Một trăm lẻ tám điêu khắc có hồng quang trong mắt làm Hôi Sát kiêng kị.
Trên người của chúng tỏa ra ma tính đáng sợ.
- Những điêu khắc này...
Na Kỳ nhìn qua một trăm lẻ tám điêu khắc, có chút nhíu mày, từ trong đám điêu khắc này hắn cũng cảm nhận được khí tức nguy hiểm, khí tức nguy hiểm này khiến hắn bất an.
- Hôi Sát tiên sinh!
Na Kỳ nhịn không được nhắc nhở.
- Không ngại.
Hôi Sát khoát khoát tay.
- Tình huống nằm trong khống chế của ta.
Hôi Sát lui ra phía sau một bước, chuyển hướng nhìn qua một trăm lẻ tám thiết giáp âm binh, cường nguyên toàn thân lưu chuyển toàn lực nghênh địch.
Nhìn thấy bộ dáng của Hôi Sát, Na Kỳ mới thoáng an tâm, trong Táng Thần Lĩnh tuyệt sát chi địa này hắn đúng là quá yếu, cần cường giả bảo hộ.
- Một trăm lẻ tám điêu khắc đều là thần tàng thủ vệ, bảo tàng như vậy không có thủ vệ mới bất thường.
Hôi Sát giơ tay lên vẽ vào hư không.
- Phải xử lý sạch bọn chúng, bằng không sẽ phiền toái.
Hôi Sát nói xong hai tay liên tục đánh ra mấy ngàn đạo văn.
- Tam Thập Tam Thiên, Chư Thần sinh tử, dùng tên của Hôi Sát ta phong ấn vạn vật!
Toàn thân Hôi Sát chấn động, hỗn độn chi quang màu đen bay ra ngoài, những hỗn độn chi quang này có chút giống như Phong Thần đại pháp, đương nhiên từ cảnh giới thì kém xa Phong Thần đại pháp, đây là công pháp do Chân Thần sáng tạo, mà Hôi Sát dùng phong ấn chi thuật này chỉ là thần võ vô thượng không trọn vẹn.
Nhưng mà Hôi Sát thân là nửa bước Thiên Tôn, tu vị cường đại có thể đền bù chênh lệch, thế cho nên mấy ngàn trận phù đánh ra ngoài lập tức phong kín hư không chung quanh, hắn đúng là muốn triệt để phong ấn một trăm lẻ tám khôi lỗi này!
Thời điểm Hôi Sát đánh ra phong ấn thuật thì một trăm lẻ tám thiết giáp âm rung động mạnh mẽ, hồng quang trong mắt của chúng ngày càng thịnh, đá đen trên người rơi ra, chúng đã sống lại!
Lực lượng của một trăm lẻ tám thiết giáp âm binh hội tụ cùng một chỗ, trong dại điện tràn ngập ma tính phong bạo.
Hư không rung động lắc lư. Đại địa run run, vết nứt không gian sau lưng mọi người bị phong kín, tế đàn cũng có hắc quang xuất hiện.
- Hôi Sát tiên sinh!
Na Kỳ nhìn thấy vết nứt không gian biến mất thì kêu to.
- Không cần lo lắng... Tình huống còn nằm trong khống chế của ta.
Hôi Sát cắn răng nói ra. Lúc này sắc mặt của hắn khó coi, một trăm lẻ tám thiết giáp âm binh này cường đại vượt qua tưởng tượng của hắn.
- Không ngờ là người sống biến thành thủ vệ! Hơn nữa những người này khi còn sống chính là Giới Vương.
Hôi Sát nhãn lực xuất chúng, nhìn qua bản chất một trăm lẻ tám thiết giáp âm binh đại trận này.
Nếu thật là một trăm lẻ tám Giới Vương tạo thành đại chiến, Hôi Sát hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng mà thi thể của Giới Vương biến thành khôi lỗi thì hắn có lực đánh một trận.
Tuy Hôi Sát tự cho mình rất cao, nhìn thì cuồng vọng, nhưng hắn cũng có bản lĩnh thật sự, tu vị nửa bước Thiên Tôn, luận tu vị cao hơn Chu đại tiên sinh nhiều lắm.
XIU....XIU... XÍU...UU!!
Hôi Sát ngưng tụ hỗn độn chi quang thành dây thừng, bao vây một trăm lẻ tám thiết giáp âm binh tầng tầng, những dây thừng này có khắp đạo vân, những đạo vân này trong mắt Lâm Minh vô cùng thô sơ, nhưng mà rất nhiều trận vân liên kết với nhau. Hơn nữa Hôi Sát có tu vị nửa bước Thiên Tôn ủng hộ, hiệu quả cũng rất cường đại!
Mà đúng lúc này một trăm lẻ tám thiết giáp âm binh triệt để sống lại, chúng đều có binh khí riêng, lập tức chém thẳng qua phía Hôi Sát Phong Ấn Đại Pháp!
Răng rắc!
Một trăm lẻ tám kiện binh khí cùng chém thẳng vào dây thừng!
Công kích này khiến sắc mặt Hôi Sát trắng bệch!
May mắn thiết giáp âm binh trí tuệ có hạn, chúng công kích phân tán vào các nơi khác nhau của dây thừng, nếu như bọn chúng tập trung lực lượng công kích thì một kích vừa rồi đã chặt đứt dây thừng. - Ta không rảnh phân thân. Các ngươi giúp ta một tay! Một trăm lẻ tám khôi lỗi tạo thành đại trận, nếu các ngươi giết mấy con thì chúng ta sẽ nhẹ nhõm rất nhiều!
Hôi Sát hô lớn, cùng lúc đó hắn hất tay lên. Từ trong nội thế giới lấy ra hai con khôi lỗi và một hung thú, hai con trâu rừng và một con sói xanh.
Bản thân Hôi Sát cũng biết luyện chế khôi lỗi, mà đầu sói xanh chính là khế ước thú của Hôi Sát khế!
Hai cỗ khôi lỗi, sói xanh, hơn nữa Đế Tử Na Kỳ và ba người, trong lúc nhất thời, Hôi Sát cái này một phương tựu tụ tập khởi bảy chiến đấu đơn vị!
Hôi sát một người dùng Phong Ấn thuật ngạnh kháng một trăm lẻ tám thiết giáp âm binh công kích chính diện, hắn biết rõ một khi Phong Ấn thuật vỡ vụn thì đám thiết giáp âm binh lao tới, hậu quả hắn không chịu nổi
Mắt thấy Hôi Sát dùng dây thừng phong ấn đã đến cực hạn, đám người Na Kỳ không chần chờ, hợp lực công kích thiết giáp âm binh!
Bọn họ đều sử dụng tuyệt chiêu tạo thành chiến trận đơn giản, ba người một thú hai khôi lỗi cùng phối hợp với nhau, bọn họ phối hợp tạo thành tuyệt chiêu cực mạnh.
- Công kích!
Na Kỳ hét lớn một tiếng, năng lượng phong bạo tràn ra ngoài, tuy thiết giáp âm binh trong mộ Bạch Khởi cường đại, nhưng dù sao cũng qua hơn mười tỷ năm, hiện tại thân thể của chúng đã suy bại, chỉ cần lúc này trúng công kích, đánh chết mấy con trong đó không thành vấn đề.
Trong nháy mắt ra tay, đột nhiên Na Kỳ cảm thấy hàn khí từ chân bay thẳng thiên linh, hắn cảm nhận được sát cơ bức người!
Có người đánh lén!
Đây là suy nghĩ hiện ra ngay trong đầu Na Kỳ, hắn trải qua chém giết sinh tử cho nên thân thể cảm ứng được sát cơ biến thành phản xạ có điều kiện, hắn không có trải qua suy nghĩ đã nhảy thẳng về phía trước
Trong quá trình lao tới đã trở mình lại, ánh mắt của Na Kỳ nhìn qua kẻ đánh lén và kinh hãi
- Lâm Minh! Là ngươi!
Trong mắt Na Kỳ đầy lửa giận, hắn trơ mắt nhìn qua Lâm Minh cầm Phượng Huyết Thương giống như u linh xuất hiện sau lưng của hắn, xuất hiện một hư ảnh chân long to lớn.
Phượng Huyết Thương có lôi hỏa thiên kiếp chi lực quán chú, lôi đình cùng hỏa diễm đan vào nhau tạo thành hai thái cực!
Răng rắc!
Một thương thế như chẻ tre đánh tan chiến trận tạm thời do đám người Đế Tử Na Kỳ tạo thành! Chiến trận tạm thời vừa vỡ thì năng lượng bọn họ ngưng tụ cũng bị Lâm Minh kíp nổ, năng lượng đáng sợ tỏa ra ngoài, hai con khôi lỗi của Hôi Sát thả ra bị năng lượng phong bạo đáng sợ quét qua và nổ tung.
Khôi lỗi của Hôi Sát cũng không phải yếu tới như vây, nhưng mà khôi lỗi này dựa vào năng lượng của bản thân mà chiến đấu. Lúc này năng lượng của hai cỗ khôi đều tập trung công kích thiết giáp âm binh, căn bản không có năng lượng thủ hộ bản thân khôi lỗi, thế cho nên bị Lâm Minh một kích miểu sát!
Miểu sát khôi lỗi xong Lâm Minh thương thế không dừng. Tiếp tục xuất kích lần nữa.
Mà đối tượng hắn xuất kích đương nhiên chính là Đế Tử Na Kỳ!
Na Kỳ ở giữa đám người không tính là cường giả, nhưng hắn lại là người quan trọng của đám người, bởi vì hắn có địa vị đặc thù, chỉ cần đánh chết Na Kỳ sẽ nhiễu loạn tâm tính đám người này, hơn nữa giết Na Kỳ cũng sẽ làm cho Thánh tộc tổn thất thảm trọng!
Lúc này Hôi Sát đang toàn lực phong ấn thiết giáp âm binh, căn bản không rãnh quan tâm tới Lâm Minh và Na Kỳ.
Thân thể của hắn lu ra ngoài, cầm Phương Thiên Chiến Kích ngăn cản dư âm của phong bạo.
- Lâm Minh, ngươi là tiểu nhân hèn hạ, chỉ biết đánh lén ư!
Lúc này Na Kỳ nhìn qua Lâm Minh với ánh mắt phóng lửa.
- Ngươi nói ta tiểu nhân hèn hạ? Tuổi của ta còn nhỏ hơn ngươi. Ngươi truy sát ta, lại vận dụng nửa bước Thiên Tôn cùng hai đại Giới Vương, còn ở đây nói ta tiểu nhân hèn hạ, ngươi có mặt mũi không? Nếu ngươi có gan thì chiến với ta một trận! Nếu không phải dám thì biến thành con rùa đi!"
Lâm Minh đâm ra một thương, đâm thẳng vào ngực Na Kỳ.
- Con rùa đen ngươi chỉ biết chạy sao, không dám tiếp chiêu chính diện?
Lâm Minh hùng hổ dọa người, Na Kỳ càng nổi giận!
- Ngươi cho rằng ta sợ ngươi sao, trận chiến ở Huyết Loạn đại lục ngươi chỉ thủ thắng bằng phương pháp mà thôi, cũng không tính toán là bổn sự gì! Ăn của ta một kích đi!
Trong lòng Na Kỳ tức giận như núi lửa phun trào, đối mặt một kích này của Lâm Minh hắn không có tránh né, mà là một kích chém ra nghênh tiếp chính diện!
Na Kỳ đánh ra một kích này kim quang tỏa ra bốn phía.
Một kích của Na Kỳ công tới Lâm Minh cười dữ tợn, bát môn độn giáp và thần lực trong người vận chuyển tới mức tận cùng, Phượng Huyết Thương trong tay ngâm vang, nhất thòi thương mang của hắn hóa thành chân long gào thét.
- Đế tử, coi chừng!
Sau lưng Na Kỳ, Hôi Sát hô to, nhưng mà đã trễ.
Một kích toàn lực của Na Kỳ tỏa ra kim quang vừa thô vừa to bị Lâm Minh dùng thương chiêu huyễn hóa chân long đánh nát, chân long không gì cản nổi phóng thẳng qua phía Na Kỳ.
Khí tức chân long đáng sợ này trùng kích lên cương nguyên hộ thể của Na Kỳ, đánh cương nguyên hộ thể của hắn rung động mạnh mẽ.
Trong nháy mắt đó Na Kỳ quá sợ hãi, điều này sao có thể!?
Hắn chưa bao giờ cho rằng mình kém Lâm Minh bao nhiêu, dù là đọ sức trên Đế Khắc Thạch hắn bại hoàn toàn bởi Lâm Minh đó chỉ là bại ở thiên phú và tiềm lực, tiềm lực thứ này phải theo thời gian mới từ từ kích phát ra ngoài.
Nếu luận thực lực trước mắt Na Kỳ không cho rằng mình thua trong tay Lâm Minh, ít nhất sẽ không thua quá nhiều. - Đế tử điện hạ!
Bên người Na Kỳ, nửa bước Giới Vương Man Do bay thẳng tới, một đao bổ vào hư ảnh chân long, nhưng mặc dù bị một đao của Man Do chém tan, hư ảnh vỡ nát của chân long vẫn lao tới.
- Bạo!
Lâm Minh hét lớn một tiếng, lực lượng quán chú trong chân long lập tức bạo phát ra ngoài, thân thể Man Do bị đẩy bay đi, Na Kỳ đứng mũi chịu sào bị một thương của Lâm Minh đâm trúng ngực!
Răng rắc!
Cương nguyên hộ thân thể Na Kỳ bị đánh nát, tính cả bảo giáp trên người đều bị nện lõm xuống, xương sườn của Na Kỳ đứt đoạn, miệng lớn thổ huyết, ngũ tạng lục phủ trong người hiện ra ngoài.
- Như thế nào... Như vậy... Hắn không phải Thần Biến, là Thần Quân!
Hai mắt Na Kỳ vô thần, trong tích tắc bị Lâm Minh đánh trúng hắn đã xác định được tu vị của Lâm Minh, trong nháy mắt đó hắn như bị người ta tát vào mặt.
Lâm Minh một chiêu này không chỉ đánh gãy xương sườn và nội tạng của Na Kỳ, còn đánh tan tin tưởng của Na Kỳ!
Hắn không thể tin mấy năm trước Lâm Minh còn là Thần Biến, bây giờ đã phát triển tới Thần Quân cảnh!
Trái lại bản thân Na Kỳ sau trận chiến ở Huyết Loạn đại lục là Thánh Biến hậu kỳ, bây giờ vẫn là Thánh Biến hậu kỳ, thực lực mặc dù tăng lên nhưng cảnh giới vẫn như cũ, so với Lâm Minh chênh lệch cực lớn.
- Đây là... Nguyên nhân Đế Khắc Thạch tán thành sao? Tiềm lực như vậy ta làm sao đuổi kịp...
Một khắc này tổn thương thân thể của Na Kỳ còn kém xa tổn thương tinh thần, hắn mất đi dũng khí đối mặt với Lâm Minh.