Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 1195: Xếp hạng của Lâm Minh



Mọi người lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ. Đúng rồi, nếu như dựa theo phương thức thi đấu của vòng dự tuyển, mỗi người đều có một giá trị công huân tương ứng, kỳ thật là có thể tiến hành xếp hạng ở toàn bộ Thần Vực!

Xếp hạng lúc trước đều tiến hành trong giới lớn, nhưng hiện tại có thêm ra một cái xếp hạng tổng bao trùm toàn bộ Thần Vực!

3000 giới lớn, tổng cộng mới mấy chục vạn người lên bảng, chuẩn xác mà nói là 30 vạn!

Chia đều mỗi một giới lớn chỉ có 100 người!

Nghĩ đến đây, rất nhiều võ giả tra tìm xếp hạng Phong Thần Bảng đều ngây ngẩn cả người, trong lòng có loại cảm giác rung động sâu sắc!

Xếp hạng tổng của người nổi bật sinh ra trong 1 triệu tỉ thiên tài của toàn bộ Thần Vực!

Đây là khí thế bậc nào!

Không trách gọi là Phong Thần Bảng!

Những người này kỳ thật đã trước thời hạn thông qua vòng dự tuyển, bởi vì vòng dự tuyển sẽ chọn 10 triệu người, mà xếp trên Phong Thần Bảng chỉ có 30 vạn mà thôi!

Hơn nữa, 30 vạn này còn chỉ là sơ tuyển. Nhưng cho dù là sơ tuyển, chỉ cần là người lên bảng đều là “con cưng của trời” trong “con cưng của trời”. Tương lai có thể thành tựu Thánh Chủ hậu kỳ, Thánh Chủ đỉnh thậm chí người xếp hạng cao có thể đánh vào nửa bước Giới Vương!

Nên biết, bọn họ đều là nhân vật xếp top 100 của một đại thế giới!

- Khó được! Khó được!

- Thật là đại thủ bút. Thần Vực đệ nhất hội võ lần này Thần Mộng Thiên Tôn chủ trì chỉ sợ là một lần long trọng nhất chục triệu năm qua, rồi lại liệt ra một bảng xếp hạng tổng thiên tài Thần Vực, tình huống trọng đại chưa từng có!

- Đây cũng không có biện pháp. Thiên Tôn khác, ai cũng không có loại năng lực như của Thần Mộng Thiên Tôn này. Thần Vực đệ nhất hội võ dĩ vãng, tập hợp 100 tỉ thiên tài tiến hành thi đấu, đều sẽ phải tiêu hao vô số tài nguyên, càng đừng nói là triệu tỉ. Muốn đưa ra một bảng xếp hạng tổng, lại càng là chuyện không có khả năng. Thậm chí chỉ là trăm tỉ người dự thi đều rất khó để bọn họ tiến hành thi đấu hoàn toàn công bằng.

Vô Gian Giáo cùng với các trưởng lão của mấy tông môn giao hảo với Vô Gian Giáo đều đang cảm khái. Tuy nhiên cứ như vậy, Vu Hữu Minh muốn lên bảng đã là không có khả năng. Hắn ở Tạo Hóa đại thế giới chẳng qua xếp hạng 25- 40 vạn, mở rộng ra toàn bộ Thần Vực, sẽ xếp đến thứ tự xấp xỉ 800 triệu đến 1 tỉ.

Thứ tự 1 tỉ làm sao có thể xếp lên Phong Thần Bảng chỉ chứa 30 vạn người này.

- Ôi, đáng tiếc...

Đại trưởng lão Vô Gian Giáo lắc đầu, âm thầm chửi thầm trong bụng làm sao không cho Tạo Hóa đại thế giới một cái bảng xếp hạng riêng chứ.

Khi hắn đang cảm khái đột nhiên nghe thấy một tiếng kêu sợ hãi.

- A!!!.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Tâm Niệm Em Đã Lâu
2. Vì Sao Loại A Này Mà Cũng Có O
3. Đừng Làm Nũng Với Anh
4. Nhân Vật Chính Truyện Ngược Không Cho Ta Khóc
=====================================

- Hả?

Đại trưởng lão nhíu mày thật chặt. Ở trước mặt rất nhiều trưởng lão tông môn khác, hô to gọi nhỏ còn ra thể thống gì.

Hắn quay đầu nhìn, lại thấy đệ tử phát ra tiếng kêu bất ngờ là đệ tử nội môn Vu Phượng.

Đệ tử này, đại trưởng lão có chút ấn tượng, tuy rằng thiên phú tu luyện không được tốt lắm, nhưng là xử lý quan hệ rất không tệ. Các loại thủ đoạn vận dụng thích đáng, thống trị đệ tử dưới trướng nghiêm khắc. Nhiệm vụ, tạp dịch tông môn giao cho nàng trước giờ chưa từng có lúc xảy ra sai lầm. Nguyên bản đại trưởng lão cũng ôm tâm tư đề bạt nàng làm một tổng quản nội vụ, sao hôm nay lại thất lễ như thế?

- Vu Phượng, ngươi kêu cái gì?

Đại trưởng lão sắc mặt lạnh lùng, không vui quát lớn.

Vu Phượng sợ nhảy dựng, lại quên lập tức thỉnh tội mà là một tay che miệng, tay kia không biết để chỗ nào cho tốt, ấp a ấp úng nói:

- Đại trưởng lão... ta... bên kia... ta...

Nàng thật sự không dám tin được điều đã nhìn thấy. Nhưng là, đây khăng khăng là không thể thật hơn được nữa!

Nàng không muốn nói, không dám nói cái mình nhìn thấy. Nhưng mà, lúc này sắc mặt đại trưởng lão càng ngày càng sa sầm, sao có thể cho phép nàng giấu diếm. Dù sao ở trước mặt khách, ấp a ấp úng như vậy tự nhiên sẽ tạo thành ấn tượng rất không tốt. Nếu cuối cùng còn giấu diếm, như vậy không thể nghi ngờ là ấn tượng càng tệ.

- Chuyện gì vậy, ấp a ấp úng! Không biết lớn nhỏ!

Đây đã là phê bình hết sức nghiêm khắc, nếu không phải ở trước mặt khách, chỉ sợ đại trưởng lão sẽ trực tiếp xử phạt Vu Phượng.

Vu Phượng mặt tái nhợt, chỉ có thể nói thật:

- Bên kia... tên trên Phong Thần Bảng... là...

Vu Phượng chỉ vào một hướng trên Phong Thần Bảng, mọi người đều nhìn qua, đại trưởng lão cũng cau mày xoay người nhìn qua.

Ở phương hướng đại khái Vu Phượng chỉ vào, bởi vì khoảng cách quá xa, cho dù là mỗi một chữ đều đội trời đạp đất, thoạt nhìn vẫn còn có không ít tên của võ giả chồng chất cùng một chỗ. Nhưng là với thị lực của võ giả có thể thoải mái nhận ra.

Một cái tên phi thường khó tin nhảy vào trong tầm mắt của đại trưởng lão và rất nhiều đệ tử.

Phượng tộc thượng cổ Lâm Minh!

Giá trị công huân: 9118670 tròn!

Xếp hạng Phong Thần Bảng: 29867!

- Phượng tộc thượng cổ Lâm Minh!?

Sao lại là cái tên này!?

Đại trưởng lão đột nhiên ngây người, mà ở bên cạnh hắn, một ít đệ tử cùng với rất nhiều trưởng lão lúc trước nghe thấy lời cầu xin của Mục Thiên Vũ cũng trong nháy mắt hai mắt trợn tròn, miệng khẽ há ra, thật lâu không thể ngậm lại.

Tuy rằng đối với bọn họ mà nói, mới đầu nghe thấy cái tên Lâm Minh này đều không để ở trong lòng, nhưng là võ giả trí nhớ siêu phàm, tự nhiên không có khả năng quên mất.

Đây là tình huống gì?

Nếu chỉ riêng là tên, còn có thể trùng. Nhưng nếu như lại thêm xuất thân Phượng tộc thượng cổ, như vậy trùng tên gần như là không có khả năng. Hơn nữa mấu chốt nhất chính là, lúc trước đại trưởng lão đã từng tìm tòi Phượng tộc thượng cổ Lâm Minh, chỉ có một kết quả, chính là bản thân Lâm Minh không thể nghi ngờ!

Phu quân của Mục Thiên Vũ và Tần Hạnh Hiên!

Mục Thiên Vũ? Tần Hạnh Hiên?

Đại trưởng lão Vô Gian Giáo đột nhiên nhìn về phía hai nàng, suýt nữa cắn vào lưỡi mình.

Mà Vu Phượng phụ trách phân công quản lý Mục Thiên Vũ và Tần Hạnh Hiên, hai chân đều bắt đầu nhũn ra, nghĩ đến cử chỉ việc làm của mình lúc trước, cảm giác tay đều hơi run run.

Đây nhưng là Phong Thần Bảng a! Hơn nữa không phải là thứ mấy chục vạn tương đối xếp sau mà là top 3 vạn!

Đây là khái niệm gì? Điều này nghĩa là nhân vật xếp hạng top 10 đại thế giới, không biết bao nhiêu thiên tài đỉnh cao của Thánh địa Giới Vương bị hắn giẫm ở dưới chân!

Người như vậy, tương lai trưởng thành rất có thể là nửa bước Giới Vương, có thể khiến cho một Thánh địa bình thường lâm vào kiêng kỵ. Có thể khiến cho Thánh địa Giới Vương hao hết tâm tư lôi kéo.

Mà Vô Gian Giáo bọn họ chỉ là một tông môn bát phẩm, trong tông môn cao nhất Cảnh giới Thần Quân, ngay cả nửa bước Thánh Chủ đều không có, nhét kẽ răng đều không đủ.

Đại trưởng lão ngơ ngác nhìn về phía Mục Thiên Vũ và Tần Hạnh Hiên. Những trưởng lão Vô Gian Giáo khác, rất nhiều trưởng lão tông môn giao hảo, đệ tử hạch tâm, đệ tử ngoại môn, đệ tử nội môn bao gồm cả Vu Phượng ở trong đều nhìn về phía Mục Thiên Vũ và Tần Hạnh Hiên.

Hai nàng bọn họ, có phu quân như vậy?

Mà lúc này, Mục Thiên Vũ và Tần Hạnh Hiên cũng ở vào trạng thái ngây dại, còn chưa phục hồi tinh thần từ trong rung động vừa rồi. Cái tên Lâm Minh xuất hiện ở top 3 vạn Phong Thần Bảng, điều này nghĩa là hắn đã trước thời hạn thông qua dự tuyển. Chuẩn xác mà nói, hiện tại có thể thông qua dự tuyển hay không đối với Lâm Minh mà nói đã không phải là vấn đề cần cân nhắc. Lâm Minh cần cân nhắc chính là, cuối cùng hắn có thể đạt được thành tích gì trong đệ nhất hội võ.

- Phu quân của chúng ta không ngờ xếp top 10 đại thế giới?

Mục Thiên Vũ thì thào tự nói, không thể tin nổi. Vu Hữu Minh mà lúc trước nàng cảm giác rất mạnh lại chỉ là xếp hạng 25- 40 vạn đại thế giới, chênh lệch này có thể thấy rõ ràng!

Tuy rằng Mục Thiên Vũ một mực nói, mình tin tưởng Lâm Minh mặc dù ở Thần Vực cũng có thể xông ra một vùng trời. Nhưng là hoàn toàn không nghĩ tới, vùng trời này lại rộng lớn như thế!

- Thiên Vũ tỷ tỷ, chúng ta... chúng ta...

Tần Hạnh Hiên nói không ra lời, tâm tình nàng vô cùng phức tạp, vô cùng kích động. Tuy nói nàng quan tâm không phải thành tích của Lâm Minh, nhưng là thành tích của Lâm Minh xuất chúng như thế, nàng lại kiêu ngạo vô cùng. Đây là phu quân của họ, người thân mật, trọng yếu nhất của họ. Nhất là Tần Hạnh Hiên, nàng gần như có thể nói là theo Lâm Minh cùng nhau trưởng thành.

Lại nhìn Vô Gian Giáo, có đệ tử có thể tiến vào top mấy chục vạn đại thế giới đều có thể khiến trưởng lão cười toe toét không ngậm miệng, huống chi phu quân bọn họ là top 10! Nàng có thể không kiêu ngạo sao?

- Hạnh Hiên muội muội, chúng ta có thể nhìn thấy chàng, nhất định có thể nhìn thấy chàng rồi!

Mục Thiên Vũ không kìm nổi chảy nước mắt. Nàng lúc này cũng tâm tình kích động nhưng là đầu óc rất thanh tỉnh. Mẹ hãnh diện vì con, vợ hãnh diện vì chồng. Lâm Minh giành được thành tích cao như thế, Vô Gian Giáo rất có thể trực tiếp phái người hộ tống họ đi gặp Lâm Minh.

Lâm Minh thành tích như thế, cho dù là trong đệ nhất hội võ biển người mờ mịt, tìm được hắn cũng phi thường dễ dàng. Nếu như vậy, mọi khó khăn lúc trước đều không là khó khăn nữa!

Nghĩ đến có thể gặp mặt Lâm Minh, Mục Thiên Vũ sao có thể không cao hứng!

Ý thức được những điều này, Mục Thiên Vũ quay đầu nhìn về phía đại trưởng lão Vô Gian Giáo. Mà đại trưởng lão lúc này nhìn thấy Mục Thiên Vũ nhìn lại, biểu tình lại cực kỳ đặc sắc.