Hắn biết rõ chiêu thức của hắc y nhân quá mạnh, thân phận cũng thần bí, không nói chuyện trên người hắn có cảm giác quá nguy hiểm, chỉ cần chuyện xé rách hư không thì có thể đoán được thực lực của hắn ít nhất cũn là Thần Quân hậu kỳ, mà trên thực tế hơn phân nửa còn mạnh hơn!
Đối thủ như vậy cực kỳ nguy hiểm, lại quyết tâm muốn giết mình, Lâm Minh không có khả năng có chút lưu thủ, toàn lực ứng phó còn không kịp!
Lôi hỏa thiên kiếp chi lực dung hợp trên cao, ầm ầm hạ xuống, trong lúc nhất thời cả bầu trời biến thành cảnh tượng lôi hỏa tương giao.
Thấy một màn như vậy đột nhiên hắc y nhân khẽ giật mình.
- Chẳng lẽ đây là...
Hắc y nhân rõ ràng biển năng lượng lôi hỏa trên cao ẩn chứa khí tức Thiên Đạo pháp tắc, hơn nữa tràng diện bực này hán nhìn rõ trong trong trân bàn chiến tranh.
Người trong Thần Vực biết rõ, mặc dù hắc y không có quan sát chính diện, nhưng mà hắn vẫn xem nguyên bộ trận bàn chiến tranh, rất rõ ràng đây là chiêu thức những thiên tài kia am hiểu, bởi vì giết chết những thiên tài này cho nên Thánh Thần hạ lệnh cho hắn tiêu diệt, đương nhiên hắn cũng nghiên cứu thấu triệt.
Một chiêu Thiên Đạo Tài Quyết này là một chiêu kinh diễm trong đệ nhất hội vũ, không phải vì uy lực của nó cường đại, mà là vì thiên tài trẻ tuổi nghĩ ra, người sáng tạo là Lâm Minh!
- Tu vị Thần Hải trung kỳ, Thiên Đạo Tài Quyết, vũ khí là trường thương, ngươi là Lâm Minh!
Tâm thần Hắc y nhân đại chấn, mà lúc này Thiên Đạo Tài Quyết đã nện xuống.
Đối mặt một kích này hắc y nhân chẳng những không bối rối chút nào, ngược lại cất tiếng cười to.
- Ha ha ha! Hạt gạo mà tranh sáng với trăng. Nát bấy đi!
Đột nhiên hắn giơ quyển trục lên, nghênh tiếp Thiên Đạo Tài Quyết.
Ầm ầm!
Năng lượng khủng bố nổ tung mang theo tất cả, nhưng mà lực nổ tung lại bị giam cầm trong Vạn Cổ Ma Vực của hắc y nhân, căn bản không tiết ra bên ngoài, tan rã toàn bộ.
Chỉ nhìn thấy động tác dễ dàng như vậy ngăn cản một kích toàn lực của Lâm Minh, mà trong tay của hắn cầm quyển trục cũng không biết là bảo vật cấp bậc nào, thoạt nhìn chỉ là một cuộn vải cuốn thành ngạnh kháng một kích toàn lực của Lâm Minh. Nhẹ nhàng thoải mái.
- Thật sự là đạp phá thiết hài vô mịch xử, vô duyên toàn lực cũng vô công! Lâm Minh, ta tìm ngươi khắp bốn phía, ngươi vậy mà tự mình đưa tới cửa! Không nghĩ tới ngươi lại có được Dịch Dung Thuật cao minh như vậy, ngay cả ta cũng không nhận ra được ngươi.
- Nhưng mà dịch dung cũng vô dụng. Chiêu thức của ngươi không có cải biến. Vừa ra tay ta đã nhận ra. Ngoan ngoãn thúc thủ chịu trói đi, lực lượng của ngươi với ta mà nói không đáng nhắc tới, không sợ nói cho ngươi biết. Thực lực của đồng đẳng với đám cao thủ Giới Vương! Chỉ bởi vì nguyên nhân nào đó rót xuống Thần Biến kỳ, hiện tại dùng thời gian mấy trăm năm ta đã chậm rãi khôi phục tới Thánh Chủ trung kỳ, ngươi dù là thiên tài với ta mà nói cũng chỉ là con kiến, một tay là bóp chết!
Thánh Chủ trung kỳ!
Tâm thần Lâm Minh đột nhiên chấn động, chính hắn còn đánh giá là Thần Quân hậu kỳ, Thánh Chủ trung kỳ giết chính mình rất dễ dàng. Hơn nữa hắn cảm giác được Hắc y nhân kia không có nói ngoa, hắn có thực lực này.
Thủ đoạn như vậy không gì đối kháng được.
Nhưng mà hắc y nhân kia từ tu vị Giới Vương cảnh té xuống Thần Biến kỳ, hiện tại chậm rãi khôi phục đến Thánh Chủ? Hơn nữa hắn nói là: "Đồng đẳng với đám cao thủ Giới Vương", loại ngữ khí này không phải là nhân loại.
- Ngươi là dị tộc?
Lâm Minh nhìn qua hắc bào nhân, nói ra từng chữ một, trước đó Mộ Thiên Tuyết sớm có suy đoán này.
- Hắc hắc, phải thì sao, không phải thì như thế nào, dù sao ngươi phải chết, ta giết ngươi xong sẽ dùng huyết nhục của ngươi luyện đan, ăn đan dược này tu vị của ta sẽ tiến thêm một bước, đồng thời giết ngươi là một cái công lớn, ta sẽ được ban thưởng vô số, ta lại sưu hồn của ngươi, thăm dò toàn bộ bí mật của ngươi, kế thừa bảo vật và số mệnh của ngươi! Bằng vào những thứ này, hơn nữa cộng thêm thiên phú vốn có của ta, ta có thể thành thần, ha ha ha, ta cũng có thể thành thần, đây là vinh quang bực nào?
Hắc bào nhân cười lớn, Lâm Minh tâm thần nhảy dựng.
Giết chính mình chính là công lớn?
Thế lực gì muốn mạng của mình?
Thiên Minh Đại Thánh Địa?
Trong lòng Lâm Minh hiện ra ý niệm này trong đầu, nhưng lại gạt bỏ toàn bộ, hắc y nhân này hiển nhiên không có phục vụ cho Thiên Minh Tử, ít nhất hắn không phải thủ hạ của Thiên Minh Tử.
Thiên Minh Đại Thánh Địa chỉ là thánh địa của Đại Giới Giới Vương, nếu như Hắc bào nhân xuất thân từ đây thì cho dù điên cuồng cũng sẽ không nói ra khả năng trở thành thần.
Mà ngay cả Lâm Minh chính mình cũng không tự tiện nói mình có thể thành thần.
Xuất thân của người trước mặt không phải chuyện đùa.
Chẳng lẽ là...
Trong lòng Lâm Minh đã ẩn ẩn có một loại suy đoán, một loại suy đoán làm toàn thân của hắn lạnh giá.
Tuy một năm trước nghe Thần Mộng Thiên Tôn đã từng nói qua việc này, nhưng mà Lâm Minh theo không có nghĩ tới lại nhanh như vậy!
Lâm Minh nắm chặt Phượng Huyết Thương, hít sâu một hơi, nhìn chằm chằm vào hắc y nhân, trong con mắt đen kit mơ hồ nhìn ra thân ảnh của hắc y nhân.
Đột nhiên ánh mắt hắc bào nhân ngưng tụ, triển khai quyển trục trong tay, nói:
- Đây là Vu Mộ Ma Thư, kỳ thư này có thể chứa một tinh cầu, chết trong quyên trục này chính là vinh quang của ngươi.
Hắc bào nhân nói chuyện và giơ quyển trục lên, trong lúc nhất thời cả phiến thế giới giống như bị quyển trục thu vào tron.
Lâm Minh tế ra hạt giống hỗn độn, dùng hạt giống hỗn độn tạo thành kết giới bảo vệ tâm thần chính mình, hắn sắp bị cuốn vào Vu Mộ Ma Thư!
Lâm Minh không có bối rối, con mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào hắc bào nhân, đột nhiên lớn tiếng nói:
- Ta biết rõ ngươi là người nào, ngươi là Thánh tộc, đến từ bên ngoài Thần Vực, Tam Thập Tam Trọng Thiên Thánh tộc! Ngươi ngã xuống cảnh giới Thần Biến là vì dùng bí pháp tiến vào Thần Vực, muốn thông qua ngăn cản của bức tường không gian cho nên phải trả giá.
Giọng của Lâm Minh cao vút, dùng âm tiết ngắn ngủi làm cho thân hình hắc y nhân dừng lại, có vẻ mặt ngoài ý muốn.
Nhưng mà hắn cười hắc hắc, không cho ý kiến với phỏng đoán của Lâm Minh.
- Tùy ngươi nghĩ như thế nào, cho ngươi làm quỷ hồ đồ a!
Khi đang nói chuyện, hắc bào nhân cho Vu Mộ Ma Thư chụp vào đầu Lâm Minh.
Một khắc này thần sắc Lâm Minh lạnh như băng, hắn từ trong tu di giới lấy ra một quả ngọc bài, ngọc bài óng ánh sáng long lanh, giống như băng tinh kiết tạo thành, trong đó phong ấn một tia khí tức của Thần Mộng Thiên Tôn!
Trước khi Lâm Minh rời khỏi Thần Mộng Thiên Cung thì Uyển Huyễn sư thái giao cho Lâm Minh một quả tu di giới, là Thần Mộng Thiên Tôn lưu cho Lâm Minh.
Trong giới chỉ chỉ chỉ có một ngọc bài, ngọc bài là Thần Mộng Thiên Tôn giao cho Lâm Minh làm bùa hộ mệnh, chỉ có thể sử dụng một lần, Lâm Minh thật không ngờ lại dùng tới nhanh như vậy.
Chẳng lẽ Thần Mộng Thiên Tôn đã tu luyện tới cảnh giới cảm giác được tương lai, xu cát tị hung? Cho nên cho mình một tấm bùa hộ mệnh, để phòng bất trắc?
Lâm Minh lúc này bất chấp cái gì, hắn trực tiếp ném ngọc bài ra ngoài, trên không trung ngọc bài đột nhiên nổ tung, trên bầu trời hiển hóa hư ảnh người con gái, hư ảnh này có ba phần tương tự Thần Mộng Thiên Tôn.
Ngọc bài này thuộc về Thần Mộng Thiên Tôn dùng một cánh thần liên nàng ngồi dung hợp ba trăm năm tu vị và một tia khí tức bổn nguyên làm thành hóa thân.
Mặc dù nói là hóa thân, nhưng mà Thần Mộng Thiên Tôn bế quan trợ giúp Băng Mộng đột phá Thần Biến kỳ, sợi hóa thân này không có quan hệ tới Thần Mộng Thiên Tôn, nó không bị Thần Mộng Thiên Tôn chỉ huy, chiến đấu chấm dứt sẽ tự tiêu tán.
Kể từ đó tạo nghệ pháp tắc của nó tự nhiên có chỗ không kịp.
Nhưng dù vậy nó dù sao cũng là Thần Mộng Thiên tôn nhân vật tuyệt đỉnh chế tạo thành hóa thân, há có thể một dị tộc Thánh Chủ trung kỳ có thể chống cự?
Trong sát na hóa thân Thần Mộng xuất hiện thì hắc y nhân trong tích tắc này tâm thần đại chấn, hắn tươi cười liều lĩnh trực tiếp cứng lại trên mặt, rồi sau đó mặt như màu đất.
- Cái này... Đây là... Hóa thân Thiên tôn! Thậm chí có Thiên tôn luyện chế hóa thân cho ngươi!
Hắc y nhân hoảng sợ vạn phần, hắn chỉ ngây ngốc trong nháy mắt, rồi sau đó không nói hai lời quay đầu bỏ trốn!
Mà đúng lúc này đạo khí tức mờ ảo hiện ra, sương mù trùng trùng điệp điệp lượn lờ, điềm lành trận trận, một đạo thần quang giống như mộng ảo hiện ra trong lĩnh vực, những hào quang này giống như lợi kiếm xé rách Vạn Cổ Ma Vực. Sau đó cả không gian có tiên khúc mỹ diệu vang lên, thủ khúc này làm cho người nghe như si mê như say sưa, quên mất mình.
Đúng là Mộng Hồn Tiên Khúc!
Lúc trước Băng Mộng trong đệ nhất hội vũ Thần Vực đã tấu một khúc này.
Thần Mộng thân mặc áo trắng, quân lâm phiến hư không này, tuy nàng là hư ảnh, nhưng mà tỏa ra uy áp không cách nào hình dung, ngay cả Lâm Minh sử dụng ngọc bài cũng cảm giác tâm thần sợ hãi, huống chi là hắc y nhân đứng mũi chịu sào!
Đôi mắt Thần Mộng nhìn chằm chằm vào hắc y nhân.
- Lâm Minh là người ta che chở, ngươi mưu toan đánh chết hắn, trong chư thiên vạn giới không ai có thể cứu ngươi!
Giọng của Thần Mộng giống như âm thanh của đại đạo, truyền khắp hư không, một khắc này nàng nói giống như ý chí của chân thần.
Thần Mộng trong ấn tượng của Thần Mộng là dịu dàng mà thần bí, bình thường Thần Mộng thói quen thu liễm khí tức của mình, thoạt nhìn như nữ tử phàm nhân, Lâm Minh chưa từng nhìn thấy Thần Mộng triển lộ mặt uy nghiêm Thiên tôn của nàng.
Hôm nay hiển lộ thần uy làm cho người ta không sinh ra tâm chống cự, dù là nàng chỉ là một hóa thân.
Vào thời khắc Thần Mộng ra tay, không gian phương viên trăm dặm cứng lại, thời gian ngừng lại, ngay cả tư duy cũng dừng lại.
Lực lượng của Thần Mộng hội tụ thành một thanh thần kiếm, chém thẳng xuống!
Lực lượng mênh mông tuyệt đối bao trùm phương viên trăm dặm và Thần Mộng không gian hạn chế, căn bản tránh cũng không thể tránh!
Hắc y nhân hét lớn một tiếng, cầm Vu Mộ Ma Thư trong tay ngăn cản chuôi kiếm này.
Xoạt!
Chỉ nghe tiếng vang nhỏ vng lên, Vu Mộ Ma Thư trực tiếp bị một kiếm của Thần Mộng xuyên qua, rồi sau đó chuôi kiếm này chém vào mi tâm hắc y nhân, trùng trùng điệp điệp chém lên tinh thnaf chi hải của hắn.
Thân thể hắc y nhân đột nhiên chấn động, rồi sau đó hai mắt ngừng trệ, ngây người bất động, con mắt đã mất đi thần thái.
Lam Minh thân ở ngoài trăm trượng, dùng hắn lý giải Thần Mộng pháp tắc thì thấy rất rõ ràng, một kiếm của Thần Mộng không ncos hủy diệt Vu Mộ Ma Thư, cũng không có suy giảm tới nử phần da thịt của hắc y nhân, nhưng lại xuyên thấu qua thân thể chém linh hồn của hắn làm hai nửa.