Trong chiến trường, thân ảnh của Lâm Minh lóe lên, biến mất trên không trung, nhưng mà hắn giống như tử thần trong bóng tối thu gặt tính mạng.
Tốc độ của hắn quá nhanh, hai chiêu là phế hắc thiết lão tam, sau đó gỡ tu di giới của hắn, trước trước sau sau chỉ mộ nháy mắt mà thôi, thẳng đến khi có máu tươi bắn ra thì mọi người mới nhìn thấy thân thể rách nát không chịu nổi của hắc thiết lão tam.
- Lão Tam!
Hắc thiết lão đại gào thét, Hắc Thiết Tam Sát tuy làm nhiều việc ác, nhưng mà bọn họ đều có cảm tình với nhau, bởi vì bọn họ là thân huynh đệ, hiện tại thấy thân huynh đệ sắp bị giết, cho dù là người lãnh huyết cũng xúc động sôi trào.
- Hắn phế lão Tam!
Hắc thiết lão Nhị hai mắt huyết hồng.
- Đừng xúc động! Chúng ta căn bản không phải đối thủ của hắn!
Hắc thiết lão đại còn có thể gắng giữ tỉnh táo, hắn lúc này đang bận tâm cho chính mình, hắn truyền âm cho lão nhị và toàn lực chạy trốn, nhưng mà đúng lúc này bên tai của hắn vang lên âm thanh chết chóc.
- Ngươi là thứ hai!
- Mẹ kiếp, liều với ngươi!
Hắc thiết lão đại cũng là người hung ác, biết rõ trốn không được thì cương nguyên toàn thân của hắn vận chuyển tới mức tận cùng, bảo vệ chỗ hiểm toàn thân và một đao quét qua hông của Lâm Minh.
Mà trong nháy mắt hắn xuất đao thì hắn cảm giác tốc độ của mình đột nhiên chậm lại, ở bên cạnh hắn thời gian sinh ra vặn vẹo.
Thời gian pháp tắc!?
Hắc thiết lão đại lúc này cảm thấy vong hồn đang ở gần mình, hắn là võ giả Thánh tộc cho nên phương diện pháp tắc gần như bằng không, nếu như thân thể võ giả Thánh tộc bằng vào lực lượng cường đại khủng bố trực tiếp nát bấy pháp tắc, giãy giụa khỏi thời gian gông xiềng, đánh xuyên qua hư không, nhưng mà hắc thiết lão đại còn kém xa bước này.
Hô --
Lâm Minh như quỷ mị xuất hiện sau lưng của tại hắc thiết lão đại, tay trái cầm Phượng Huyết Thương, tay phải nắm tay nhắm vào xương cổ của hắc thiết lão đại và một quyền nện xuống
- Phấn thân toái cốt quyền!
Chiêu phấn thân toái cốt quyền này vốn là vũ kỹ của hệ thống luyện thể, hôm nay Lâm Minh chẳng những mở đủ bát môn độn giáp. Hơn nữa đã nhìn thấy cảnh giới Đạo Cung Cửu Tinh, một quyền này đánh ra hư không nổ nát. Nện lên xương yếu nhất trong thân thể võ giả. Mặc dù là võ giả Thánh tộc cũng không gánh nổi.
- Răng rắc!
Tiếng giòn tan vang lên, lực chấn động điên cuồng truyền vào xương cố của hắc thiết lão đại, lực phá hoại đáng sợ nện thẳng vào đầu của hắc thiết lão đại!
Hắc thiết lão đại kêu thảm một tiếng, thân thể đột nhiên chấn động, đầu vô lực gục xuống, xương cột sống của hắn đã bị Lâm Minh đánh nát!
Cho dù Thánh tộc khôi phục sức khỏe cực mạnh, tổn thương như thế chẳng khác gì bị phế.
Nhưng mà hiện tại Lâm Minh lại dùng tới tuyệt mạch thủ!
Hắn sẽ không cho đối phương cơ hội xoay người nào cả, dù sao tổn thương cột sống nếu có thuốc tốt vẫn chữa được, mà tuyệt mạch thủ tổn thương thì cho dù Đại Giới Giới Vương tốn hao đại lượng tâm huyết tỉ mỉ luyện chế đan dược mới có thể chữa tốt, mà dược vật này dùng năng lực của Hắc Thiết Tam Sát căn bản không tìm được.
Phải nói khi bọn họ lấy được dược vật ra thì đã sớm chết thảm hơn chó ở trong Hỗn Loạn Thành rồi.
- Bồng!
Tu di giới của hắc thiết lão nát bấy. Huy chương khô lâu bị Lâm Minh đạt được, mà kinh mạch toàn thân của hắc thiết lão đại đứt từng khúc, bước theo gót của lão tam, thân thể của hắn bị đánh thành thịt nhão.
Lâm Minh không có dừng lại nửa bước, một cước bước ra và hắn dùng Súc Địa Thành Thốn. Khoảng cách trăm dặm lóe lên rồi biến mất, sau một khắc hắn đã đuổi theo tên cuối cùng của Hắc Thiết Tam Sát.
- Ah ah ah, ta liều với ngươi!
Còn sót lại hắc thiết lão Nhị hai mắt huyết hồng. Toàn thân của hắn phình lên như quả bóng, cương nguyên trong người của hắn như núi lửa phun trào, lập tức sắp nổ tung.
- Tự bạo?
Đồng tử Lâm Minh có chút co rụt lại, có chút võ giả trước khi chết thúc dục năng lượng toàn thân truyền vào trong nội thế giới, khí huyết chi lực dẫn phát nổ mạnh khủng khiếp, uy lực nổ tung này còn mạnh hơn gấp mười lần một kích toàn lực của họ, dù người giết hắn cao hơn một đại cảnh giới cũng phải tránh mũi nhọn, bằng không sẽ bị thương nặng.
Nhưng mà vũ kỹ này quá độc ác, hoàn toàn là đồng quy vu tận, võ giả bình thường rất ít khi học nó, trừ phi là những tên liều mạng mà thôi.
- Tiểu tử, ta chết, cũng muốn kéo ngươi đệm lưng!
Gương mặt tên lão nhị vặn vẹo biến hình, đây cũng không phải bởi vì tức giận, cũng là bởi vì cương nguyên trong người của hắn bộc phát, khí huyết toàn thân dâng lên, cơ, xương cốt, kinh mạch trong người đã sớm bị cương nguyên phá hủy rối mù, lúc này thân thể của hắn giống như thịt viên vạy, thập phần buồn nôn.
XÍU...UU!! XÍU...UU!!
Tứ chi của hắc thiết lão Nhị duỗi dài ra, mềm lại, giống như xúc tu bạch tuộc đưa tới âần Lâm Minh.
Lúc ấy tại Huyết Loạn đại lục, võ giả Thánh tộc đã có người dừng qua chiêu thức này, bọn chúng thông qua Luyện Thể Thuật là có thể biến thân thể cứng như kim cương, nhưng cũng có thể mềm mại như mì sợi, tùy ý công kích địch nhân.
- Khí huyết chi khóa!
Hắc thiết lão Nhị đột nhiên cắn chót lưỡi, phun ra một ngụm máu huyết, ít nhất ba bốn thành máu huyết, hắn đã liều mạng rồi.
Khí huyết dẫn dắt làm cho Lâm Minh như lâm vào vũng bùn, chậm lại.
Đây là hắc thiết lão Nhị gọi là khí huyết chi khóa, tuy thiêu đốt máu huyết công kích nhưng mà Lâm Minh vẫn có thể dễ dàng giãy dụa ra, nhưng khí huyết chi khóa này vẫn làm hắn chậm lại vài giây, tứ chi của hắc thiết lão Nhị vòng quanh thân thể Lâm Minh.
- Bắt lấy rồi, ngươi chết chắc! Thực lực của ngươi mạnh hơn nữa cũng chẳng chống lại chiêu đồng quy vu tận của ta đâu.
Hắc thiết lão Nhị điên cuồng cười to, thời điểm sắp chết hắn cười rất đắc ý.
Bị hắc thiết lão Nhị bắt lấy, Lâm Minh vẫn bình tĩnh, nói:
- Ngươi tự bạo vô dụng với ta.
Mười ngón tay của hắn cong lên, đột nhiên bắn ra, hàng trăm ngàn đạo ấn phù trực tiếp đánh thân thể của hắc thiết lão nhị..
Phong Thần Đại Pháp-- Cấm Thần Ấn!
XIU....XIU... XÍU...UU!!
Những Cấm Thần Ấn này chui vào trong thân thể bành trướng của hắc thiết lão Nhị.
Cấm Thần Ấn với tư cáchlà một chiêu thức trong Phong Thần Đại Pháp, mỗi một ấn phù chính là một lỗ đen nhỏ, Lâm Minh đã từng sử dụng Cấm Thần Ấn phá Băng Mộng Mộng Hồn Tiên Khúc, ngạnh sanh sanh phong sát Mộng Hồn Tiên Khúc triệu hồi lực âm thần linh, luận thực lực khi đó Băng Mộng còn có chút không bằng Lâm Minh, mà thi triển pháp tắc cũng đạt tới mức không thể tưởng tượng nổi.
Trái lại Lâm Minh hiện tại đấu với hắc thiết lão Nhị cho dù là thực lực hay kỹ xảo vẫn hơn quá nhiều..
Xuy xuy xùy!
Những phù văn Cấm Thần Ấn này giống như một đám dã thú đói khát trắng trợn thôn phệ năng lượng cương nguyên và khí huyết trong người hắc thiết lão Nhị.
Hỗn động ấn bí quyết vốn chính là chiêu thức thôn phệ địch nhân, Thần Mộng pháp tắc là chúng sinh niệm lực vẫn có thể thôn phệ, huống chi là cương nguyên và khí huyết.
- Cái... Cái gì?
Hắc thiết lão Nhị sắc mặt đại biến, thân thể của hắn đang co rút lại, lúc này trong cơ thể hắn có mấy trăm Cấm Thần Ấn chui vào, những phù văn này thôn phệ năng lượng cho nên hắc thiết lão nhị giống như quả bóng bị xẹp.
- Tạc! Nổ tung đi! Vì cái gì không nổi?
Gương mặt của hắc thiết lão Nhị đầy điên cuồng.
- Không có khả năng, Thánh Ma giải thể đại pháp của ta một khi phát động thì bản thân mình cũng không dừng được, tại sao có thể?
Chỉ mấy hô hấp thân thể hắc thiết lão Nhị không ngừng co rút nhỏ lại, đừng nói cái gì tự bạo, ngay cả cương nguyên và khí huyết trong người của hắn còn ít tới đáng thương, giống như đèn cầy trong gió.
Phong Thần đại pháp là phong ấn chi pháp, cũng là thôn phệ chi pháp, nuốt tất cả vào hỗn độn, không ngừng thôn phệ tất cả!
Cương nguyên và khí huyết trong người hắc thiết lão Nhị không ngừng bị phong ấn cắn nuốt, hắn tự bạo là không có khả năng.
- Dừng ở đây, thực tiếc nuối...
Lâm Minh ngạnh sanh sanh bứt đứt tay chân của hắc thiết lão Nhị, những tứ chi đứt gãy này đúng là không có máu tươi chảy ra ngoài, khí huyết của hắn bị Cấm Thần Ấn thôn phệ.
- Ta không cam lòng...
Toàn thân hắc thiết lão Nhị run rẩy, sắc mặt tái nhợt, ai gặp tình huống này mà không hoảng sợ đây? Đào tẩu là không có khả năng, mà ngay cả dùng chiêu thức đồng quy vu tận cũng dễ dàng bị phá hủy, ai không tuyệt vọng.
- Ngươi là thứ ba... Tuyệt mạch thủ!
Lâm Minh đánh ra một chưởng, chỉ nghe bồng một tiếng, khí huyết toàn thân, cốt cách kinh mạch đứt từng khúc, hắn té xuống đất như chó chết.
Đến tận đây Hắc Thiết Tam Sát toàn bộ bị Lâm Minh đánh tàn phế.
Lâm Minh cầm huy chương khô lâu trong tay, ba cái huy chương vào trong tay, cộng thêm cái trong tay của mình, còn kém bốn mươi sáu miếng hoàn thành thí luyện cấp Bích Hồn.
Nhìn số huy chương trong tay Lâm Minh biết rõ độ khó không chỉ một lần, càng đi về phía sau thu hoạch huy chương sẽ càng khó.
- Nên tìm kiếm huy chương còn lại...
Lâm Minh xoay đầu lại, người trong chiến trường chạy sạch sẽ, không còn người nào nữa.
Đây là quyết định thông minh, hoàn toàn vô dụng.
Lâm Minh đuổi giết Hắc Thiết Tam Sát và cùng một thời gian những người lúc trước bị ấn ký chiến linh khảm lên thân thể, cho dù bọn họ chạy bao xa thì đối với Lâm Minh mà nói cũng như chẳng khác gì hải đăng trong đêm.
Kể từ đó đây là trò chơi thợ săn chân chính.
Nhưng mà Lâm Minh không có đuổi giết mấy người này, mà là thân ảnh lóe lên, đi vào một khu vực cỏ cao vút, hắn nhìn qua khu cỏ cao này và giọng lạnh lùng như băng.
- Xem lâu như thế, xuất hiện đi!
Gió thổi cỏ lay, thảo nguyên sàn sạt, nhưng mà trong cỏ không có chút động tĩnh gì.
Lâm Minh cầm Phượng Huyết Thương, mũi thương có lôi hỏa chi quang lập lòe.
- Như thế, chỉ có thể động thủ.
- Chậm... Chậm đã...
Một giọng nói trầm thấp truyền tới, cỏ bị tách ra, một võ giả Yêu tộc xuất hiện, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Võ giả Yêu tộc này hoàn toàn nhỏ hơn các Yêu tộc khác nhiều lắm, còn thấp hơn Lâm Minh một đầu.