Thiên Nam Pháp Hội

Chương 26: Quỷ đạo mà tượng (pháp sư đã quy ẩn)



“Trần Long nhắm vụ này gia tộc ông xử lý nổi không đấy, chứ tôi thấy mỗi mẫy cái bảo vệ người dân, mà lình của ông cũng khó khắn suýt nữa thất bại kìa” Lê Nam nói với giọng có phần hơi nghi ngờ thực lực của các pháp sư tộc Trần. Thực ra quan điểm của Lê Nam không phải là vô căn cứ. Vì nếu không có hai người họ thì trận chiến khó mà kết thúc với chiến thắng của phe pháp sư.

Trần Long không muốn cãi nhau với Lê Nam. Hai người bọn họ vừa quay trở lại sau khi lo liệu đám tang cho thầy Khương. Đám tang được tổ chức vô cùng nhanh, chỉ một buổi sáng đã hoàn thành. Trần Long cất lời với Lê Nam:

“Tôi nghĩ nhà Lê các ông cũng nên cho thêm pháp sư phụ trợ giúp bọn tôi trong nhiệm vụ lần này. Chứ bọn chúng cử pháp sư cấp Huyền thế kia mình gia tộc tôi khó mà đối phó được” giọng điệu của Trần Long tùy nghiêm túc nhưng cũng ẩn trong đó sự cầu viện.

Lê Nam trước sự nghiêm túc của Trần Long thì cũng không muốn cà khịa gia tộc Trần nữa ông ta đáp lời:

“Vậy ông muốn chúng tôi viện trợ thêm bao nhiêu pháp sư”

Trần Long chần chừ một lúc rồi đáp lại:

“Tôi không cần gia tộc ông trợ giúp nhiều pháp sư đâu, ông chỉ cần gửi những pháp sư mạnh nhất của nhà Lê ông là được”

Lê Nam nghe vậy gắt gỏng đáp lại:

“Ông khinh pháp sư nhà Lê bọn tôi hả!”

Trần Long sau khi nghe lời nói lỗ mãng của Lê Nam liền gắt gỏng chửi lại:

“Ông bị ngu hả, không nhớ lúc mình giao chiến với con quỷ, số lượng pháp sư của mình tính cả tôi và ông thì số lượng là 12 pháp sư. Thế mà mình vẫn thua không kết liễu được con quỷ. Mà lần này có cả lũ pháp sư cấp Huyền của hội phản thần nữa. Lúc này mình cần sức mạnh của những pháp sư mạnh nhất bọn tôi còn dùng tới cả trưởng tộc Trấn Đế, rồi ông ích kỉ thế”

Lê Nam cứng họng trước lý lẽ của Trần Long, tuy ông rất muốn đôi co phản bác lại. Nhưng Trần Long lần này nói đúng ông ta phải xuống giọng đáp lại:

"Rồi rồi tôi sẽ cử pháp sư mạnh nhất gia tộc tôi mạnh cũng ngang ngửa tôi đấy. Kẻ tám lạng người nửa cân "



Trần Long thoả mãn đáp lời:

“Đấy thế có phải nhanh không, nhanh lên đó được một ngày rồi đấy còn bốn ngày nữa thôi”

“Thế sau khi đưa người dân xong thì ông định làm gì nữa quay về làng canh con quỷ hả”

Lê Nam thừa hiểu bản tính cẩn thận của người bạn mình, chắc chắn nếu có cách gì giúp tỉ lệ nhiệm vụ thành công tăng lên chắc chắn Trần Long sẽ làm.

Trần Long im lặng nhìn một lúc rồi đáp lời:

“Với cuộc chiến có quy mô như này, chúng ta vẫn chưa nắm chắc phần thắng đâu. Hay là nhơ gia tộc Đinh họ là gia tộc mạnh và lớn nhất trong cả nước họ có dư nhân lực mà chắc cũng sẽ giúp mình đó”

Nghe Trần Long nói Lê Nam thở dài nói:

“Tưởng ông có cao kiến gì,cách này tôi đã nghĩ đến đầu tiên sau khi giao chiến với con quỷ rồi. vậy nên tôi đã liên lạc rồi, nhưng bọn họ đáp lại là cũng đang phải huy động gần như tất cả pháp sư để xử lý một vụ việc khá nghiêm trọng tại chùa Hàm Long”

Trần Long nghe vậy cau mày suy tư:

“không thể tin nổi bọn chúng có thể vừa huy động lực lượng tại đây vừa có thể gây ra rắc rối ở Chùa Hàm Long. Thực lực của tổ chức này không phải dạng vừa”

Lê Nam đáp lại:

“Giờ sao nhờ ai bây giờ”

Trần Long suy nghĩ, ông đang vận dụng toàn bộ các dây thần kinh có tìm xem ai có thể giúp họ. Bỗng nhiên như nhờ ra điều gì ông đập tay mạnh tạo ra tiếng bốp rồi cất lời:



“Nhờ thầy ấy thôi, Trần Lạc pháp sư mạnh nhất trong lịch sử tộc Trần. Người hiếm hoi có thể dùng được tiên thuật. Ông là pháp sư lãnh đạo Thiên Nam Pháp Hội giành chiến thắng ở cuộc đại chiến pháp sư lần thư hai”

“Không có ý gì nhưng một người có thể sử dụng tiên thuật, thuật này còn trên cả pháp thuật mà tôi mà ông vẫn sử dụng. Thực sự tôi cũng có phần ganh tị, nhưng mà ông ấy đã quy ẩn rồi mà sao có thể làm được đây” Lê Nam thắc mắc

Trần Long tự tin đáp lại như thể đã có phương án:

“Ông ấy đã quy ẩn đi được mười năm, tôi chưa từng gặp lại ông ấy nhưng lần duy nhất tôi gặp được ông ấy đó là khi ông ấy đi với ông Tuấn và Ông Lộc”

“Đó là lý do ông quen biết họ sao” Lê Nam đáp lời

“Bây giờ nhanh chóng đi gọi họ lại có thể họ sẽ biết vị trí của thầy Lạc” Trần Long vừa chạy đi vừa nói

Hai bọn họ liền chạy ra nơi mà nhóm người dân đang nghỉ ngơi họ sắp phải lên đường. Mượn chiếc loa của người phụ trách công việc sơ tán người dân. Trần Long tay cầm chiếc cất lời:

“Kính thưa toàn thể người dân làng Thụ hiện này chúng tôi đang có việc liên quan đến một người trung niên trong làng này. Ông ấy tên là Tuấn. Nếu ông Tuấn có nghe được mong ông tới phía đầu chiếc xe đầu tiên để gặp mặt. Pháp sư Trần Long và Lê Nam”

Tại sao lại là ông Tuấn vì Trần Long hiểu rằng Ông Lộc đang phải trải qua quá nhiều sự sang chấn cú sốc. Có lẽ nên để ông ấy nghỉ ngơi.

Khoang mười phút sau ông Tuấn đã bước ra trước mặt Trần Long và Lê Nam rồi lên tiếng:

“Hai người gọi tôi có việc gì vậy”

Trần Long lên tiếng đáp lại:

“Chúng tôi có việc cần nhờ đến ông, ông Tuấn xin ông hay giúp đỡ”