúi đầu không nói lời nào, mấy người cũng đã biết được chuyện gì rồi.
Khó trách dù Lâm Kiều vô lý gây sự như vậy Lý Duệ đều không đứng ra phản bác, lẽ nào thật là Lý Duệ lừa mình sao?
"Hóa ra là một tên nghèo giả giàu đi lòe đời, tôi nói rồi mà, cậu Lý là ai mà nghe cũng chưa từng nghe qua, vậy được, chúng ta tính nợ nần ngay tại đây nào!"
'Tô Khải vặn vặn cổ cười gãn, một tay với lấy chai bia ở quầy bar gần đó.
Cậu ta cầm chắc chai bia trong tay thử quơ quơ trong không khí vài cái, sau đó quay đầu nhìn về phía Tô Kiệt cười
nói: "Anh họ, em động tay động chân ở đây không sao đúng không?"
Tô Kiệt gật gật đầu: "Không sao cả, quản lý của chỗ này. là chị Duyệt, chị ấy là chị gái nuôi của cậu Triệu, đồng thời là chị nuôi của anh, ha ha, cậu cứ thoải mái đi!"
"Được lắm!"
"Mẹ mày, dám ở trước tao giả làm người giàu à, cậu Lý, tao mời mày uống bia nhé!"
"Phụt!"
Tô Khải nhấc ngón tay ra để lộ phần miệng chai đã mở nắp, lượng lớn bia phun thẳng lên mặt của Lý Duệ.
Giống hệt cảnh A Khôn phun rượu vào mặt Hạo Nam trong bộ phim "Người trong giang hồ' vậy đó.
"Đậch mẹ mày!"
Tiếp đó, Tô Khải giơ chai rượu lên định đập lên đầu của Lý Duệ.
Còn Lý Duệ, anh ấy chỉ siết chặt nằm tay nhận lấy tất cả.
Anh ấy không dây vào Tô Kiệt được, đây là một sự thật không thể chối cãi.
Säp tốt nghiệp rồi, anh ấy tin rằng Tô Kiệt có hàng trăm hàng nghìn thủ đoạn khiến bản thân không thể tiếp tục sống yên ổn được nữa.
Cho nên anh ấy phải nhẫn nhục chịu đựng hết thảy.
Không tiền không thế, thì phải chịu sự sỉ nhục chà đạp, ngay cả bản lĩnh bảo vệ bạn gái cũng không có.
Anh ấy nhắm chặt mắt, đợi chờ giây phút chai rượu đập. xuống.
Chợt nghe thấy một tiếng bịch thật lớn. Bia bắn tung tóe khắp nơi.
Sau đó là cảnh Tô Khải ôm lấy phần đầu đang ròng ròng chảy máu ngã năm xuống đất.
Là Trần Khiêm đã vớ lấy một chai rượu từ lúc nào, thẳng tay đập một cái cho đầu của cậu ta nở hoa.
"Dám đánh cậu Lý của tao, mày đúng là chán sống rồi!"
Trần Khiêm vừa nhìn thấy Tô Khải sỉ nhục Lý Duệ như vậy, sớm đã không chịu nổi.
Anh nghĩ thầm, nếu đã giả mạo, thì hãy giả cho trót đi. Mấy người Lý Duệ, Dương Huy, Tân Phỉ đều ngỡ ngàng.
Ngay đến Tô Kiệt và Lâm Kiều cũng không hiểu đang có chuyện gì xảy ra.
"Tên họ Trần kia, mày dám đánh em của tao, mày không muốn sống nữa rồi phải không, mày có biết đây là địa bàn của ai không hả? Có tin tao cho mày không thể đứng thẳng mà đi ra ngoài không?!II"
Tô Kiệt sẵng giọng quát.
Sau đó quay sang nói với tên đàn em ở sau lưng: "Mau đi gọi chị gái nuôi của tao đến, hôm nay em họ tao bị đánh ở nhà hàng mà chị ấy quản lí, mau gọi chị Duyệt ra nói vài câu công băng mới được!"
Nói xong, cậu ta cười gãn quay sang nhìn Trần Khiêm.