Thiên Mệnh Chí Tôn - Vô Ưu

Chương 703: Sao con lại không hiểu chuyện chút nào hết vậy



“Được thôi, nhưng mà cũng không chắc nữa, mấy hôm nữa tớ được nghỉ vài ngày, đến lúc đó xem thế nào rồi nói tiếp. Ngày mai cậu định tổ chứcsinh nhật thế nào?”
Trần Khiêm nói với Tô Mộc Vũ về chuyện tổ chức sinh nhật.
Sau khi nói xong, Tô Mộc Vũ phải đi tắm nên cúp điện thoại trước. Đọc 𝘁ru𝑦ệ𝘯 ha𝑦, 𝘁ru𝑦 cập 𝘯ga𝑦 { 𝖳rU𝓶𝖳ru 𝑦ệ𝘯.VN }
Kết quả vừa mới cúp xong thì điện thoại của mình lại vang lên.
Lần này là Tân Nhã gọi đến.
“Trần Khiêm, ngày mai cậu tổ chức sinh nhật đúng không?”
Vừa nối máy thì Tân Nhã hỏi.
Trần Khiêm ừ một tiếng.
“Hừ, sao cậu không gọi tớ, cả ngày hôm nay tớ đang đợi đấy, đợi xem khi nào thì cậu gọi tớ. Cuối cùng đến tận giờ này cậu cũng chưa gọi, cậu đã quên tớ rồi đúng không?”
“Tớ đâu có, chỉ là tớ đang ở quê, tổ chức đơn giản là được rồi!" Trần Khiêm giải thích.
Nói thật là Trần Khiêm thực sự không định gọi Tân Nhã.
Cho dù anh biết Tân Nhã rất tốt với mình.
Nhưng hiện tại Trần Khiêm chỉ muốn ở bên Tô Mộc Vũ thôi, cũng sẽ không đứng núi này trông núi nọ, nếu cứ tiếp tục dây dưa với Tân Nhã vậy thì còn ra thể thống gì nữa chứ.
Hơn nữa lần trước Tân Nhã xảy ra chuyện ở chỗ của mình, Trần Khiêm cũng ngại để Tân Nhã đến đây nữa.
“Cho dù cậu có gọi hay không thì ngày mai tớ cũng sẽ đến nhà cậu tìm cậu! Trừ khi cậu nói tớ không phải là bạn cậu!”
Trong phòng ở biệt thự.
Tân Nhã dựa vào đầu giường, nói vào điện thoại cố định. Cuối cùng Trần Khiêm bất lực gật đầu đồng ý.
Sau đó kiếm cớ nói mình bận, rồi cúp điện thoại.
“Hừ, tên khốn, thực sự tuyệt tình với tớ đến vậy à”
Tân Nhã để điện thoại xuống, vẻ mặt hơi cô đơn nói.
Ban đầu cô ta cho rằng Trần Khiêm sẽ chủ động gọi mình. Nhưng không hề, nếu không phải cô ta chủ động gọi thì chắc chắn Trần Khiêm sẽ không gọi cô †a.
Hơn nữa khoảng thời gian này, thỉnh thoảng mình tìm Trần Khiêm nói chuyện, anh cũng rất thờ ơ, chỉ trả lời mình vài chữ.
Như thế khiến Tân Nhã hơi khó chịu.
Càng khó chịu thì lại càng nghĩ đên chuyện này.
Cốc cốc cốc...
Lúc này, có người gõ cửa.
“Tiểu Nhã, ngủ chưa? Mẹ với ba con có chuyện muốn nói với coni Lúc này, ba mẹ của Tân Nhã hỏi. “Ba, mẹ, con chưa ngủ, hai người cứ vào đi!” Sau đó, ông bà Tần đi vào.
Chỉ là lúc này, sắc mặt của ông Tần có vẻ hơi buồn rầu.
“Tiểu Nhã, ba cũng biết là con không muốn nghe chuyện này, nhưng lần này bên Yên Kinh ép con kết hôn với cậu ba nhà họ Long ở Yên Kinh. Thật sự lần này hết cách rồi. Lần trước là cậu Trần giúp chúng ta, giải quyết vấn đề kinh tế cho nhà ta. Nhưng nhà họ Tần vẫn đang chịu áp lực, không còn cách nào cả, cũng không thể cứ để cậu Trần giúp đỡ được, chuyện hôn ước với nhà họ Long, con nghĩ thế nào?”
Ông Tần hỏi.
Bà Tần cũng thở dài nói: “Mặc dù năm đó chúng ta đã chấm dứt quan hệ với nhà họ Tần rồi, nhưng bây giờ vẫn ảnh hưởng đến chúng ta rất nhiều, con đừng trách ba con, ba con cũng không còn cách nào cả. Cứ phải nghĩ cho công ty, nghĩ cho mấy chú bác của con với cả nhân viên của nhà chúng ta nữa!”
“Ba, không thể nghĩ được cách thì còn có thể cầu xin Trần Khiêm mà, Trần Khiêm nhất định sẽ giúp conl”
Hốc mắt Tần Nhã đỏ lên.
“Ôi, mặc dù cậu Trần có thế lực rất hùng hậu, nhưng tập đoàn thương mại Kim Lăng chỉ có sức ảnh hưởng ở Kim Lăng thôi. Còn ở Yên Kinh thì nhà họ Tân với nhà họ Long cũng có tập đoàn lớn mài”
Ông Tần thở dài.
“Hơn nữa ngày mai cậu ba nhà họ Long có thể sẽ đến, con ở nhà chuẩn bị một chút, gặp mặt trước, nếu quả thực ấn tượng quá tồi thì lại tiếp tục nghĩ cách cũng không muộn!”
Ông Tân nói.
“Không được, ngày mai con không rảnh, sinh nhật Trần Khiêm, con phải đến sinh nhật cậu ấy!”
Tần Nhã tức giận nói. “Không được, con không được đi đâu hết, chuyện này đừng có làm phiền đến Trần Khiêm nữa,sao con lại không hiểu chuyện chút nào hết vậy!”
Nói xong, ông Tần kéo bà Tân ra ngoài.
Tân Nhã lo lắng đến mức chảy cả nước mắt... Lại nói đến Trần Khiêm.
Sáng hôm sau, hơn sáu giờ thì Trần Khiêm đã dậy.
Tối qua gọi điện cho Lý Chấn Quốc, có thể bọn họ sẽ đến sớm, cho nên Trần Khiêm ở nhà dọn dẹp.
Để đón sinh nhật hai mươi hai tuổi của mình. “Trần Khiêm, nghe mẹ tớ nói cậu về rồi nhưng tớ đến tìm cậu mấy lần mà lần nào cậu cũng không ở nhài”
Lúc này, một cô gái từ ngoài cửa đi vào.