Thời điểm sắp thái bổ bị người ta đánh trộm, lửa giận trong lòng Chúc Xuyên dâng trào, đôi mắt đỏ tươi như máu giống như muốn cắn nuốt Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên.
Mà đúng lúc này hắn chú ý tới tu vị của Lâm Minh cùng Tiểu Ma Tiên.
Cũng chỉ là Thần Quân cảnh?
Bọn chúng che dấu tu vị?
Không đúng, bọn chúng chính là trẻ tuổi tuấn kiệt.
Chúc Xuyên cả đời thái bổ qua hằng hà nữ tử, hắn chỉ thái bổ nữ tử trẻ tuổi, bởi vậy hắn thập phần mẫn cảm với khí tức sinh mệnh của các nữ tử, hắn khẳng định Tiểu Ma Tiên tuổi không lớn.
Trẻ tuổi như vậy thậm chí có tu vị Thần Quân cảnh, tu luyện như thế nào?
Phát hiện điểm này con mắt Chúc Xuyên sáng lên.
- Huyết mạch dị chủng! Nàng nhất định có huyết mạch dị chủng, thiên chi kiều nữ, lại có huyết mạch dị chủng, nếu ta có được huyết dịch của nàng đi luyện đan, rồi sau đó mỗi ngày thái bổ nàng thì có lẽ ta thật sự có thể đền bù tổn thương thần hồn, lại kéo dài tánh mạng ngàn năm, hoàn thành luyện dược bất tử của ta.
Nghĩ tới đây Chúc Xuyên cười ha hả, nói:
- Trời không quên ta, trời không quên ta ah! Ta thiếu thiên chi kiều nữ luyện dược, các ngươi đưa tới cửa cho ta, tốt! Rất tốt! Ngươi làm lô đỉnh của ta, mỗi ngày sẽ song tu, đạt tới khoái lạc cực hạn!
Chúc Xuyên nói xong, vẻ mặt dâm tà nhìn qua phía Tiểu Ma Tiên.
Chuyện này khiến Tiểu Ma Tiên tức điên.
- Lâm Minh, móc mắt và cắt lưỡi của hắn, phế tu vị của hắn đi, ta sẽ cắt hắn thành thịt nát, mỗi lần chỉ cắt một chút, tra tấn ngàn năm!
Tiểu Ma Tiên vốn xuất thân yêu tộc, nàng cũng không phải thiện nam tín nữ gì. Bị người ta vũ nhục như vậy làm sao nhịn được!
- Ha ha, ta không nghe lầm chứ, hai người các ngươi là võ giả Thần Quân cảnh thì thiên phú mạnh hơn cùng lứa tuổi, dĩ nhiên cũng muốn tới giết ta? Các ngươi điên rồi, du cảnh giới của ta ngã xuống cũng là nửa bước Giới Vương, chế phục các ngươi như bóp ch ết hai con gà mà thôi.
Chúc Xuyên giọng nói điên cuồng, hắn nhìn qua Lâm Minh. Trên mặt cười liên tục.
- Đây chẳng lẽ là tình lang của ngươi sao? Rất tốt, ta sẽ luyện hắn thành đan dược trước mặt ngươi.
Chúc Xuyên nói chưa hết thì đúng lúc này sắc mặt của hắn hơi đổi. Hắn cảm nhận được sát cơ nặng nề bao phủ xuống. Sau đó thiên địa chung quanh biến hóa, ngôi sao biến mất, tất cả bị ngăn cản. Hắn bị bao phủ trong không gian xa lạ.
- Lực trường!
Chúc Xuyên lập tức ý thức được chính mình bị lực trường của thanh niên áo đen vây quanh, đối phương là thiên tài cho nên có lực trường cũng không có gì lạ, nhưng làm cho hắn kinh ngạc chính là không gian lực trường này vô cùng cứng rắn, vượt qua xa cực hạn của võ giả Thần Quân cảnh, thậm chí rất rất nhiều Thánh Chủ không bằng được.
- Có ý tứ, thiên phú như vậy mới có thể khiến ta hứng thú bắt đi luyện đan.
Trong mắt Chúc Xuyên lộ tinh quang, sáng quắc nhìn chằm chằm vào Lâm Minh.
Lâm Minh cười lạnh một tiếng, nói:
- Vấn Thiên Cơ đã nói rõ tình báo của ngươi, ngươi chẳng những điên mà còn ngu ngốc, tu vị té xuống nửa bước Giới Vương, cộng thêm tính mạng sắp hết, cho dù trong nửa bước Giới Vương thì ngươi cũng là yêu nhất, võ giả thiên tài Thánh Chủ hậu kỳ có thể hành hạ ngươi tới chết, ngươi lại còn nằm mơ ở đây! Đi chết đi!
Lâm Minh khí nói chuyện thì hắn bay lên, tốc độ của hắn không nhanh nhưng lại trầm ổn như núi.
Đạo Cung Cửu Tinh Tử Phủ Đạo Cung!
Lâm Minh vận chuyển thực lực tới cực hán, đột nhiên đâm thẳng một thương vào Chúc Xuyên!
Bởi vì Đạo Cung Cửu Tinh thất truyền quá lâu, hơn nữa Thiên Đạo quy tắc cải biến, Đạo Cung Cửu Tinh càng thêm khó luyện, uy lực cũng lớn hơn, vì vậy hiện tại không thể dùng Đạo Cung Cửu Tinh đối ứng với cấp bậc hệ thống tụ nguyên, nhưng mà Lâm Minh đại khái có thể khẳng định Đạo Cung Cửu Tinh mở ra một tinh sẽ vượt qua Thần Quân sơ kỳ của hệ thống tụ nguyên.
Nói đúng hơn Lâm Minh bây giờ nhìn thì chính là Thần Quân sơ kỳ, kỳ thật tính toán luyện thể cùng hệ thống tụ nguyên thì thực lực vượt qua hai đại cảnh giới.
Chúc Xuyên tự nhiên không hiểu cảnh giới Đạo Cung Cửu Tinh của Lâm Minh, hắn cười dữ tợn và nói:
- Ngươi đã muốn chết, ta thành toàn cho ngươi.
Hắn từ trong tu di giới rút trường kiếm màu đỏ ra, một kiếm chém thẳn vào Lâm Minh, muốn kiếm quang chém chết Lâm Minh tại chỗ, đồng thời bảo toàn thân thể Lâm Minh.
Nhưng mà kiếm quang trong nháy mắt tiếp xúc với Phượng Huyết Thương thì tươi cười của Chúc Xuyên cứng lại, vốn hắn cho rằng kiếm quang sẽ xé rách thương mang, nhưng mà thương mang ẩn chứa sát cơ vô cùng đáng sợ, giống như một thương này như ngôi sao đâm tới, có thể áp sập hư không, chặt đứt ngân hà! Răng rắc!
Chỉ nghe tiếng nổ răng rắc vang vọng, kiếm quang của Chúc Xuyên trực tiếp vỡ vụn, trường thương đỏ sậm tiến quân thần tốc, đâm thẳng vào ngực của Chúc Xuyên!
Một kích này tập trung khí cơ của Chúc Xuyên, giam cầm hư không, căn bản không cách nào tránh né được.
Ngay cả khí huyết trong người của Chúc Xuyên cũng bị dẫn động, giống như muốn phá thể bay ra ngoài.
Cái gì?
Mắt thấy thương mang đâm tới, sắc mặt Chúc Xuyên trắng bệch, vốn cho rằng mình sẽ hành hạ Lâm Minh tới chết dễ như trở bàn tay, hắn nằm mơ cũng không nghĩ sẽ có kết quả này.
Thực lực của thanh niên này cường đại không thể tưởng tượng, không có yếu hơn hắn chút nào, Chúc Xuyên có thể khẳng định, một khi bị đánh trúng không chết cũng trọng thương mất đi sức chiến đấu.
Trong thời khắc sống còn, Chúc Xuyên đột nhiên tự đánh vào ngực của mình, hắn phun ra một ngụm máu tươi, ngụm máu tươi này hình thành phù văn trên không trung.
Cùng lúc đó Chúc Xuyên móc hai thần chi phù văn trong tu di giới ra, rồi sau đó trực tiếp ném ra ngoài, chúng bốc cháy trên không trung!
Sau khi hai thần chi phù văn này thiêu đốt, chúng hình thành hộ thuẫn trong suốt trên không trung, nghênh tiếp một kích của Lâm Minh.
Răng rắc!
Một tiếng nổ tung vang vọng, Phượng Huyết Thương của Lâm Minh không chút khách khí đâm thẳng nát hộ thuẫn.
Trong khoảnh khắc hộ thuẫn tan vỡ, trường thương lúc này đâm thẳng vào huyết phù của Chúc Xuyên.
Lúc này rốt cuộc Lâm Minh cũng cảm nhận được lực cản lớn, Phượng Huyết Thương đột nhiên chậm lại, chuyện này khiến Lâm Minh cảm thấy giật mình, hắn dùng bí pháp thúc dục lực lượng gần tới ngũ long chi lực, hiện tại không thể một chiêu đâm chết Chúc Xuyên sắp chết này.
Điều này không nghi ngờ chính là công lao của thần văn thuật.
Chúc Xuyên ném hai cái thần chi phù văn thoáng ngăn cản thương mang của Lâm Minh sau đó dùng máu tươi ngưng tụ huyết phù thứ hai ngăn cản một kích của Lâm Minh. Thần văn thuật không chỉ có thể phụ trợ luyện dược, thậm chí còn có thể dùng trong chiến đấu.
Nhưng mà bằng những chuyện này cũng không thể cải biến vận mệnh của Chúc Xuyên, Phượng Huyết Thương bị huyết phù ngăn cản trong nháy mắt, Lâm Minh ý niệm khẽ động, một bóng đen lao ra khỏi mi tâm, bay thẳng tới chỗ Chúc Xuyên, đây chính là nguyên linh thạch thai phân thân của Lâm Minh!
Nó ở vào trong nội thế giới của Lâm Minh và tùy thời có thể chiến đấu.
Hấp thu khí huyết của đám người Thiên Minh Tử thì tu vị của nguyên linh thạch thai lại tiếp tục đột phá cảnh giới, luận lực lượng thân thể chính thức thì nó còn mạnh hơn Lâm Minh nhiều lần.
Xoạt!
Nguyên linh thạch thai lúc này dùng lưỡi thương quét qua đầu của Chúc Xuyên.
- Ah!
Chúc Xuyên cả kinh kêu to, sợ tới mức hồn phi phách tán, hắn vốn cho rằng Lâm Minh đả đủ kh ủng bố rồi, hắn không tiếc hao phí chỗ sinh mệnh không còn bao nhiêu vẽ huyết chi thần văn phù, lúc này mới miễn cưỡng ngăn cản công kích của Lâm Minh, bây giờ có thêm Lâm Minh thứ hai xuất hiện.
Ping!
Một tiếng giòn vang xuất hiện, huyết vụ cương nguyên của Chúc Xuyên không thể ngăn cản lực lượng khủng khiếp của nguyên linh thạch thai, chỉ trong nháy mắt liền sụp đổ, trường thương nguyên linh thạch thai cũng đâm vào ngực phải của Chúc Xuyên.
Trường thương đâm vào người, thân thể yếu ớt của Hồn Tộc bị lực lượng kh ủng bố của nguyên linh thạch thai đâm xuyên qua như giấy.
Rất nhiều huyết nhục bị cắn nuốt, thân thể của Chúc Xuyên như túi máu bị đâm phá không ngừng phún máu ra ngòi.
- Làm sao có thể...
Trong ánh mắt Chúc Xuyên xuất hiện một tia kinh hãi và tuyệt vọng, hắn vốn cho rằng mình có thể dễ dàng đánh bại một hậu bối Thần Quân cảnh, nhưng bây giờ hắn lại thua, hắn không thể tiếp nhận kết cục như vậy.
Tuyệt Mạch Thủ!
Lâm Minh điểm ngón tay lên ngực của Chúc Xuyên, chân nguyên cuồng bạo tiến vào trong thân thể Chúc Xuyên, trực tiếp phá huỷ kinh mạch toàn thân của hắn, cũng cắt đứt khí huyết của hắn!
Một khắc này thân thểChúc Xuyên như một cái giẻ rách từ trên cao rơi xuống, nói tới thật khéo, hắn rơi vào trong cái lồng chuyên dùng nhốt các thiếu nữ.
Phốc!
Chúc Xuyên bị phế ngã xuống đất, máu tươi năm bước, các thiếu nữ nhìn qua Chúc Xuyên như con chó chết nằm phun máu trên đất, bọn họ kinh ngạc tới ngây người.
Bọn họ đang nằm mơ sao?
Chúc Xuyên vẫn còn một hơi, Lâm Minh cố ý lưu một mạng cho hắn, bởi vì Lâm Minh có đường tắt trở thành Thần Văn Sư chính là nằm trên người của Chúc Xuyên.