“Tại sao em lại bênh vực anh ta như vậy?” Tư Hạo Hiên không phục, anh ta kích động chất vấn, “Trong lòng em, anh ta tốt như vậy sao?”
“Tạm được.”
Phong Thiên Tuyết không muốn khen ngợi Dạ Chấn Đình trước mặt anh, nhưng trên thực tế, xét theo cái nhìn tổng thể thì quả thực Dạ Chẩn Đình mạnh hơn Tư Hạo Hiến rất nhiều.
“Em đã thay đổi rồi” Tư Hạo Hiên vô cùng đau lòng “Trước đây em tuyệt đối sẽ không vì bất cứ lý do gì mà trao thân cho người khác, nhưng bây giờ, em lại vì quyền thế mà… mà.”
Anh ta không thể thốt ra câu sau, trong đầu hiện lên cảnh tượng Phong Thiên Tuyết và Dạ Chẩn Đình thân mật, trong lòng anh ta cảm thấy khó chịu như bị kim châm vậy.
“Ai mà không thích người có quyền có thể chứ?” Phong Thiên Tuyết cố ý chọc tức anh ta, “Chẳng lẽ lại thích một người đàn ông chán chường và bất tài?”
Dạ Chẩn Đình nhướng mày nhìn cô, khóe môi lại cong lên đầy thỏa mãn.
“Em.” Tư Hạo Hiến kinh ngạc nhìn cô, trong mắt tràn đầy vẻ khó tin, như thể đây không phải là Phong Thiên Tuyết mà anh ta quen biết vậy.
“Tự giải quyết cho tốt đi” Phong Thiên Tuyết không muốn tiếp tục nói chuyện với anh ta nữa, cô kéo Dạ Chẩn Đình rời đi.
“Phong Thiên Tuyết!!!”
Tư Hạo Hiên tức giận hét lên, đây là lần đầu tiên anh ta gọi thẳng tên cô.
Phong Thiên Tuyết dừng bước nhưng không quay đầu lại, cô đợi anh ta nói hết lời cuối cùng.
“Tôi sẽ nhớ kỹ từng lời mà hôm nay em đã nói.” Tư Hạo Hiên vô cùng kích động, anh ta nghiến răng gằn từng câu từng chữ, “Tôi sẽ khiến em hối hận, em nhất định sẽ phải hối hận!!!”
Phong Thiên Tuyết không nói gì mà lập tức bỏ đi.
Tư Hạo Hiên cầm chai rượu bên cạnh lên và ném mạnh xuống đất, dường như vào khoảnh khắc này, tình cảm của anh ta dành cho Phong Thiên Tuyết cũng hoàn toàn tan vỡ…
Phong Thiên Tuyết bước đi rất nhanh, cô chỉ muốn nhanh chóng rời khỏi phòng VIP này, rời khỏi thế giới của Tư Hạo Hiên.
Lúc này đây, đoạn tình cảm đẹp đẽ mà cô cất giữ trong lòng cũng giống như những mảnh thủy tinh đã vỡ nát kia, không thể ghép lại được nữa..