Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 1385: Rời đi



Sau khi nhét ấu long vào trong nội thế giới, Lâm Minh dùng chân nguyên của mình cung cấp năng lượng cho nó, bởi vì liên hệ này nên Lâm Minh có cảm giác huyết nhục tương liên với ấu long, hắn có thể cảm nhận được khí huyết khổng lồ từ ấu long.

Trong vũ trụ này sinh linh càng cường đại lại càng khó sinh sôi nảy nở, côn bằng, cự long, phượng hoàng tam đại thần thú, mỗi quả trứng của chúng ra đời cũng không biết tiêu hao bao nhiêu năng lượng và thời gian.

Nhưng mà trong mười vạn năm qua Long Tôn đã hoàn thành đa số bộ phận việc ấp trứng, ấu long trong trứng đã diễn hóa hình rồng, Lâm Minh phải làm chỉ làm bước cuối cùng.

- Lâm Minh, trước khi rời đi bản tôn cảnh báo ngươi một câu, chuyện không thể làm chớ cưỡng cầu, đại kiếp nạn lần này chỉ sợ càng thảm thiết hơn ba mươi sáu ức năm trước, nói là sinh tử tồn vong của nhân tộc cũng không đủ, nhân lực trong đại chiến của hai đại chủng tộc thập phần nhỏ bé, lực lượng của ngươi bao nhiêu sẽ giữ trách nhiệm bao nhiêu, nếu ngươi lúc đó chưa đủ lớn thì ngàn vạn không nên cậy mạnh, lưu được núi xanh tại không lo không có củi đốt.

Long Tôn nói lời này hoàn toàn là ý khuyên bảo, Lâm Minh nghe cũng hiểu được trong nội tâm ấm áp, hắn nói ra:

- Tiền bối yên tâm, vãn bối hiểu rõ trong lòng.

Long Tôn gật gật đầu, chợt thở dài một hơi, nói ra:

- Năm đó Hỗn Nguyên dầu hết đèn tắt, bố trí hậu sự của mình, hắn thường xuyên nói mình phong vân một cỏi cả đời, đứng ngạo nghễ thế gian, lưu lại truyền thuyết muôn đời, nhưng lại phạm hai sai lầm trí mạng, thứ nhất chính là hắn quá tự đại, nếu như mang bí mật Hồng Mông linh châu chia xẻ ra, cho tất cả Thiên tôn liên thủ thì không tới mức bị Thánh tộc đột nhiên đánh lén mà trở tay không kịp.

- Bí mật?

Lâm Minh khẽ giật mình.

- Năm đó Hỗn Nguyên Thiên tôn có được Hồng Mông linh châu chẳng lẽ ai cũng biết? Là bí mật gì?

Theo lý thuyết Hỗn Nguyên Thiên tôn có Hồng Mông linh châu sự người khác không biết rất bình thường, Lâm Minh nếu là Hỗn Nguyên Thiên tôn và đạt được bảo vật cũng không tuyên truyền các nơi, đó là hành vi tìm chết.

Nhưng vấn đề là nếu như Hỗn Nguyên Thiên tôn giữ bí mật tốt như thế, Thánh tộc làm sao biết được?

Long Tôn nhìn ra Lâm Minh đang nghi hoặc, giải thích nói:

- Thánh tộc bố trí rất nhiều thám tử trong Thần Vực này, từ mấy ngàn vạn năm trước đã bắt đầu ra tay chuẩn bị. Bọn họ nhận được tin tức từ rất nhiều con đường.

Long Tôn nói như vậy Lâm Minh vẫn khó hiểu.

- Quân cờ của Thánh tộc có tu vi cao, nhiều lắm là Giới Vương không được a, hơn nữa bọn họ còn phải tự tổn tu vi khi đi qua bức tường, đến Thần Vực còn phỉa tìm linh dược bồi bổ tu vị, bọn chúng muốn thăm dò bí mật của Thiên tôn thì làm sao có khả năng?

Lâm Minh không cho rằng thám tử Thánh tộc có thể tiếp xúc Hỗn Nguyên Thiên tôn.

Long Tôn nói:

- Ngươi nói có lý. Nhưng trên thực tế Thánh tộc có cách làm không phải như ngươi biết, bọn chúng bố trí quân cờ không phải Thánh tộc. Mà là nhân loại. Bọn chúng sẽ tỉ mỉ chọn ra một ít kẻ có dã tâm lớn, lại có thiên phú cao đi bồi dưỡng, khi cánh chim của chúng lớn lên sẽ thăm dò bí mật cho Thánh tộc...

Long Tôn nói như vậy Lâm Minh chấn động, phải Thiên Minh Tử chính là tình huống này.

Thiên Minh Tử dã tâm thật lớn, thiên phú lại cao, được Thánh tộc nhìn trúng, từ ít nhất năm vạn năm trước đã bắt đầu có thám tử Thánh tộc tiếp xúc với Thiên Minh Tử. Trả giá bằng tài nguyên và các loại điều kiện, muốn đầu Thiên Minh Tử trở thành Thiên tôn!

Dùng nội tình của Thánh tộc thì chúng có thể làm điều này, hơn nữa bản thân Thiên Minh Tử cũng không kém, trừ xuất thân không được, Thánh tộc xuất hiện đã đền bù sở đoản của Thiên Minh Tử.

Bọn chúng chắc chắn có các thủ đoạn khống chế, dùng lời thời thần võ vô thượng, khế ước, chế ước Thiên Minh Tử, đợi tới khi bồi dưỡng Thiên Minh Tử thành Thiên tôn, thám tử Thánh tộc bố trí tiếp một vạn tên thám tử còn tiện lợi hơn.

- Thánh tộc đúng là hạ vốn gốc.

Trong lòng Lâm Minh thầm run sợ, bồi dưỡng một Thiên tôn không biết tốn bao nhiêu thời gian, bao nhiêu tài nguyên, bọn chúng đúng là hạ vốn gốc.

Thiên Minh Tử nếu không phải bị Lâm Minh đánh vỡ, ngày sau rất có thể sẽ trở thành Thiên tôn phản bội của nhân tộc, vì thực lực cường đại và dã tâm, luôn luôn có người không chống được sức hấp dẫn giao dịch với ma quỷ, bán đứng linh hồn.

- Nói như vậy phản đồ năm đó chính là Lôi Phạt Thiên Tôn?

Lâm Minh đột nhiên hỏi.

Long Tôn hiện ra thần sắc tiêu điều, nói:

- Ngươi đúng là thông minh, bán đứng Hỗn Nguyên chính là Lôi Phạt Thiên Tôn, Hỗn Nguyên nói hai sai lầm lớn nhất đời thì ta đã nói, thứ hai chính là Hỗn Nguyên trời sinh tính hào sảng, quá mức khí phách, hắn kết bái với Lôi Phạt, không có thấy rõ bản chất của Lôi Phạt, mà lôi phạt trước khi kết bái với Hỗn Nguyên đã sớm là tay sai của Thánh tộc, không có Thánh tộc thì hắn không thể bước qua bước kia.

Nói đến đây Lâm Minh hoàn toàn hiểu rõ.

Hắn rốt cuộc biết vì cái gì trận chiến mươi vạn năm trước Hỗn Nguyên Thiên tôn không có minh hữu, dùng sức một mình đối kháng mấy cao thủ Thiên Tôn vây công.

Cũng biết vì đại năng Thần Vực phần lớn không biết rõ tình hình của đại chiến, cho tới bây giờ cũng chỉ có Thần Mộng Thiên Tôn mấy người biết rõ mà thôi, nhân vật Đại Giới Giới Vương hoàn toàn không biết gì cả, đương nhiên bọn họ cho dù biết rõ thì cũng không lấy được truyền thừa của Hỗn Nguyên Thiên tôn.

Trên thực tế Lâm Minh xem ra hai sai lầm của Hỗn Nguyên thì điều thứ nhất không tính là sai, không phải Hỗn Nguyên Thiên tôn tự đại, bất luận là ai đạt được Hồng Mông linh châu cũng không chia xẻ với người khác, một khi chia xẻ nhân tâm khó dò, tình huống càng hỏng bét!

Hỗn Nguyên Thiên tôn sai là điều thứ hai, không nên mang bí mật nói cho Lôi Phạt Thiên Tôn nghe, kết quả mới rơi vào kết cục này.

Nhân tính không cách nào thấy rõ...

Đến tận đây nguyền rủa trong Vạn Cổ Ma Khanh và Thông Thiên tháp, đế giả chi lộ, hư ảnh Hắc Long và thần nữ, Thần Khí nhất tộc, Hỗn Nguyên Thiên tôn cùng Lôi Phạt Thiên Tôn tranh đấu và vì sao Hỗn Nguyên Thiên tôn xuất hiện ở hạ giới Thiên Diễn Tinh...

Tất cả Lâm Minh đã hiểu rõ ràng, duy nhất không rõ ràng chính là Hỗn Nguyên Thiên tôn hiện tại rốt cuộc sống hay chết, di hài trong Hỗn Nguyên thiên cung chắc gì là thi thể của Hỗn Nguyên Thiên tôn.

Đây cũng là bí ẩn cuối cùng trong Vạn Cổ Ma Khanh.

Bí ẩn này ngay cả Long Tôn cũng không rõ.

Lần này đi Vạn Cổ Ma Khanh đã chấm dứt, Lâm Minh kế thừa y bát của Hỗn Nguyên Thiên tôn, đạt được chí bảo Hỗn Nguyên thiên cung, còn có Hồng Mông linh châu ngưng tụ tinh nguyên trong ức năm.

Cuối cùng còn có một con ấu long trân quý.

Tiếc nuối là Hồng Mông linh châu đúng chính thức bị Thánh tộc cướp đi.

Đây cũng là chuyện không cách nào, nếu như Thánh tộc lần đầu không lấy được Hồng Mông linh châu, cường giả Chân Thần của chúng tất sẽ đổ máu lần nữa, xé mở bức tường ngăn cách giới diện, thẳng tới khi lấy được Hồng Mông linh châu mới thôi, mà Lâm Minh cũng không cho rằng Hỗn Nguyên Thiên tôn bố trí kết giới trong Thiên Diễn Tinh lại có thể ngăn cản nhiều Thiên tôn của Thánh tộc xâm lấn.

Đây là thời điểm rời đi.

Lâm Minh muốn làm ở hạ giới cũng chỉ là giao thân thể mới cho Ma Quang, đồng thời thăm phụ mẫu và muội muội Lâm Hiểu Cáp, về sau sẽ quay về Thần Vực.