Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 1231: Cái gì là kiêu ngạo



Mấy chục vạn võ giả, trèo lên vách dựng đứng, từ xa nhìn lại vô cùng tráng quan.

Tốc độ Lâm Minh bình bình thường thường, tuy nhiên mỗi một bước của hắn đều rất ổn. Trên thực tế, Lâm Minh cũng không phải cố ý giảm chậm tốc độ, mà là lúc trèo lên Phong Thần Đài, hơi thở, uy áp, xúc cảm của bản thân Phong Thần Đài bao gồm nguyên khí trời đát chảy trong đó tổng hợp lại mang đến cho Lâm Minh một loại cảm giác khó thể tả.

- Vách đá Phong Thần Đài thô ráp, chênh vênh, cổ xưa, sờ đường vân nham thạch này giống như sờ vào năm tháng.

Trong lòng Lâm Minh không hiểu có cảm giác này. Khi hắn trèo lên Phong Thần Đài liền phát hiện, đường vân khắc trên bậc đá Phong Thần Đài ẩn chứa ý cảnh phi thường huyền diệu, hắn rất muốn dừng lại phẩm ngộ (nhấm nháp, thưởng thức, hiểu ra) một phen, nhưng hiện tại không có thời gian.

Lần này bán kết cũng sẽ kéo dài mấy ngày, cho dù mấy ngày này Lâm Minh một mực nghiên cứu Phong Thần Đài cũng không nghiên cứu ra nhiều bao nhiêu.

- Phong Thần Đài, truyền thuyết là Thần khí thượng cổ, tồn tại vượt qua Thiên Tôn Linh bảo. Lên đài này có thể thành thần, cho nên có tên Phong Thần Đài!

- Đây hẳn không phải nói suống. Hạo Vũ Thiên Tôn tạo ra Phong Thần Đài, tuy rằng chỉ là vật phỏng chế, nhưng cũng ẩn chứa một tia ý cảnh của Phong Thần Đài thượng cổ. Nếu ta có thể tìm hiểu, đối với ta có ưu đãi lớn lao.

- Nếu như có một ngày kia, ta có thể có duyên nhìn thấy Phong Thần Đài thượng cổ chân chính, để ta trèo lên 33 bậc Phong Thần Đài thượng cổ không biết lại sẽ là quang cảnh gì!

Lâm Minh cảm khái trong lòng, với tốc độ leo lên không nhanh không chậm của hắn, thô sơ giản lược cảm thụ ý cảnh của Phong Thần Đài.

Nếu nói đám người U Vô Tận, Kiếm Vô Huyết chỉ là một mực theo đuổi tốc độ, theo đuổi thứ nhất, như vậy giờ phút này ở dưới chân Lâm Minh Phong Thần Đài dường như là một chén trà thơm. Hắn đang chậm rãi phẩm ngọ, cho dù là không phẩm ngộ ra cái gì cũng là lịch lãm đối với tâm cảnh của mình.

Lâm Minh ngẩng đầu nhìn lên, có không ít người đã sắp lên bậc thứ nhất. Về phần Long Nha, lựa chọn ở một mặt khác của Phong Thần Đài, tạm thời không nhìn thấy.

Đúng lúc này, trong mấy chục vạn võ giả rốt cục có một người nhảy lên bậc thứ nhất Phong Thần Đài!

- Lên rồi! Người thứ nhất lên bậc thứ nhất Phong Thần Đài – U Vô Tận đến từ Ma Thủy đại thế giới!

Ở dưới Phong Thần Đài, đôi thiếu nữ song sinh kia cao giọng hô lên, thanh âm thông qua pháp trận khuếch đại âm thanh, truyền khắp toàn trường.

- U Vô Tận!

- U Vô Tận!

- U Vô Tận!

- U sư huynh, cố lên!

Theo thanh âm của thiếu nữ song sinh, một khu nào đó trên khán đài một đoàn người trẻ tuổi đang điên cuồng hò hét, hoan hô!

Không hề nghi ngờ, bọn họ chính là đệ tử hạch tâm của Thiên Minh Đại Thánh địa – Thánh địa nơi U Vô Tận!

- U Vô Tận, thành đấu vòng dự tuyển, 18 Phong Thần Bảng, thứ hai Ma Thủy đại thế giới. Nhân tiện nhắc tới, thứ nhất Ma Thủy đại thế giới là truyền nhân của Ma Thủy Thiên Tôn Tiểu Ma Tiên!

Khi thiếu nữ song sinh hô tên Tiểu Ma Tiên, người xem dưới đài đều phát ra từng đợt kinh hô.

Cái tên này như sấm bên tai! Từ vòng dự tuyển bắt đầu, lúc Phong Thần Bảng xuất hiện, Tiểu Ma Tiên liền xếp thứ nhất Phong Thần Bảng, đều chưa một lần bị vượt qua hơn nữa một đường dẫn đầu xa xa!

Tiểu Ma Tiên căn bản không cần tham gia bán kết, có thể trực tiếp thăng cấp. Kỳ thật nàng ngay cả vòng dự tuyển đều không cần tham gia, tham gia chỉ là vì nổi bật. Hiện tại nổi bật đã đủ rồi, mà bán kết phải ngồi linh hạm ba tháng, xa xôi tỉ dặm đi tới “địa phương nhỏ” Mục Nguyệt tinh này tham gia, Tiểu Ma Tiên lập tức liền không có hứng thú. Cho nên Mục Nguyệt tinh bán kết, Tiểu Ma Tiên vắng mặt.

Đối với truyền nhân Thiên Tôn vào thẳng chung kết, không có bất kỳ người dự thi nào có ý kiến. Đây là chuyện tất lẽ dĩ ngẫu.

- U Vô Tận này là người nào? Không ngờ lợi hại như vậy.

- Ngươi choáng à. Hắn là đệ tử thứ nhất của Thiên Minh Đại Thánh địa, tương lai có khả năng rất lớn trở thành Giới Vương bình thường, thậm chí có hy vọng thành tựu Giới Vương giới lớn!

Có một ít võ giả ở đây là người tham gia vòng dự tuyển đệ nhất hội võ bị đào thải ra, bọn họ tự nhiên chưa từng xem qua Phong Thần Bảng, không rõ uy danh của U Vô Tận. Nếu là người một đường theo dõi dự tuyển, sao có thể không biết U Vô Tận xếp hạng 18 Phong Thần Bảng.

Rất nhiều trưởng lão của Thiên Minh Đại Thánh địa nghe thấy mấy lời nghị luận này cũng mỉm cười trong lòng, hậu bối Vô Tận này bọn họ rất hài lòng.

Vút!

Một tinh thần thể giả thuyết xuất hiện trước mặt U Vô Tận, đây là đối thủ của hắn.

Trong nháy mắt tinh thần thể vừa mới hành động kia, U Vô Tận động.

Rút đao! Xuất đao!

Động tác liền mạch, rất nhiều người chỉ cảm giác thân thể U Vô Tận dường như động một cái, căn bản là không thể nhìn thấy ánh đao, trường đao đã vào vỏ!

Tinh thần thể trước mặt U Vô Tận, cổ ngoẹo đi, thân thể ầm ầm nổ tung.

- Miểu sát! U Vô Tận thăng cấp bậc thứ hai!

Hai thiếu nữ song sinh cùng la lên, thanh âm giòn tan truyền khắp toàn trường.

- Móa! Có thật không vậy!

- Vậy là đánh xong rồi? Vậy cũng quá mạnh chứ hả!

Rất nhiều đệ tử hạch tâm là người xem đều trợn to mắt nhìn, rất nhiều danh túc đức cao vọng trọng cũng mặt lộ vẻ kinh ngạc. Bọn họ đương nhiên sẽ không cho rằng khảo hạch bán kết quá mức đơn giản, chỉ có thể nói U Vô Tận thật sự quá bi3n thái.

- Ha ha, Vô Tận không sự mong đợi của mọi người, quả nhiên là thứ nhất.

Ở Hạo Vũ Thiên Cung, Hạo Vũ Tử cười sang sảng nói.

Hạo Vũ Tử bao gồm Thánh Chủ của rất nhiều Thánh địa Giới Vương giới lớn, bọn họ vẫn như trước ở Hạo Vũ Thiên Cung, nhưng là bọn họ lại có thể đồng thời nhìn thấy tất cả tình huống của 30 sân thi đấu bán kết.

Đến trình độ bọn họ, cần chú ý không phải là một giới nào mà là tình huống biểu hiện của tất cả thiên tài Thần Vực.

30 sân đấu bán kết, phương thức thi đấu mỗi một sân đấu áp dụng đều không giống nhau. Tuy nhiên tổng thể mà nói đều là hết sức công bình, sẽ không xuất hiện tình huống một ít thiên tài bởi vì chia tổ không tốt mà bị đào thải quá sớm.

Thiên Minh Tử cười cười, khiêm tốn nói:

- Chỉ là tạm thời thứ nhất mà thôi. Thằng nhóc Vô Tận này chính là thích nổi bật, hẳn là có rất nhiều người còn không bày ra thực lực.

- Ha ha, Thiên Minh huynh quá khiêm tốn rồi. Còn có ai là đối thủ của Vô Tận.

- Đúng. Khu thi đấu Mục Nguyệt tinh, xếp hạng cao nhất chính là Vô Tận thứ 18, dẫn đầu thật xa.

Rất nhiều Giới Vương nhao nhao khen tặng.

Thiên Minh Tử chỉ cười cười, không nói nhiều.

Hắn nhìn U Vô Tận trên Phong Thần Đài, yên lặng nói:

- Bán kết còn không đủ để được Ma Thủy Thiên Tôn chú ý, chỉ có chung kết cùng một chỗ với truyền nhân Thiên Tôn mới là vũ đài của ngươi!

Sau U Vô Tận, đám người Kiếm Vô Huyết cũng lần lượt lên bậc thứ nhất. Chiến đấu của bọn họ cũng gọn gàng sạch sẽ, thời gian một chớp mắt liền miểu sát tinh thần thể. Tốc độ đánh chết tương đương U Vô Tận!

Khi đối thủ quá yếu, đã không thể dùng chúng nó để nhận ra sự chênh lệch giữa cao thủ đỉnh cấp.

- Kiếm Vô Huyết!

- Kiếm Vô Huyết!

Khi Kiếm Vô Huyết miểu sát tinh thần thể, bắt đầu trèo lên bậc thứ hai Thần Vực, đệ tử của Vãng Sinh Đại Thánh địa cũng đang liều mạng hò hét hoan hô. Trong đó có rất nhiều nữ đệ tử hiển nhiên sùng bái thậm chí là ái mộ Kiếm Vô Huyết, hô rất vang dội giòn tan.

- Thật nhiều người ủng hộ.

- Thật điên cuồng. Tuy nhiên Kiếm Vô Huyết này quả thật kh ủng bố.

Rất nhiều thiên tài ở trên khán phòng nhao nhao nghị luận, mà Vu Hữu Minh ngồi ở trong những người này, đôi tay nắm thật chặt. Mấy chục vạn người trên Phong Thần Đài, bất kỳ người nào đều có thể mang đến cho hắn lực chấn động thật mạnh.

Hôm nay, hắn có thể nói là mở rộng tầm mắt, cũng cảm nhận sâu sắc sự kh ủng bố của thiên tài tuyệt đỉnh!

Cũng may mắn đi tới sân thi đấu bán kết, nếu không hắn vĩnh viễn không có cơ hội kiến thức đến bầu trời của những thiên tài yêu nghiệt này, chỉ có thể là ếch ngồi đáy giếng!

Khi tập đoàn thứ nhất, thứ hai lục tục bắt đầu leo lên bậc thứ hai Phong Thần Đài, tập đoàn thứ ba cũng chính tập đoàn chỗ Lâm Minh cũng lên bậc thứ nhất Phong Thần Đài.

- Lâm sư huynh, hơi tụt hậu...

Trên khán phòng, Nhan Nguyệt Nhi lẩm bẩm, dường như có chút sốt ruột. Tập đoàn thứ ba xem như là tập đoàn trung thượng, nhưng là Nhan Nguyệt Nhi cho rằng Lâm Minh hẳn là có thể tốt hơn. Dù sao hắn từng tiến vào top 1000 Phong Thần Bảng.

30 khu thi đấu bán kết, một khu chọn 3, 4 trăm người, tổng cộng chọn gần 1 vạn người vào chung kết. Dựa theo xếp hạng 1000, Lâm Minh khẳng định có thể thông qua bán kết.

Ở bên cạnh Nhan Nguyệt Nhi, Hỏa Liệt Thạch vuốt râu cười ha hả nói:

- Nguyệt nhi đừng gấp, lúc này vừa mới bắt đầu mà. Ngươi có biết thi marathon phàm nhân cử hành, người mới đầu chạy phía trước đến cuối cùng vọt lên đều sẽ ngắc ngoải. Chỉ có người mới đầu hiểu được giữ lại thực lực, cuối cùng mới giành được thứ hạng tốt.

- Điều này... Được rồi.

Nhan Nguyệt Nhi nghe so sánhnày, có chút dở khóc dở cười. Tuy nhiên nàng cũng tin tưởng, thành tích của Lâm Minh tất nhiên sẽ vọt lên vào cuối cùng. Vòng dự tuyển, thành tích của Lâm Minh vài lần nhảy vọt, sau đó liền bất động. Đây hiển nhiên là bởi vì Lâm Minh giữ lại thực lực. Vấn đề là thực lực của Lâm Minh đến tột cùng giữ lại bao nhiêu?

- Đây chính là tinh thần thể do trận pháp diễn sinh ra?

Lâm Minh ở bậc thềm thứ nhất, đối mặt tinh thần thể trận pháp, không ít người bên cạnh hắn đã bắt đầu chiến đấu kịch liệt với tinh thần thể.

Mục Thiên Vũ, Tần Hạnh Hiên nhìn thấy một màn này đều là lòng căng thẳng. Đây là trận chiến đầu tiên của Lâm Minh, tuy cho rằng Lâm Minh sẽ thắng nhưng là quan tâm sẽ bị loạn, bọn họ đều không biết quá trình chiến đấu đến tột cùng như thế nào.

Vu Hữu Minh, đại trưởng lão Vô Gian Giáo cũng đều mở to mắt, chỉ sợ bỏ lỡ bất kỳ cảnh tượng nào.

Lâm Minh chỉ đánh giá trên dưới tinh thần thể kia một lần, ánh mắt sắc bén dường như muốn nhìn thấu đối phương.

- Tinh thần thể này chỉ là năng lượng mạnh mẽ, dao động pháp tắc rất yếu, chỉ có mẽ ngoài thôi. Đối với người mạnh Thần Hải bình thường mà nói hơi khó giải quyết, tuy nhiên đối với ta mà nói không tính là gì...

Phượng Huyết Thương của Lâm Minh đều không ra, trong nháy mắt tinh thần thể nhảy lên, song chỉ điểm ra, hai luồng thương mang do ngón tay phát ra bắn nhanh mà đến, trong nháy mắt xuyên thủng đầu tinh thần thể.

Bùm!

Tinh thần thể nổ tung!

Một đòn miểu sát!

- Cái này...

Vu Hữu Minh nuốt một ngụm nước miếng, vậy là xong rồi!?

Quả thật là cùng một tốc độ đánh chết với đám người U Vô Tận.

- Quá... quá lợi hại!

Đại trưởng lão Vô Gian Giáo cũng không nói nên lời. Hắn hiện tại đều đã hoài nghi, lại qua mười mấy hai mươi năm, Lâm Minh có phải là có thể miểu sát chính mình giống như miểu sát tinh thần thể kia hay không?

Đây còn là người trẻ tuổi sao? Quả thật là yêu quái.

- Mau nhìn người kia, cũng là một đòn đánh chết tinh thần thể giả thuyết!

Mấy tỉ đôi mắt nhìn chằm chằm Phong Thần Đài, tự nhiên có rất nhiều người chú ý tới Lâm Minh. Tốc độ đánh chết bậc này so với tập đoàn thứ nhất, thứ hai không kém chút nào!

- Sân đấu bán kết, quả nhiên cao thủ như mây, bất kỳ người nào đều không thể khinh thường!

- Ha ha. Nhìn thấy không, cái người miểu sát tinh thần thể kia là thuộc Phượng tộc thượng cổ ta đó!

Giờ khắc này, đệ tử của Phượng tộc thượng cổ đều tràn ngập cảm giác tự hào!

Lâm Minh thuộc về Phượng tộc thượng cổ bọn họ, bọn họ chỉ là thế lực Thánh địa đỉnh cao, tài nguyên thế yếu, kế thừa thế yếu.

Nhưng bọn họ vẫn như cũ có thể ra một thiên tài tuyệt đỉnh vượt qua Thánh địa Giới Vương giới lớn!

Cái gì là kiêu ngao?

Đây chính là kiêu ngạo!

- Lâm Minh!

- Lâm Minh!

- Lâm Minh!

Đệ tử của Phượng tộc thượng cổ cũng bắt đầu liều mạng hò hét! Thanh âm trầm bổng!