“Không những một người nhắc chuyện này trước mặt tối” Dạ Chẩn Đình cắn nhẹ lên vành tai cô, chất giọng
nóng rực và âm rung làm người ta phải rung động: “Xem ra cô chơi trai bao có tiếng nhỉ”
Cảm giác tê dại bủn rủn truyền đến, toàn thân như bị điện giật…
Người Phong Thiên Tuyết run lên, căng thẳng đến mức tim sắp vọt ra ngoài, vội vã đẩy anh ra dịch sang bên cạnh.
Nhìn bộ dạng hoảng hốt của cô, Dạ Chẩn Đình cười khẽ…
Sự mẫn cảm của phụ nữ đại diện cho động tình và ngây thơ, dù là nguyên nhân nào đi chăng nữa, anh đều rất hài lòng!
Cách đó không xa, Tư Hạo Hiên thấy tất cả mọi thứ, lòng anh ta khó chịu như bị thắt lại, nắm đấm siết chặt đang run lên…
Anh ta kích động muốn xông lên dẫn Phong Thiên Tuyết đi.
“Hạo Hiên, Lộ Lộ và mẹ con đâu?” Phong Thế Nguyên hỏi.
“Nghỉ ngơi sau hội trường.
Tư Hạo Hiên nhíu mày.
“Xảy ra chuyện gì? Ba thấy sắc mặt con lạ lắm” Phong Thể Nguyên lại hỏi.
“Ba tự đi hỏi hai người đó đi được không? Đừng làm phiền con nữa” Tư Hạo Hiên buột miệng nói.
Phong Thế Nguyên trợn mắt, nhiều năm qua lúc nào Tư Hạo Hiên cũng văn vẻ nho nhã, khách sáo lịch sự, chưa bao giờ nổi giận, dù có chuyện gì cũng nói chuyện đàng hoàng, hôm nay bị sao vậy?”
“Xin lỗi… Tư Hạo Hiện ý thức được sự mất bình tĩnh của mình, “Ba, ban nãy con không kiểm soát được.
”
“Không sao, không sao” Phong Thể Nguyên cười nói, “Hai mẹ con bà ấy không chịu ngồi yên, có lúc ba cũng thấy phiền phức.
Con đừng giận, ba đi tìm hai người đó, mong là đừng gây thêm bất kỳ chuyện gì nữa.
”
“Ừm.
”
“Các vị khách quý, buổi đấu giá từ thiện chính thức bắt đầu”
Trên sân khấu, cùng với lời tuyên bố của MC, bệ nâng ở giữa sân khấu từ từ được nâng lên.
Trên chiếc bàn trong suốt bằng thuỷ tinh, dưới ánh sáng loé mắt, một sợi dây chuyền đá hồng ngọc lập tức thu hút ánh mắt của mọi người!
“Mẹ, con muốn sợi này.
” Bạch Lộ mới vừa quay lại hội trường lập tức thích sợi dây chuyền này.