Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 443: Sao lại thế này?



Người tài xế chỉ vào kính chiếu hậu: “Không dừng được, mọi người xem, chiếc xe phía sau cũng đang lái, nếu tôi giảm tốc độ bọn họ sẽ đâm vào xe mất, với lại giám đốc Lý đang đợi mọi người?”
“Hừ, tôi gọi cho giám đốc Lý của các cậu!”
Nói xong, Mạnh Thái Như lại tiếp tục gọi, nhưng kết quả vẫn là máy bận.
Sao lại thế này?
Rầm!
Đột nhiên có một tiếng vang lên, người tài xế dồn sức đánh vô lăng, sau đó thấy xe rẽ một cái, chạy thẳng xuống con dốc băng đất.
Nhóm Mạnh Thái Như gần như choáng váng.
“Đây đâu phải đi bếp Gia Viên! Cậu là ail?”
Lúc này, Mạnh Thái Như hét lên.
Người tài xế cũng không trả lời cô ta.
Thay vào đó đặt tay vào tay nghe: “Nhận được nhận được, người đang trên xe của tôi, ngoài ra còn có thêm hai người đẹp nữa, đã đến rồi, hết!”
“Rốt cuộc anh là ai? Anh muốn bắt cóc bọn tôi?”
Đỗ Vũ ngồi ở ghế phụ lái bị dọa sợ.
Thấy điểm cuối xe hướng tới là một tòa nhà đang thi công dở.
Đột nhiên cô ta nghĩ đến những đoạn clip chỉ có trong phim.
“Mẹ nó, dừng xe, mau dừng xe lại!” Đỗ Vũ điên cuồng kéo cánh tay người tài xế. Bốp!
Người tài xế giơ tay giáng một bạt tai, Đỗ Vũ tóc tai bù xù như bị ngất trên ghế.
Lúc này tài xế mới dừng xe.
Chiếc xe theo sau cũng có bốn năm người bước xuống, trong tòa nhà đang thi công cũng có ba người đi ra.
Lôi nhóm người Mạnh Thái Như ra ngoài. Lúc này mọi người mới hoàn toàn nhận thức ra.
Đây là bắt cóc, một vụ bắt cóc đã được lên kế hoạch từ trước!
“Alo! Bọn tớ bị bắt cóc rồi, mau đến cứu bọn tớ! Bọn tớ ở....
Lúc này, Mã Hân Nhiên đột nhiên hét lớn với điện thoại của mình.
Nhưng còn chưa nói xong, một tên vệ sĩ đã nhanh tay nhanh mắt giật lấy điện thoại của Mã Hân Nhiên đập mạnh xuống đất vỡ tan tành.
Sau đó tát Mã Hân Nhiên một cái.
“Mẹ kiếp, còn dám gọi điện thoại, lão Tam, làm sao bây giờ? Vẫn chưa thu hết điện thoại của bọn họi”
“Được rồi! Cầm qua đây cho tôi!”
Mấy người vệ sĩ đến, Hàn Tư Dư giấu điện thoại đi, cũng đang chuẩn bị gọi điện cầu cứu, nhưng rõ ràng còn chưa kịp gọi thì đã bị giật mất rồi.
“Hừ, trói tất cả bọn họ lại, đợi lát nữa đại ca đến xử lý!”
Người đó nói xong, nhóm Mạnh Thái Như bị kéo đi trói trên ghế trong tòa nhà thi công dở bị bỏ hoang.
“Ha ha, ai ai cũng đẹp hết, nói không chừng hôm nay đại ca chơi vui rồi sau đó sẽ cho chúng ta hưởng sái đấy!”
Một người vệ sĩ nói.
“Đi thôi các anh em. xuống dưới đón đại ca! Cậu, cậu, cả cậu nữa, ba cậu ở trên này trông chừng, đại ca không đến, các cậu quản súng của mình cho chặt vào, cẩn thận đại ca đến sẽ cắt các cậu đấy!”
Ba tên đàn em lập tức cung kính gật đầu.
Mấy người còn lại đi xuống dưới lầu.
Ba tên đàn em này thì sao, nhìn bốn cô gái xinh đẹp chỉ sợ không nhịn được mà chạy lại hôn hai cái mất, cho nên dứt khoát mắt không thấy tim sẽ sạch, đến cửa ngồi xổm xuống chơi game.
“Hân Nhiên Hân Nhiên, vừa nãy em gọi là đã nối máy chưa? Tư Dư thì sao?”
Lúc này, sắc mặt Mạnh Thái Như nhợt nhạt hỏi.